Người ta thường có câu " người đáng thương ắt có chỗ đáng trách ". Haizz! Câu nói này đem đặt lên người những nhân vật nữ phụ độc ác trong các bộ tiểu thuyết ngôn tình lại vô cùng hợp lí.
Nữ phụ độc ác sinh ra là để làm biết bao nhiêu chuyện xấu xa trên đời này, không ngừng tìm cách bày trò hãm hạm nữ chính, hòng chiếm lấy tình cảm của nam chính. Rồi kết cục vẫn chỉ là một hòn đá lát đường. Một nhân vật pháo hôi hi sinh cho đôi nam nữ chính đến được với nhau.
Nhưng thế quái nào cái số phận thảm hại của nữ phụ số nhọ lại rơi trúng lên người Trịnh Thu Yên- một người sống ở thế kỷ 21 là cô đây chứ???
Trịnh Thu Yên vừa mở mắt ra đã phát hiện bản thân có gì đó không đúng. Cảm giác bản thân như đang nằm ngủ trên một chiếc giường, đập vào mắt chính là một cái trần nhà cổ kính khác lạ. Bản thân từ từ ngồi dậy đưa mắt mờ mịt nhìn liếc xung quanh một lượt thế nhưng lại là không gian xa lạ yên tĩnh.
Một căn phòng thiết kế có phần cổ đại, trang hoàng. Thoạt nhìn có nhiều chút giống với mấy biệt phủ trong mấy bộ phim cổ trang truyền hình.
Ngây người không quá lâu, Trịnh Thu Yên thu lại vẻ mặt hoang mang cực độ, trong đầu lúc này không khỏi rối bời một mớ lộn xộn.
Vừa lúc mơ hồ nhìn xuống phía dưới lại phát hiện quần áo mặc trên người thế nhưng lại là đồ cổ trang. Càng khiến cho Trịnh Thu Yên không khỏi hoảng loạn. Theo bản năng sợ hãi mà kêu lên.
" Chuyện...chuyện gì thế này? ".
Ngay khi nghe được giọng nói hoảng sợ của cô vang lên. Tuy không quá lớn nhưng đủ để làm cho người đứng ngoài cửa nghe được. Một nữ nhân dáng người nhỏ nhắn, hao gầy từ bên ngoài chạy vào, cả khuôn mặt rộ lên tia vui mừng mà nói.
" Tiểu thư! Người tỉnh rồi! Tốt quá rồi! ".
Trịnh Thu Yên nhíu chặt mày, khẽ quay ra nhìn nữ nhân vừa mới nói chuyện với mình. Nhìn thấy cô gái xa lạ ăn mặc kì lạ trước mặt tự nhiên cũng sinh ra vài phần lạ lẫm, cảnh giác ôm đầu gối lùi về phía sau.
" Cô..cô là ai? ".
Nữ tử dáng người nhỏ gầy, dáng dấp thấp bé mặc một thân hồng y cổ phục dài qua mắt cá chân. Búi tóc cuộn tròn hai bên được thắt dây băng tỉ mỉ. Thấy chủ tử nhà mình dáng vẻ bất thường thì đưa tay đặt lên đầu, làm ra điệu bộ khó hiểu nghiêng đầu hỏi.
" Tiểu thư. Người...không nhận ra nô tỳ sao? Nô tỳ là Bích Liên, là nô tỳ thân cận hầu hạ người. Tiểu thư, người sao vậy? Đại phu nói người chỉ là ngã xuống nước, đâu đến nỗi hỏng não chứ? ".
Trịnh Thu Yên càng nghe càng rối. Cái gì mà nô tỳ, cái gì mà tiểu thư, ngã xuống nước gì đó. Cô càng không rõ hiện tại tình huống của mình bây giờ là như thế nào. Cô nhắm chặt mắt, ôm đầu cúi xuống tự mình lẩm bẩm.
" Điên rồi! Điên thật rồi! Mình đang mơ cái gì thế này! Tỉnh lại đi! ".
" Tiểu thư...người không có sao đó chứ? Không được! Nô tỳ đi gọi Trịnh lão gia tới! ".
