Xuyên Thành Lốp Dự Phòng Của Các Đại Lão

Chương 48:

Trước Sau

break

Trong căn hộ.
Chu Chấn Lâm cầm điện thoại di động, nghe được giọng nữ quen thuộc phát ra từ trong đó, hắn ngước mắt lên, bắt gặp khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Giang Khâm đối diện.
Anh ho khan trong tiềm thức.
Giang Khâm không nói chuyện, chỉ âm trầm nhìn hắn.
“Chu Chấn Lâm, cậu làm sao vậy? Tại sao không nói chuyện?”
Giọng nói của Trần Diệu lại vang lên từ điện thoại, có vẻ bối rối.
Chu Chấn Lâm bật loa ngoài nên giọng cô gái trong căn hộ trống trải và yên tĩnh rất rõ ràng. Bởi vì đứng gần như vậy, Chu Chấn Lâm có thể thấy rõ sắc mặt Giang Khâm càng ngày càng xấu xí khi Trần Diệu lên tiếng.
Rõ ràng là Giang Khâm đang có tâm trạng rất xấu và đang kìm nén cơn tức giận. Đúng vậy, chuyện xấu hổ như vậy xảy ra, anh Giang làm sao có thể không tức giận?
Anh ấy gọi cho vị hôn thê của mình nhưng một thanh niên lạ đã bắt máy. Sau đó, khi anh ấy cố gọi lại, thì điện thoại lại tắt máy. Nửa đêm nửa hôm như này, tình huống này thực sự rất đáng kinh ngạc.
Điều gì sẽ xảy ra với một nam một nữ khi ở cùng nhau trong đêm tối?
Và bây giờ, Trần Diệu đã trả lời cuộc gọi từ Chu Chấn Lâm.
Vậy tại sao vừa rồi cô ấy lại tắt điện thoại và tại sao cô ấy không trả lời cuộc gọi của Giang Khâm? Sau khi mở điện thoại, cô không thấy cuộc gọi nhỡ của Giang Khâm sao?
Anh càng nghĩ về nó thì càng có nhiều người không thể ngừng nghĩ về nó.
“Nói.”
Giang Khâm nhìn anh ta và ra lệnh im lặng với khuôn mặt lạnh lùng.

Chu Chấn Lâm hít một hơi, hỏi: “Tôi không sao, tôi chỉ muốn hỏi cô thôi, sao trước đó điện thoại của cô lại tắt?”
“Tôi tắt điện thoại á?” Kết quả Trần Diệu ở đầu bên kia còn bối rối hơn anh ta: “Sao có thể chứ? Điện thoại của tôi luôn trong trạng thái bật mà.”
Nghe vậy, Giang Khâm và Chu Chấn Lâm đều cau mày.
Chu Chấn Lâm vội vàng hỏi: “Nếu điện thoại không tắt, tại sao cô lại không…” Anh ta vốn muốn trực tiếp hỏi Trần Diệu tại sao cô không trả lời điện thoại của Giang Khâm.
Kết quả là, chưa kịp nói xong, Giang Khâm đã lắc đầu với vẻ mặt lạnh lùng.
Chu Chấn Lâm nuốt lại lời nói theo bản năng.
“Tại sao không?” Trần Diệu ở đầu bên kia điện thoại hỏi: “Chu Chấn Lâm, cậu muốn nói cái gì?”
Dù sao bọn họ cũng là bạn bè chơi với nhau đã nhiều năm, Chu Chấn Lâm lập tức hiểu được ý tứ của Giang Khâm - Giang Khâm không muốn anh nhắc đến chuyện mình đã nhiều lần bị cúp máy.
“Tôi hỏi, tại sao cô không trả lời cuộc gọi của tôi?” Không đợi Trần Diệu trả lời, Chu Chấn Lâm nói thêm: “Đúng rồi, trước đây có một người đàn ông đã trả lời điện thoại của cô.”
“Một người đàn ông?”
Trần Diệu dừng lại.
Lúc này, Giang Khâm không khỏi nghiến chặt hàm vì tạm dừng.
“Đúng vậy, là một người đàn ông, tại sao nửa đêm bên người cô lại có một người đàn ông?” Chu Chấn Lâm bất mãn nói: “Trần Diệu, cô vẫn chưa quên mình là người có vị hôn phu chứ?”
Cho dù Giang Khâm không thích cô thì Trần Diệu cũng không thể lừa dối anh ấy. “Tôi biết rồi, là tiền bối của tôi.” Bên kia Trần Diệu đột nhiên cười lớn, trong giọng điệu không có chút hoảng sợ nào, “Tối nay tôi đang làm thí nghiệm, tiền bối của tôi đang lo số liệu. Cậu đừng lo lắng, tất nhiên là tôi nhớ được danh tính của mình.” Tiền bối sao?
“Còn có chuyện gì sao?” Không đợi bọn họ kịp suy nghĩ, Trần Diệu đã nói: “Muộn rồi, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi nghỉ ngơi đây.”
Chu Chấn Lâm nhìn Giang Khâm.
Giang Khâm mím môi và không nói gì.
Chu Chấn Lâm bất đắc dĩ trả lời: “Vậy cô đi nghỉ ngơi đi.”
Anh ta chưa kịp nói xong thì người bên kia đã cúp điện thoại không chút do dự. Trong căn hộ, sự im lặng đột nhiên quay trở lại.
Giang Khâm cảm thấy có chút ngột ngạt.

“Anh đã nghe cô ấy nói rồi đấy, đó là tiền bối của cô ấy.”
Một lúc sau, Chu Chấn Lâm mới là người lên tiếng trước: “Trần Diệu thích anh như vậy, cô ta sao có thể phản bội anh chứ?”
Chu Chấn Lâm nói điều này rất chắc chắn.

Dù sao, trong hai năm qua, anh ta cũng đã thấy Trần Diệu quan tâm và chú ý quá nhiều đến Giang Khâm. Những người xem như anh ấy có thể cảm nhận rõ ràng tình yêu chân thành và không nao núng đó.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc