"Hửm?" Bác sĩ Cố nhướng mày. Hai tuần trước, Omega bé nhỏ cau mày thề với hắn rằng bản thân sẽ không bao giờ mua sắm mù quáng nữa, nói rằng nếu cậu làm như vậy lần nữa sẽ là một sự oan ức lớn.
Đào Nhạc cũng nhận ra điều này, nhanh chóng giải thích: "Tôi không có mua, là dùng thử miễn phí, tôi chỉ ăn một miếng mà thôi." Đào Nhạc nhanh chóng chuyển chủ đề: "Buổi tối bác sĩ Cố muốn ăn gì?"
Cố Diệp Tùng: "Cái gì cũng được, miễn là nhiều thịt và ít đồ chay. Tôi sẽ nghỉ hai ngày này. Tối nay tôi không phải làm ca đêm, chỉ cần làm đồ ăn nhẹ lúc nửa đêm là được. Món gì em làm cũng đều ngon hết."
"Hehehehe, chỉ cần bác sĩ Cố thích là được rồi." Đào Nhạc không khỏi khen ngợi, cười rạng rỡ, "Bữa tối nấu thịt bò om khoai tây với nấm thì thế nào? Tôi sẽ hấp một ít hành lá và thịt cuộn, trong tủ lạnh còn có ba chiếc bánh chay, vậy tôi sẽ hâm nóng bữa ăn nhẹ rồi cùng ăn một lần. Còn vào đêm khuya... ăn xong cơm tối rồi lại nghĩ tiếp. Ngày mai tôi sẽ mua một ít khoai môn, chắc chắn rằng ngài sẽ có thể nếm thử công thức món khoai môn nghiền đặc biệt đặc biệt ngon!"
"Được, tôi đã bắt đầu mong chờ rồi. Vẫn còn sớm để ăn tối, em có muốn cùng nhau xem phim không?"
"Muốn muốn!"
Cố Diệp Tùng đứng dậy lấy đồ ăn nhẹ, đặt mấy túi lên bàn rồi đưa cho Đào Nhạc một hộp khoai tây chiên: “Xem "Ánh trăng đúng lúc" nhé, một bộ phim cổ điển, nó còn là một bộ phim rất ấm áp."
“Cảm ơn.” Đào Nhạc giơ ngón tay cái lên, “Sự lựa chọn của bác sĩ Cố rất đáng tin cậy, chúng ta cứ xem bộ phim này đi.”
Màn hình lớn sáng lên.
Đào Nhạc dần đắm chìm trong phim không hề biết rằng bộ phim này là một bộ phim tán tỉnh AO nổi tiếng. Nhiều Alpha sẽ xem nó với O yêu thích của họ trong khoảng thời gian mập mờ và tỷ lệ tỏ tình thành công sau khi xem nó có thể cao tới 95%.
Cố Diệp Tùng không có hứng thú với phim ảnh và luôn liếc nhìn vẻ mặt của Đào Nhạc.
Cuối phim, Đào Nhạc lấy khăn giấy từ tay Cố Diệp Tùng với đôi mắt đỏ hoe, khi họ nhìn nhau, Đào Nhạc cũng không nhận ra sự xâm lược ẩn chứa trong mắt alpha mà chỉ nhìn thấy đôi lông mày dịu dàng và quan tâm của hắn.
Nhịp tim của Đào Nhạc trở nên ồn ào.
Hơi nóng lan tỏa từ trong lồng ngực.
Đào Nhạc ngơ ngác nhìn Cố Diệp Tùng, "Bác sĩ Cố, ngài..." Ngài có thích tôi không?
Tôi cũng thích ngài!
Lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi, Đào Nhạc muốn trực tiếp hỏi, nhưng lại bị Alpha cắt ngang: "Nhạc Nhạc, em sẽ lại có thêm hai ba lần động dục giả, mức độ càng ngày càng giống với kỳ động dục thật sự. Nếu em thật sự không chịu nổi, không cần phải cứng rắn chịu đựng, em có thể cân nhắc đến việc tìm một alpha mà mình thích.”
Đào Nhạc: "...Hả?"
Lòng dũng cảm vừa mới dồn hết của Đào Nhạc đã bị Cố Diệp Tùng chọc thủng, nhưng Đào Nhạc còn chưa kịp thất vọng thì lại nghe thấy người đàn ông nói tiếp: "Nếu em có ý kiến gì về vấn đề này... thì em có thể cân nhắc đến anh không?"
Đào Nhạc: "?.?"
Trong đầu cậu tràn đầy sự nghi hoặc.
"Đào Nhạc, anh thích em." Cố Diệp Tùng mỉm cười, chậm rãi nói: "Em có thể cho anh một cơ hội theo đuổi em được không?"
Omega xinh đẹp chậm rãi chớp mắt, lông mi dài cong dày như lông quạ nhìn khuôn mặt nghiêm túc của người đàn ông, sắc mặt cậu đột nhiên nóng bừng, nói không rõ ràng: “Em, em có nghe nhầm không vậy?”
Cố Diệp Tùng: “Em không nghe nhầm, anh thích em.”
Hắn rất rõ ràng về ưu điểm của mình về ngoại hình. Thỉnh thoảng trong bệnh viện, đồng nghiệp hoặc bệnh nhân sẽ thể hiện tình cảm với hắn, tuy nhiên, trong mắt hắn chỉ có hai loại người: sống và chết, không có sự khác biệt giữa ngoại hình đẹp và xấu.
Nhưng Đào Nhạc thì khác.
Hương vị ngọt ngào như chiếc bánh đã thu hút sự chú ý của hắn ngay khi họ gặp nhau. Chưa có món tráng miệng nào hắn từng ăn trong đời lại có mùi ngọt ngào như Đào Nhạc.
Trong ngân hàng gen không có người như vậy, bản thân Omega này lại không có ký ức về quá khứ, cậu ngốc nghếch và bối rối như một đứa trẻ ngây thơ, hơn nữa, mức độ phù hợp của cậu với anh em họ đều trên 90... Về mọi phương diện, cậu đều cực kỳ thích hợp để người ta nuôi dưỡng ở trong nhà.
Lúc này, Cố Diệp Tùng đang nói những lời yêu thương trìu mến, nhưng thật ra hắn đang bình tĩnh suy nghĩ xem tối nay nên cho Omega uống liều thuốc nào.