“Cho dù em thật sự có năng lực thì cũng phải rất lâu mới có thể tiến bộ xa được…”
“Cho nên cách tốt nhất là em nên làm trợ lý cho tôi, tôi sẽ là người đích thân chỉ dẫn cho em.”
Không biết Tưởng Gia Tuệ có hiểu được những dự tính của mình không, nhưng tất cả chủ yếu cũng chỉ muốn tốt cho cô mà thôi…
Mà ngay lúc này, Tưởng Gia Tuệ ngẫm nghĩ một lúc cũng cảm thấy rất có lý, nên cũng không còn ý kiến gì khác nữa…
“Vậy được, tôi đồng ý làm trợ lý cho anh.”
“Nhưng bàn làm việc của tôi ở đâu đây…”
Tưởng Gia Tuệ rất nóng lòng muốn được làm việc ngay, cô thật sự muốn vận dụng những kiến thức mà dì Bạch Liên dạy mình…
“Ở đó…”
Bạch Thiếu Thần vừa nói vừa đá mắt hướng về phía chiếc bàn nhỏ, được đặt giữa kệ sách và kệ rượu…
Trước khi Tưởng Gia Tuệ đến đây làm việc, Bạch Thiếu Thần đã cho người sắp xếp lại mọi thứ…
Biết rõ Tưởng Gia Tuệ rất thích rượu, nên Bạch Thiếu Thần đã đặt bàn làm việc của cô gần đó…
Bạch Thiếu Thần muốn xem biểu cảm cảm của Tưởng Gia Tuệ sẽ như thế nào, muốn biết khả năng tập trung của cô đến đâu đây…
“Được tôi biết rồi…”
Tưởng Gia Tuệ chỉ đành phồng má thở dài lên tiến, biết rõ mình không thể làm gì khác, nên chỉ còn biết chấp nhận vậy…
Vừa ngồi xuống chỗ bàn làm việc, Tưởng Gia Tuệ liền quan sát thấy mọi thứ rất đầy đủ, vừa làm việc vừa tận hưởng hương thơm của rượu, còn gì hạnh phúc hơn nữa…
“Vậy công việc hôm nay của tôi là gì…”
“Trên bàn làm việc có một số dự án cũ của nhiều năm trước, em xem qua một lúc đi, sau đó tôi sẽ giao việc cho em làm…”
“Được…”
Bạch Thiếu có vẫn đang tập trung vào công việc, vừa nói bàn tay vừa gõ thoăn thoắt trên bàn phím…
Thời gian nhanh chóng trôi qua, cũng đã đến giờ nghỉ trưa…
Mà Bạch Thiếu có cũng đã căn dặn trợ lý Cao giúp mình chuẩn bị hai phần ăn trưa, mang vào phòng…
Trợ lý Cao đúng là rất chuyên nghiệp, vừa đúng giờ nghỉ trưa đã mang vào, đặt tất cả lên cái bàn sau đó thì nhanh chóng ra ngoài…
“Đến giờ nghỉ trưa rồi…”
“Em mau qua đây dùng bữa đi, nghỉ ngơi một lúc rồi làm tiếp…”
Bạch Thiếu Thần vừa nói vừa dọn thức ăn ra bàn, không biết cô thích ăn món gì, nên anh đã căn dặn trợ lý Cao mua đầy đủ các món canh, kho, xào, chiên…
Tưởng Gia Tuệ ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, cũng cảm thấy có hơi đói, cái bụng cũng kêu lên vài tiếng ọt…ọt…
Sau đó sắp xếp công việc gọn gàng, bước đến chỗ Bạch Thiếu Thần cùng nhau dùng bữa…
“Tôi không biết em thích ăn gì, nên đã bảo trợ lý Cao mua những món này…”
“Em ăn đi, nếu thấy không hợp khẩu vị thì cứ nói, tôi sẽ bảo trợ lý Cao đổi món khác…”
Bạch Thiếu Thần vừa gắp thức ăn cho vào chén Tưởng Gia Tuệ, giọng điệu nhẹ nhàng lên tiếng…
“Không cần phải đổi đâu, như vậy là đã ngon lắm rồi…”
“Tôi cũng rất dễ ăn, không quá kén chọn đâu…”
Tưởng Gia Tuệ vội vã lên tiếng ngăn cản, cảm thấy những món như thế này đã là rất ngon rồi…
Kiếp trước chỉ sống có một mình, ngay cả việc nấu ăn cô cũng chả biết, ngoại trừ những lúc ra ngoài ăn cùng đồng nghiệp…
Còn những khi ở nhà một mình, cô chỉ suốt ngày lao đầu vào công việc, đói quá thì chỉ ăn tạm mỳ gói sống qua ngày…
“Ừm, vậy em ăn nhiều vào…”
“Ừm anh cũng ăn đi, đừng gắp cho tôi nhiều thế…”
“Ăn nhiều quá sẽ mập đấy…”
Tưởng Gia Tuệ thấy anh cứ liên tục gắp thức ăn vào chén cho mình, lo lắng mình sẽ không thể ăn hết nên đã vội lên tiếng…
“Tròn tròn, béo béo một chút sẽ đáng yêu hơn…”
“Vả lại lúc ôm cũng sẽ ấm áp hơn…”
Bạch Thiếu Thần vừa nói vừa nhếch môi cười nhẹ, cảm thấy Tưởng Gia Tuệ như vậy thật sự là quá gầy, anh cần phải bồi bổ thêm cho cô…
Gầy thế làm sao có sức khỏe cùng anh vận động tìm tiểu Bảo được chứ, vả lại Bạch Thiếu Thần cũng đã có dự định, sẽ cùng cô sinh hai ba Bảo Bảo… "*Hả*....." "*Bạch Thiếu Thần vừa nói cái gì vậy, tôi nghe không nhằm đấy chứ*..." "*Anh vậy mà lại thích béo béo, tròn tròn à, thật là khác biệt đó*..." Tưởng Gia Tuệ không khỏi kinh ngạc mà lên tiếng, không ngờ anh lại có sở thích kì quặc như vậy…
Trong khi đám đàn ông ngoài kia lại thích những người phụ nữ dáng chuẩn, chân phải thon dài trắng nõn nà… "*Thích thế nào là chuyện của tôi, bây giờ em là người của tôi, phải nghe hết theo tôi*.." "*Không nói nhiều nữa, ăn nhanh đi, rồi nghĩ ngơi một lúc, sau đó tiếp tục làm việc*.." Biết rõ Tưởng Gia Tuệ đang có những suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, Bạch Thiếu Thần liền lên tiếng cắt ngang …
Vừa nói Bạch Thiếu Thần vừa gắp thức ăn vào chén cho cô, giọng điệu kèm theo vài phần ra lệnh… "*Anh*..." Trong khi Tưởng Gia Tuệ vừa mới ăn được một nửa, thì cái chén đã đầy dung lên, tức đến không nói nên lời, chỉ gằn giọng lên một chữ... Biết mình không thể làm gì được anh, nên cô chỉ đành ăn hết, chiếc bụng cũng vì quá no mà căng tròn lên....