Sáng hôm sau khi vừa tỉnh lại, Thu Yên mơ màng từ từ mở mắt lại phát hiện bản thân đang ngủ trên chiếc giường quen thuộc. Cô mơ hồ ngồi dậy nhìn liếc xung quanh, lại đưa tay lên khẽ day day huyệt thái dương. Đầu óc sau khi tỉnh táo lại thì hai mắt trợn to theo bản năng đưa tay lên che miệng, coi bộ rất sốc. Trong đầu ngay lập tức chạy qua một dòng suy nghĩ cùng âm thanh thất kinh.
"Mình..mình đêm qua đã...đã cùng Bạc Yến hắn...GẠO NẤU THÀNH CƠM! ".
Trả lời cô chính là giọng nói thản nhiên của hệ thống. [ Kí chủ cũng biết thế cơ à? Ta tưởng cô quên chuyện xảy ra đêm qua rồi chứ? ].
Thu Yên đầu óc lâng lâng cùng biểu cảm ngơ ngơ không tin được. Lại ở trong đầu cùng hệ thống đôi co một màn.
" Hệ thống!..Vậy...vậy ta và hắn!...cái đó...ta...cùng hắn...".
Thấy Thu Yên ấp a ấp úng nói mãi không thành câu, hệ thống bèn tốt bụng liền mạch nói hộ cô.
[ Kí chủ đã là người của Bạc Yến rồi! ).
Thu Yên ngồi ngây ngẩn tại chỗ, cái mặt ngơ ngơ mơ mơ hồ hồ bất giác đỏ ửng lên. Trong đầu bắt đầu hiện lên một loạt hình ảnh hoan ái khiến cho người ta đỏ mặt, càng là khiến cho cô muốn tìm cái lỗ mà chui xuống.
Aaa! Ngại chết đi mất!
Hệ thống nhìn cái bản mặt thiếu nữ ngại ngùng e ấp thì chỉ biết đứng hình tại chỗ. Nó một lúc lâu sau mới lên tiếng thanh âm vang vọng nghiêm túc thông báo.
[ Kí chủ! Ta có một tin vui và một tin buồn, cô muốn nghe tin nào trước?).
Hiếm khi nghe hệ thống dùng ngữ điệu trang trọng như vậy để nói chuyện với mình, Thu Yên không ngây ngốc quá lâu liền định thần lại muốn hỏi hệ thống.
"Mi làm gì mà căng vậy? Nói đi! Ta tất nhiên muốn nghe chuyện vui trước! ".
[ Chuyện vui là Trịnh gia từ trên xuống dưới, từ chủ đến tớ đều đã được hoàng thượng xá tội, thả ra rồi! Xem như cô giải oan thành công cho nhà họ Trịnh rồi đó! ]. Hệ thống khẽ sẵng giọng thông báo.
Thu Yên biết được tin này dĩ nhiên rất vui, tâm tình cũng trở nên tốt hơn rất nhiều. Xén chút còn quên mất chuyện buồn mà hệ thống để cập tới.
" Vậy còn chuyện buồn kia?".
Hệ thống xem sắc mặt cô tốt lên sau khi nghe tin vui, không biết liệu sau khi nghe tin buồn xong kí chủ nhà nó có sốc đến mất hồn luôn không?
Thật lâu âm thanh cứng nhắc mới cất tiếng.
( Chuyện buồn là...Kể từ giờ trở đi cô sẽ không thể mở điểm công lược các đối tượng được nữa ).
Thu Yên vẫn chưa hiểu lắm. Nét mặt mơ hồ hỏi lại. " Là sao? ".
Hệ thống rất có tâm liền đem chi tiết cặn kẽ giải thích hết một lượt.
( Nói cách khác, cô bây giờ không thể công lược ba đối tượng còn lại là Tần Diệp, Bạc Công Thương và Bạch Ôn Thần. Đồng nghĩa với việc cô sẽ không có một đồng tiền thưởng nào hết! ]
" CÁI GÌ??? ".
