Xuyên Qua: Cưỡng Chế Nhiều Phu

Chương 46: Không cần, ta từ bỏ (3p, h)

Trước Sau

break
Editor: Yuki

Tân nương thở hồng hộc kiều mị rêи ɾỉ dưới thân, đệ đệ bên cạnh vội vàng thúc giục, Đại thái tử Vân Duệ Phong không có kiên trì bao lâu, liền ở giữa lúc trầm thấp gầm rú phun ra tinh nguyên thuần dương hai đời của bản thân. Trước sau trọng sinh hắn đều khát vọng Kiều Kiều, hắn chỉ nghĩ làm nàng mang thai hài tử của mình, sinh hạ hoàng đế đời sau của hoàng triều!

"A ~~ chàng run rẩy đến...... Thật là lợi hại, bắn đầy bên trong ta...... ô." Khuôn mặt Đỗ Kiều Kiều phấn khởi nổi lên đỏ ửng yêu dã, bộ ngực sữa bị Nhị thái tử Vân Duệ Hoa âu yếm đến cao thẳng cấp tốc phập phồng trên dưới.

Chờ đến huynh trưởng tiết thân, Vân Duệ Hoa gấp không thể chờ nói: "Đến phiên ta!" Nhìn ái nữ nhân trong lòng bị huynh trưởng cuồng dã luật động trong cơ thể, hắn đỏ mắt, áp chế lửa du͙© vọиɠ như núi lửa dung nham sắp bùng nổ.

"Hô......" Vân Duệ Phong phun ra một ngụm nhiệt khí thật dài, lưu luyến mà rời khỏi hoa huy*t ướt hoạt của Đỗ Kiều Kiều, lo lắng hỏi, "Kiều Kiều, nàng cảm thấy thế nào?" Hắn nghiêm túc nghiên cứu xuân cung đồ trân quý trong cung, chỉ là vừa rồi trong đầu hắn trống rỗng, kỹ thuật trên giường mà trong lòng vốn nhớ kỹ giờ lại không nghĩ ra cái nào, chỉ có thể hành sự theo bản năng. Nàng có ngại động tác của hắn quá thô bạo quá mới lạ? Không dịu dàng bằng động tác của Nhan Tử Phong Chu Tín An hay không? Hắn hưởng thụ được vui sướиɠ giao hoan cực lớn, nhưng nàng có hưởng thụ được như thế hay không?

"Thực tốt, ta rất khoái hoạt." Đỗ Kiều Kiều hô hấp dồn dập mà trả lời, một đôi thủy mắt mê ly nhìn phía Thái Tử anh tuấn cao quý trẻ tuổi. Là ai nói, âm đ*o nữ nhân thông với tâm nữ nhân? Thân thể của nàng tiếp nhận hắn rồi, tâm cũng chậm rãi bị hắn thẩm thấu vào được.

Vân Duệ Phong vừa mới rời đi tại chỗ, Vân Duệ Hoa lập tức lôi kéo Đỗ Kiều Kiều quay cuồng lại, hưng phấn mà vỗ vỗ phấn mông đĩnh kiều mượt mà của nàng, "Ta dùng tư thế này." Cầm ngạo long thô dài gân xanh dữ tợn của mình, hắn đối với hoa huy*t ướt dầm dề, còn chảy xuôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ bạch trọc của nàng, cắm vào.

"A, vẫn là thực chặt a......" Hắn không dám tin tưởng mà kêu, hoàng long thế như chẻ tre thẳng đảo, ngạo long trướng đau dục nứt của mình liền căn tẫn đưa vào hẹp huyệt thấm ướt lầy lội của nàng. hoa huy*t nàng co rút lại gắt gao cô trụ ngạo long hắn, kɧoáı ©ảʍ khiến người hít thở không thông như tia chớp kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở trong thân thể hắn.

"Ô...... Quá sâu,chàng nhẹ chút......" Đỗ Kiều Kiều nhíu mày sợ hãi kêu, tứ chi run run rẩy rẩy, giống như sắp chịu đựng không nổi. Nàng vừa mới cao trào qua, thân thể bủn rủn đến lợi hại, vô lực bảo trì tư thế tứ chi quỳ bò nha......

"Hoa đệ!" Vân Duệ Phong trầm giọng nhắc nhở, ôm nửa người trên của Kiều Kiều đè ở trên người mình.

Thân thể Đỗ Kiều Kiều đưa về phía trước một ít, Vân Duệ Hoa lập tức quỳ ngồi hai bước, đôi tay gắt gao bóp chặt mông vểnh nàng bắt đầu cuồng trừu cắm mạnh lên. "Bạch bạch bạch bạch", tiếng đánh thân thể dồn dập càng ngày càng vang dội. Ngạo long màu đỏ sậm kiên quyết của hắn cuồng mãnh mà xỏ xuyên qua thủy huyệt chặt hẹp tràn ngập dâm dịch và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nàng, giảo đến thủy huyệt "Phụt phụt" vang lên, ô thịt đầy đặn bị ngạo long hắn đỉnh đến xèo ra chảy ra một lượng lớn đục dịch bên mép huyệt khẩu, bắn tung tóe tại bộ vị giao hợp của bọn họ, tích ở trên đệm dưới thân bọn họ.

"Ưm ~~ a...... Nhị...... Điện hạ...... Chàng chậm một chút, ta chịu không nổi...... A, a ~~ tê tê, đừng, đừng như vậy......" Đỗ Kiều Kiều nằm liệt trên ngực Vân Duệ Phong, nửa người dưới bởi vì Vân Duệ Hoa bắt lấy bị bắt nâng cao, hoa huy*t tê dại giữa hai chân tiếp nhận hắn cuồng dã xỏ xuyên qua.