Bích Liên nói rồi liền quay ngoắt người bỏ đi ra ngoài. Muốn đi gọi người tới xem xét cho tiểu thư của cô ấy.
Để lại trong phòng lúc này chỉ còn Trịnh Thu Yên cô thần trí mơ hồ không rõ thực hư ra sao.
Đợi cho đến khi bình tĩnh lại một lát, Trịnh Thu Yên mới chậm rãi mở mắt, đem ý thức nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó.
Cô rõ ràng chỉ mới hai tiếng đồng hồ trước còn làm một cái phi vụ trộm dây chuyền vàng trong tiệm vàng. Bình thường đều rất suôn sẻ. Như thế nào hôm nay lại bị người ta tóm được báo cảnh sát. Hại cô phải bỏ chạy thục mạng. Ai ngờ lúc bị đuổi chạy qua đường thế mà không để ý bị một chiếc xe tải đụng trúng. Sau đó liền triệt để mất dần ý thức.
Trước lúc hoàn toàn rơi vào bất tỉnh nhân sự, hình như cô còn láng máng nghe được cái âm thanh kì lạ gì đó. Là cái gì mà hệ thống không gian gì.
Nghĩ đến đây, trong đầu cô lập tức liền vang lên một thanh âm cứng ngắc của một vật thể không xác định.
[ Ting! Chào mừng người xuyên không thứ 300. Tôi là hệ thống dẫn dắt những người chơi xuyên vào các thế giới tiểu thuyết đa dạng các thể loại, làm vô số các loại nhiệm vụ. Nhận thấy cô có kí tức phù hợp để làm nhiệm vụ, hệ thống đã chọn cô cho nhiệm vụ thế giới này ].
Trịnh Thu Yên vừa nghe hệ thống mắt không thể nhìn thấy được lại ở trong đầu mình nói chuyện, mới đầu cô còn có chút giật mình. Nhưng sau đó liền bình tĩnh mà tiếp thu. Nuốt xuống một ngụm nước bọt, Trịnh Thu Yên khẽ cất giọng hỏi cái gọi là hệ thống kia.
" Ngươi nói...ngươi là hệ thống. Vậy là...ta đang xuyên không sao? Nói như vậy, nơi này hoàn toàn không phải là mơ? ".
[ Đúng vậy! Cô đã xác lập với hệ thống. Hệ thống đã cho cô xuyên vào thế giới tiểu thuyết 《 Gả đúng người 》, thân phận của cô chính là sắm vai nữ phụ độc ác trong truyện. Là đích nữ tiểu thư phủ Thái Phó- Trịnh Thu Yên. Nhiệm vụ của cô tới thế giới này chính là giúp cho Trịnh Thu Yên thoát khỏi số phận vật hi sinh, tránh khỏi kết cục bi thảm là chết dưới đao các nhân vật nam ]. Hệ thống từ từ giải thích một lượt.
Trịnh Thu Yên chỉ cảm thấy đầu óc vẫn còn hỗn loạn vô cùng. Cô bày tỏ thái độ bất mãn, không bằng lòng mà lên tiếng.
" Tại sao ta phải chấp nhận làm cái nhiệm vụ này chứ? Ta cũng không có điên, lại đi đâm đầu vào làm nữ phụ số nhọ này đâu! ".
Hệ thống biết được suy nghĩ của cô, nó liền nắm thóp cô ngay sau đó, dễ dàng thao túng được cô.
[ Cô có thể từ chối nhận nhiệm vụ. Nhưng ta nói trước. Cô ở thế giới thực bây giờ chính là người thực vật. Một khi quay về cũng vẫn chỉ như người thực vật mà thôi. Còn nếu như cô hoàn thành xong nhiệm vụ ở đây sẽ được trở về, hơn nữa còn lành lặn tỉnh lại. Quan trọng hơn hết, sau khi hoàn thành một nhiệm vụ còn có thể nhận được tiền thưởng tương xứng mang về thế giới thực của cô ].