Quả nhiên khi nhắc đến tiền là y như rằng Thu Yên sẽ trở nên kích động, phản ứng mạnh mẽ như vậy. Hệ thống nó biết rõ tính cách ham tiền của kí chủ nhà nó nên cũng không hề cảm thấy có gì bất ngờ. Có điều xem ra nó phải nghe một trằng khóc ròng, gào thét nội tâm của kí chủ nó rồi!
" Aaaa! Ta không chịu đâu! Hệ thống mi lật lọng! Rõ ràng mi nói, chỉ cần ta công lược thành công thì sẽ ằm tiền mang về. 20 tỷ của ta! Huhu! Ngươi không thể tàn nhẫn thế chứ hệ thống! Mi thật không có lương tâm! Tính ra đến thời điểm hiện tại độ hảo cảm của bốn người bọn họ đều ở trên mức 70% rồi! Vậy mà mi...Huhu...Tiền của ta!
Hệ thống chỉ biết bất lực bịt tai mà hứng chịu cơn cuồng nộ của Thu Yên. Nhưng nó lại rất thản nhiên mà đáp trả.
( Kí chủ! Cái này cô cũng không thể trách ta được! Một khi cô đã hoan ái với nam nhân nào thì chính là chọn hắn rồi. Cho nên công cuộc công lược nam nhân kiếm về tiền tỷ của cô phải dừng tại đây thôi ].
Thu Yên nghe hệ thống chĩa mũi về hướng tên nam nhân nào đó. Cô lúc này chỉ có nghĩ đến số tiền kia mà tiếc hùi hụi. Khuôn mặt ngay lập tức nổi nóng mà gào thét ra tiếng.
"BẠC YẾN! Tên nam nhân chết tiệt! ".
Ngay lúc cô gào thét ầm ĩ, tức đến sôi máu thì từ bên ngoài cửa sổ đột nhiên có ai đó đẩy ra. Nam nhân một thân y phục đỏ sấm nhảy vào bên trong, đứng ở trước mặt Thu Yên mà chắp hai tay ra sau lưng, khuôn mặt khí soái nhởn nhớ mỉm cười khẽ hỏi.
"Yên nhi! Nàng như thế nào lại chửi phu quân rồi?".
Thu Yên quay đầu nhìn thấy nam nhân xuất hiện bất thình lình thì phồng má trợn mắt, tức muốn nổ ruột, khuôn mặt xinh đẹp lúc này nhăn nhó đem bàn tay nắm chặt thành nắm đấm mà hằn giọng.
"Phu quân gì chứ! Ngươi...". Trả lại tiền tỷ của ta đây!
Lời phía sau cô chỉ đành ngậm đắng nuốt cay vào bụng.
Mà Bạc Yến giống như nhìn ra gì đó. Khuôn mặt tuấn mỹ khẽ gợn lên ý cười. Hắn cong môi, mỉm cười đi lại chỗ cô, gập người nghiêng về phía trước đề khuôn mặt hẳn ép sát vào gương mặt nhỏ của nữ nhân.
" Thì là...Chúng ta cũng đã gạo nấu thành cơm. Còn chẳng phải ta đã xem như phu quân của nàng. Sớm muộn gì cũng vậy. Chi bằng gọi trước ".
Thu Yên hai hàng lông mày khế nhướn, tức đến nghẹn giọng. " BẠC..YẾN! ".
" Có ta! ". Bạc Yến khuôn mặt gợn đòn làm như vô tội đáp lại.
Thu Yên chẳng buồn đôi co với hắn. Cô không thèm nhìn hắn nữa, quay đầu ngồi lại xuống mép giường mà nét mặt xụ xuống, ủ rũ vừa tiếc hùi hụi, vừa thất vọng mà tự lẩm bẩm một góc.
" Tiền của tôi!...".
