Xuyên Thành Người Qua Đường Trong Thế Giới Thịt Văn

Chương 339: Quyển 8: Người cá hung tàn yêu tôi 

Trước Sau

break

Người đàn ông cúi đầu ngửi cần cổ cô một cái, ‘cô ấy có mùi giống như marshmallow vị dâu tây’, người đàn ông theo bản năng liên tưởng tới, sau đó hắn lập tức nghi hoặc, marshmallow là cái gì?

Thế nhưng không có thời gian để quản cái đồ bỏ đi marshmallow kia là gì, nếu để cho cô quét một lúc nữa, hắn sẽ…

Người đàn ông lột tám cái móng cá đeo bám lên người hắn của Hứa Trân Trân xuống, cúi đầu nhìn Hứa Trân Trân một cái, kết quả đôi mắt đen láy linh lợi của cô nhìn hắn khiến trong lòng hắn hoảng hốt. Mấy sợi tóc xanh thẫm như rong biển trong nháy mắt che đi khuôn mặt người đàn ông, ngăn chặn tầm nhìn của Hứa Trân Trân.

Trông là một anh rất đẹp trai nhưng lại dùng tóc che kín hết cả mặt, đột ngột chuyển từ phim thần tượng sang phong cách phim kinh dị, đây là làm gì thế?

Chẳng lẽ kiếp này Phó Bạch mắc chứng sợ xã giao.

Hứa Trân Trân nghĩ đến đây, có chút bất lực thở dài, cô cũng biết là công lược Phó Bạch sẽ không đơn giản như vậy, một người là chàng trai ngự tỷ khống mắc chứng sợ xã giao, một người là cá béo lolita sẽ không ngượng ngùng khi trò chuyện với phái nữ, hai người bọn họ đều không có khả năng điện báo với nhau.

Mà người đàn ông nghe được Hứa Trân Trân thở dài buông lỏng cô ra giống như bị bỏng vậy, xoay người không chút do dự bơi ra xa, bóng lưng đặc biệt đoạn tuyệt cùng không cảm tình, ít nhất theo cái nhìn của Hứa Trân Trân là vậy.

Chẳng lẽ cô xấu đến trình độ khiến cho hắn chạy mất dạng? Khoa trương đến vậy sao?

Có lẽ… Trong mắt nhân loại tướng mạo cô xem như tạm được, nhưng xem ra ở trong mắt mỹ nhân nhân ngư, cô chính là người xấu nhất.

Cá béo than thở.

Cô cũng sắp mắc chứng lo lắng về ngoại hình rồi.

Chỉ khi yêu một ai đó mới trở nên lo được lo mất như vậy, nếu là cô trước khi yêu ai: bà đây xấu xí là việc của các người sao??

Hứa Trân Trân lắc cái đuôi mập bơi trở lại khu định cư của nhân ngư, nhưng lại bị ba nhân ngư nam chặn lại trên đường đi.

Ba con nhân ngư, một xanh một đỏ một tím, trông giống như quý tộc cao cấp táng ái gia tộc.

“Cô gái nhỏ mũm mĩm, sao trên vυ" của cô lại quấn một miếng tảo biển thế? Có phải lúc nào thèm ăn cũng có thể ăn tùy lúc tùy nơi đúng không? Cô đã mập như vậy, lại còn tham ăn, có thấy mất mặt hay không?” ŧıểυ Lục mỉa mai nói.

“Đúng rồi, mau lấy miếng tảo biển mất mặt đó xuống đi, đây, để anh giúp cưng lấy xuống.” ŧıểυ Hồng duỗi tay bắt lấy ngực Hứa Trân Trân, nhìn cái tư thế đó, đơn giản là muốn nhân cơ hội bắt lấy bộ ngực lớn của Hứa Trân Trân, chứ không phải là cây tảo biển kia.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc