Lý Nhị Nha không có ý muốn nhận sai, nhìn Lý lão phu nhân bằng vẻ mặt không chịu khuất phục: "Nãi, lời này của người nói sai rồi, những năm nay, trong cái nhà này rốt cuộc là ai giúp ai?"
"Là phụ thân của ta, là phụ thân của ta không để ý đến nguy hiểm, chém giết trên chiến trường, vì vậy trong nhà mới có nhiều hơn mười mẫu ruộng của quân lính, mỗi tháng cũng là ông ấy cầm bổng lộc nuôi tất cả mọi người.''
"Nhị thúc, tam thúc thì làm cái gì?"
Lý lão phu nhân bị chọc cho tức giận, vỗ bắp đùi gào khóc nói: "Tạo phản tạo phản rồi, lão bà ta không thể nói nổi ngươi rồi, ngươi cái đồ bất hiếu không nghe lời này!"
"Lão nhị, các ngươi còn đứng đó làm gì, còn không mau bắt nó qua đây cho ta, hôm nay lão nương nhất định phải dạy dỗ nó thật tốt.''
Đôi mắt của Lý Trường Lâm sáng lên, xoa tay đi về phía Lý Nhị Nha.
Bốn đứa nhóc của nhà lão đại càng lớn càng khó quản lý, nên để cho mẫu thân lột da bọn nó rồi.
Thấy Lý Trường Lâm đi tới, trên mặt của Lý Nhị Nha thoáng quan tia sợ hãi, chỉ là nàng ấy vẫn đứng yên không nhúc nhích, không có cúi đầu trước Lý lão phu nhân.
"Mẫu thân đang muốn dạy dỗ ai vậy?”
Kim Nguyệt Nga mang theo sắc mặt khó coi đưa Lý Tam Lang, Lý Ngũ Nha, Lý Thất Lang vào sân, từ ở xa xa, bà ấy đã nghe thấy bà bà đang chửi Nhị Nha rồi.
Nhìn thấy Kim Nguyệt Nga quay về, Lý Trường Lâm đang hung hăng lập tức ngừng lại.
Đại ca không dễ chọc, đại tẩu cũng khó đối phó.
Người trong nhà lớn, không có ai là dễ đối phó.
Lý lão phu nhân liếc Kim Nguyệt Nga một cái, hừ một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Lý Trường Lâm nhìn thấy cái rương trên lưng của Kim Nguyệt Nga, đảo mắt, cười nói: "Đại tẩu, tẩu quay về thật đúng lúc, tẩu nên dạy dỗ Nhị Nha thật tốt a.''
"Tẩu không thấy, nó vừa cãi lại mẫu thân, mẫu thân nói một câu, nó trả lời mười câu, thật là không nghe lời bất hiếu, cô nương như vậy, sau này có ai dám cưới chứ?"
Kim Nguyệt Nga hờ hững nhìn Lý Trường Lâm: "Nhị Nha thế nào, không phiền nhị đệ bận lòng, nếu nhị đệ rảnh rỗi thì vẫn là nên quản lý Tam Nha và Tứ Nha đi.''
Lý Trường Lâm liên tục gật đầu: "Phải phải phải, đều nghe đại tẩu, đúng rồi đại tẩu, để ta giúp đại tẩu lấy cái rương trên lưng xuống!" Nói rồi, cũng không đợi Kim Nguyệt Nha đáp lại, tay của ông ta đã đưa về phía cái rương.
"Bịch!"
Một cây gậy gỗ hung hăng đập lên mu bàn tay của ông ta.
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt của Lý Trường Lâm lập tức vang lên phá vỡ bầu trời.
"Ngũ Nha, ngươi dám ra tay với nhị thúc của ngươi!"
Lý lão nương giận xanh cả mặt, Lý lão gia đang ở trong nhà trên chưa đi ra cũng đi ra ngoài, nhìn Lý Ngũ Nha bằng sắc mặt không vui.
Lý Ngũ Nha lạnh nhạt kéo bộ quần áo dính đầy vết máu: "Gia, nãi, tam ca và ta đều bị thương, mọi người không nhìn thấy sao?"
Lúc này, những người khác của Lý gia mới phát hiện trên người của Lý Tam Lang và Lý Ngũ Nha đều là vết máu, sắc mặt không khỏi thay đổi.
Lý Ngũ Nha cười híp mắt đi về phía Lý Trường Lâm.
Lý Trường Lâm đau đến mức cong lưng che tay nhìn Lý Ngũ Nha đi về phía mình, không biết vì sao, lại lui về sau mấy bước.
"Nhị thúc, thúc biết đám người Bắc Yến kia đã giết chết bao nhiêu người ở trong trạm dịch không? Thúc biết ta và ca ca đã sống sót rời đi như thế nào không?"