Thịt lợn rừng này là cháu lấy được bằng đường chính, thẩm cứ yên tâm."
"Thẩm không phải nghi ngờ thịt lợn rừng này không rõ nguồn gốc, huống hồ đại ca đại tẩu cũng đã giúp đỡ nhà thẩm nhiều, sao ta có thể không biết ngại nhận thịt lợn rừng này được, Bán Hạ vẫn tự mình mang về ăn đi."
Lý thị một mực từ chối, kiên quyết không nhận mười cân thịt lợn rừng này.
"Thẩm ơi, thẩm cứ nhận lấy đi, nếu thẩm thấy nhận rồi trong lòng không yên, vậy thì đến lúc thu hoạch mùa thu, thẩm và thúc đến giúp nhà chúng cháu gặt lúa được không?"
"Cho dù không có mười cân thịt lợn rừng này, ta và thúc cháu cũng sẽ đến giúp nhà các cháu gặt lúa."
Mặc dù bà ta rất thích thịt lợn rừng này nhưng không thể lúc nào cũng nhận đồ tốt của nàh đại ca, bà ta nhận rồi trong lòng cũng không yên: "Bán Hạ vẫn mang về đi."
"Thẩm ơi, sao thẩm cố chấp vậy, hay là thẩm chê cháu lấy ít nên không muốn nhận?"
Lý thị vội vàng lắc đầu phủ nhận: "Không có, không có, sao ta có thể chê ít được."
"Vậy thì thẩm nhận đi."
Lý thị thở dài nặng nề, cuối cùng không lay chuyển được Bán Hạ, nhận mười cân thịt lợn rừng này.
Từ Bán Hạ cười nói: "Thẩm ơi, vậy cháu về trước đây."
"Bán Hạ vào ngồi một lát rồi hãy về." Lý thị giữ lại.
"Không cần đâu, cháu về còn có việc, cảm ơn ý tốt của thẩm."
Từ Bán Hạ về đến nhà, Tần thị đã ướp muối số thịt lợn rừng còn lại xong.
Bây giờ mới là giờ Thân, nấu cơm tối còn sớm.
Từ Bán Hạ dứt khoát ra ngoài tìm nguyên liệu chuẩn bị làm một chiếc cung tên đơn giản.
Còn Liễu Đại Sơn và Tần thị thì lại ra ruộng làm việc.
Tìm đủ nguyên liệu cần thiết, Từ Bán Hạ liền bắt tay vào làm nhưng chiếc cung tên làm ra chỉ cần dùng một chút sức là hỏng.
Từ Bán Hạ cũng không nản lòng, thử hai ba lần vẫn thất bại, nàng dứt khoát không làm nữa.
Cũng không biết chiếc cung tên của A Lực lấy ở đâu ra.
Dù sao bây giờ cũng không có việc gì làm, hay là... nàng đến nhà A Lực hỏi thử?
Nếu là do hắn tự làm, vậy thì nàng nhờ A Lực giúp nàng làm một cái.