Trịnh Thu Yên nghe đến đây, bộ dạng ủ rũ không nguyện ý thoáng chốc liền biến mất tăm. Thay vào đó là cả khuôn mặt hứng khởi, phấn khích mà lên tiếng.
" Ngươi nói còn có tiền thưởng sao? Nhiều không? ".
[ Có thể là nhiều hơn cả số tiền từ trước tới nay cô đi ăn trộm đó! ]. Hệ thống một mực dụ dỗ vào điểm mấu chốt của cô. Ngay lập tức nó đã khiến cho cô lật mặt 180°. Vui vẻ mà bằng lòng lên tiếng.
" LÀM! Ta làm! Hệ thống, mau nói đi! Nhiệm vụ của ta? Chỉ cần có tiền bà đây liền làm! ".
Hệ thống thấy cô nhanh như vậy đổi ý. Nó chỉ có thể thầm cảm thán. Đúng là! Sức mạnh của đồng tiền tuyệt nhiên không đùa được.
Rất nhanh hệ thống liền cung cấp toàn bộ nội dung cuốn tiểu thuyết này.
Nam chính thế giới này là thế tử- đại thiếu gia phủ Quốc Công- Bạc Cung Thương. Hắn trong một lần gặp gỡ đã yêu nữ chính Tô Dung Dung, lại điều tra ra được thân phận của nữ chính là thứ nữ Tô gia. Không nhiều lời liền tự ý xin hoàng thượng ban hôn cho mình và Tô Dung Dung. Bởi vì hắn là cháu họ ngoại của hoàng thượng nên rất nhanh nhận được thánh chỉ ban hôn.
Bạc Cung Thương trong truyện lại là ca ca ruột của Bạc Yến- nam phụ số một trong truyện. Trước đó Tô Dung Dung và Bạc Yến yêu nhau, tình cảm mặn nồng thề non hẹn ước thì Bạc Yến phải theo chân cha ra biên cương trấn thủ. Vì cha hắn là thống soái cầm quân.
Sau khi trở về lại không nghĩ người con gái mình yêu đã gả cho ca ca ruột của mình. Vì đau lòng nên hắn trong lúc buồn bã đi dạo phố lại bắt gặp một người trông giống đến bảy phần Tô Dung Dung. Không ai khác là Trịnh Thu Yên.
Hắn lúc đó không hiểu nghĩ cái gì lại lên kế hoạch bày ra một vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân, để Trịnh Thu Yên sa vào lưới tình với mình.
Bạc Yến là nhân vật nam phụ chung tình một lòng chỉ có bạch nguyệt quang. Hắn liền đem nữ phụ Trịnh Thu Yên trùng họ trùng tên với cô làm thế thân của nữ chính. Sau khi hắn đem cô về phủ cô liền phát hiện hắn và nữ chính còn dây dưa lén lút thì căm ghét, bày đủ trò hãm hại Tô Dung Dung. Cuối cùng là chết trong tay nam chính và nam phụ.
Chậc! Chậc!
Trịnh Thu Yên khẽ tặc lưỡi. Không khỏi lắc đầu cảm thán cho cái cốt truyện vừa cẩu huyết lại " thú vị " như này!
Trầm ngâm một hồi lâu, cô bèn lên tiếng hỏi.
" Nhiệm vụ của ta là gì? Nhanh nhanh để bà đây mau chóng hoàn thành, kiếm tiền trở về thực tại! ".
Hệ thống ngay sau đó liền ban phát nhiệm vụ cho cô.
[ Nhiệm vụ chính: Thay nữ phụ Trịnh Thu Yên sống tiếp, thay đổi số phận nữ phụ pháo hôi của cô ấy.
Nhiệm vụ phụ tuyến: Công lược nam nhân, mỗi nam nhân +5 tỷ đồng ].
Nghe đến con số 5 tỷ đồng, Thu Yên hai mắt liền phát sáng. Cô hăm hở mặt mày như nở hoa. Lại nghĩ nghĩ có gì đó không đúng lắm. Bèn hỏi lại hệ thống.
" Mà khoan! Sao lại là "mỗi nam nhân "? Chẳng lẽ, đối tượng của ta không chỉ có một! ".