Khi đã có đủ nước Hứa Trân Trân liền vô cùng thoải mái, cô đổ đầy nước vào thau, cởi quần áo rồi ngồi vào bên trong.
Hứa Trân Trân tắm rửa một lúc, đột nhiên nhớ tới sao quả bóng nhỏ lại im lặng như vậy? Cô quay đầu lại nhìn, thì phát hiện quả bóng nhỏ đang bay lơ lửng ở sau lưng cách cô không xa, cả người còn đang dần chuyển thành màu hồng phấn.
Hứa Trân Trân vươn tay nắm lấy quả bóng nhỏ, thì nhìn thấy đôi mắt hình tròn màu xanh lam đang phát sáng của nó đã biến thành những hình xoắn ốc.
"Này! Sao mày lại biến thành màu hồng phấn vậy? Mắt cũng xoay vòng vòng thế? Có phải mày đã tiêu sạch năng lượng vì đào cái hố rồi đúng không?"
Hứa Trân Trân lo lắng ôm chặt quả bóng nhỏ hỏi. Quả nhiên chỉ người có tiền mới chơi nổi sản phẩm công nghệ cao, một kẻ nghèo hèn như cô còn không biết khối năng lượng có hình dạng như thế nào.
Nghe được câu hỏi của Hứa Trân Trân, đôi mắt của quả bóng nhỏ ngừng quay, lại biến thành hai chấm tròn màu xanh lam, nó chớp mắt nói: "Tôi sử dụng năng lượng từ các ngôi sao, thu thập một lần là có thể sử dụng trong một trăm năm, tôi có đủ năng lượng!"
Khác với vừa rồi, âm thanh do quả bóng nhỏ tạo ra không còn là âm thanh điện tử cứng nhắc nữa mà là giọng nói của một cậu bé.
Hứa Trân Trân không chú ý lắm đến âm thanh của nó, cô đoán rằng chức năng giọng nói được thiết lập của quả bóng nhỏ khi xuất xưởng là âm thanh của cậu bé, âm thanh điện tử kia có thể là do bị trục trặc gì đó.
Điều mà Hứa Trân Trân quan tâm là nó nói rằng một lần thu thập năng lượng có thể sử dụng trong một trăm năm, điều đó có nghĩa là đến lúc chết cô cũng không cần phải lo lắng về việc nó sẽ hết điện sao?
Đây thực sự là một tin vui đối với kẻ nghèo hèn như cô.
Hứa Trân Trân nhẹ nhõm nhìn quả bóng nhỏ bị dính một ít bụi trên người vì đào hố nên thuận tay lấy nước lau sạch, kết quả là chỉ trong nháy mắt quả bóng nhỏ liền biến thành màu đỏ bừng, quanh thân còn phát ra ánh sáng giống như ngọn đèn đầu giường màu đỏ, đôi mắt của nó lại xoay vòng vòng một lần nữa.
"Này! Quả nhiên máy vẫn bị trục trặc đúng không? Này? Sao người mày lại trở nên mềm nhũn vậy?"
Tuy rằng có chút lo lắng quả bóng nhỏ xảy ra trục trặc gì đó, nhưng sau khi nó trở nên mềm mại thì xúc cảm sờ lên quá tốt, Hứa Trân Trân bóp hai cái đều sắp nghiện rồi.
"Ngài, ngài ngài, đừng làm chuyện này... Chúng ta, chúng ta vẫn cần phải biết nhiều hơn về nhau… rồi sau đó…"