Bạc Yến đứng cách cô một khoảng nhưng lại nghe được những lời nói lí nhí này của cô. Chỉ thấy hắn khẽ nhếch mép. Từ từ đi đến chỗ cô đang ngồi mà chầm chậm ngồi lại bên cạnh chỗ cô.
Lúc này nam nhân mới nhẹ nhàng đưa tay ra ôm lấy hai bả vai mảnh mai của nữ nhân để cô quay mặt sang đối diện với khuôn mặt hắn. Giọng nói dịu dàng, sủng nịch của hắn vang lên rõ ràng bên tai Thu Yên.
" Yên nhi! Không cần công lược mấy tên kia! Không cần tiền của cái hệ thống kia! Ta đem toàn bộ vàng bạc gia sản của ta cho nàng. Có được không? ".
Thu Yên trợn tròn mắt, như không thể tin được. Cô vừa mới nghe được gì đây? Bạc Yến...Hắn.hắn nói cái gì mà công lược, cô không phải nghe nhẩm đi!
" Hệ hệ thống! Mi mau cút ra đây! Bạc Yến hắn..hắn làm sao lại biết được?...".
Hệ thống nó ở bên trong còn hốt hoảng hơn cả cô. Nó làm sao mà biết được, như thế nào Bạc Yến lại biết được những chuyện này! Nó quả thực là không thể nghĩ tới! Hệ thống nó còn nhảy loạn hơn cả cô. Nào có thể cho cô lời giải thích trong khi nó cũng lơ mơ chả hiểu chuyện gì đang xảy ra.
( Kí chủ...ta.ta ta... ).
Còn không có để hệ thống nói thêm gì, Bạc Yến dùng ánh mắt yêu thương, dịu dàng mỉm cười với người con gái hắn yêu, bàn tay đặt ở trên đỉnh đầu cô mà xoa xoa.
" Nàng không cần bất ngờ! Ta không phải Bạc Yến trước đây! Ta không phải kẻ đã phụ bạc nàng! Ta không phải hắn. Ta chỉ là..Bạc Yến của hiện tại, có ý thức riêng, có tự chủ riêng, không bị cái cốt truyện này khống chế ".
Nghe hắn nói, khuôn mặt Thu Yên vẫn chưa hết hoang mang. Lại nghe được hệ thống ở bên trong nói bằng giọng kích động.
[A! Kí chủ! Hắn...hắn đã có ý thức chủ! Thật...thật không thể tin được! Loạn rồi! Loạn thật rồi! Không lẽ hệ thống chủ bị lỗi rồi sao? ].
" Không phải hệ thống các người lỗi...Mà là do ý thức của ta quá mạnh mẽ để thức tỉnh ". Bạc Yến khẽ mở miệng, lại làm cho cả hệ thống và Thu Yên càng lúc càng kinh ngạc.
"Ngươi! Nghe được..hệ thống và ta...nói chuyện? ". Thu Yên không thể tin được mà miệng lắp bắp hỏi nam nhân đối diện.
Hệ thống cũng ngay lập tức im bặt. Nó lúc này như muốn nổ tung bành cái không gian bên trong.
[ WTF! Hắn còn nghe được ta nói chuyện? ).
Bạc Yến gật đầu, khẳng định lại câu hỏi của chủ nhân và hệ thống nhà này.
Thu Yên trong một ngày đầu óc quay cuồng như chong chóng. Bạc Yến đã cho cô đi hết từ bất ngờ này tới bất ngờ khác. Quả thực không thể bình thường được.
Bạc Yến nhìn tới người con gái đôi mắt mở to, khuôn mặt ngây ngốc tại chỗ đờ đẫn. Hắn rất cơ hội liền nhân lúc cô không để phòng mà tiến đến hôn nhẹ lên cánh môi mềm hồng nhuận của cô. Thu Yên lúc này mới định thần lại, hàng lông mày khẽ rung, đồng tử co giãn. Nhưng cô không hề cự tuyệt nụ hôn bất ngờ này. Ngược lại rất