Daisy đặt chiếc khay trong tay lên bàn trang điểm trong phòng Mễ Lam, trên khay có một lọ thuốc. Cô ấy nói với Mễ Lam: “Chai thuốc trị trầy xước này, em để đây, cô có cần em bôi thuốc giúp không, Mễ Lam ŧıểυ thư?”
“Cám ơn, nhưng tôi tự bôi thuốc được.” Mễ Lam cười cảm ơn Daisy, rồi đưa bộ quần áo trên tay cho cô ấy.
Sau khi Daisy lấy quần áo, cô ấy lạ lùng lật lật tay mình, sau đó cô ấy nhớ mình đang ở trước mặt chủ nhân của bộ quần áo, cô ấy cười ngượng nghịu và nói: “Vậy em sẽ không quấy rầy Mễ Lam ŧıểυ thư nghỉ ngơi, nếu cô có việc gì, cô có thể kéo sợi dây bên cạnh giường, đầu kia của sợi dây nối với phòng thị nữ ở, em nghe thấy tiếng chuông, bất kể là mấy giờ em đều đến.” Cô ấy nói xong lại khom