Vân Duệ Phong đẩy sợi tóc dính mướt mồ hôi trên mặt nàng ra, vuốt ve kiều nhan đà hồng như say của nàng, "Kêu ta Phong. Ta hy vọng nàng có thể yêu chúng ta, không cần người khác nhắc nhở là có thể nháy mắt phân biệt ta và Hoa đệ." Bởi vì bên người huynh đệ bọn họ luôn có cung ngươi đi theo, cho nên Kiều Kiều chỉ cần xem cung nô liền biết huynh đệ sinh đôi bọn họ ai là ai.

"Phong......" Đỗ Kiều Kiều gọi tên của hắn, tiếng nói tràn ngập tìиɧ ɖu͙© mang theo ba phần mềm mại khàn khàn, câu dẫn đến tâm nam nhân ngo ngoe rục rịch.

"Kiều Kiều, kêu ta Hoa." Sau khi Vân Duệ Hoa cắm sâu một cái, long đầu cực đại bóng loáng đứng vững ở thịt non chỗ sâu trong hoa kính mẫn cảm của nàng liền dùng sức nghiền nát theo hướng thuận kim đồng hồ.

"A ~~ a, Hoa, Hoa, không cần...... Như vậy, quá mãnh liệt, ta chịu không nổi, a, a ~~ a ——" Đỗ Kiều Kiều bị hắn cắm đến dục tiên dục tử, bị hắn rất có kỹ xảo mà dùng sức nghiền nát như vậy, hoa tâm mẫn cảm tức khắc kịch liệt tê dại một trận, co rút mà dâng lên ái dịch trong suốt ra tới.

"Tê, úc, nàng kẹp ta thật chặt, nàng muốn bấm gãy ta sao?" Vân Duệ Hoa đầy đầu mồ hôi từ chối bắn tinh như vậy, cố nén du͙© vọиɠ muốn nổ bắn ra điên cuồng thọc vào rút ra ở hoa huy*t co rút nàng. Mỗi lần đều phải nặng nề mà chống đối hoa tâm run rẩy nàng mới trừu về phía sau, không đợi long đầu bành trướng hoàn toàn rút ra hoa huy*t liền lại hung hăng mà cắm vào. Một lần lại một lần, cắm đến mật hoa nàng văng khắp nơi, cắm đến thịt cơ đùi nàng không chịu khống chế run rẩy, nếu không phải đôi tay hắn ôm chặt lấy eo nàng, nàng liền phải xụi lơ ngã xuống.

"Không cần, ta từ bỏ, Hoa, bắn đi, bắn rớt đi, ta chịu không nổi." Đỗ Kiều Kiều dồn dập rêи ɾỉ, giọng nói rách nát khàn khàn. Cả người nàng đỏ bừng như tôm luộc, mồ hôi tinh mịn che kín trên mặt trên người.

"Kiều Kiều, sao nàng lại có thể chịu không nổi? Loại chuyện này chỉ mới bắt đầu, nàng cần phải quen." Vân Duệ Phong vuốt ve thân thể mềm mại mướt mồ hôi nóng bỏng của nàng, hô hấp trầm trọng dồn dập. Ngạo long du͙© vọиɠ giữa hai chân hắn đã sống lại, khát vọng lại tiến vào trong cơ thể nàng tùy ý rong ruổi lần nữa.

"Loại chuyện này, nhất định phải......Làm nhiều, nàng mới có thể...... quen." Vân Duệ Hoa thở hồng hộc nói. hoa huy*t nàng bị huynh đệ bọn họ cắm lâu như vậy, vẫn là phi thường chặt, mị thịt hoa kính gắt gao đè ép ngạo long thô dài của hắn, giống như muôn vàn cái miệng nhỏ liều mạng mυ"ŧ vào, sướиɠ đến da đầu hắn tê dại, xương cùng phát chặt, du͙© vọиɠ phun ra càng ngày càng cường liệt.

"Không cần......" Đỗ Kiều Kiều nghẹn ngào nói, lăng môi thở hổn hển dồn dập, nước mắt trong suốt không ngừng lăn xuống từ khóe mắt. kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kéo dài không ngừng mà vọt tới, nàng hỏng mất một lần lại một lần, đã hoàn toàn không có sức lực.

kɧoáı ©ảʍ tê dại mất hồn tận xương, tuy là Vân Duệ Hoa không có kinh nghiệm giao hoan hy vọng kéo dài sức chịu đựng của mình, nhưng cũng không có kiên trì bao lâu. Đôi tay hắn như kìm sắt, gắt gao kiềm trụ eo liễu mềm dẻo nàng, điên cuồng mà thọc vào rút ra hoa huy*t liên tục co rút của nàng. Long túi càng lúc càng lớn phồng lên như nắm tay của hài đồng, ngạo long bành trướng hắn bắt đầu run rẩy, đôi mắt nhỏ đỉnh long đầu cực đại lúc đóng lúc mở, súc thế bùng nổ.

"Bạch bạch bạch bạch bạch bạch......" Tiếng đánh thân thể của bọn họ càng ngày càng dồn dập.

"Phụt phụt phụt......" hoa huy*t nàng sưng đỏ hỗn độn một mảnh, bị mật hoa ái dịch cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mân mê thành bọt mép hoặc là một giọt một giọt rơi xuống dọc theo hoa môi đỏ bừng, hoặc là chảy xuôi đi xuống dọc theo đùi căn hắn, cuối cùng đều để lại một mảnh thủy ấn dâm mĩ trên giường đệm.

"Không cần, ta từ bỏ, cứu ta, dừng lại, a, a ~~ a —— từ bỏ ——" Cao trào tìиɧ ɖu͙© cực hạn lại đánh úp tới, Đỗ Kiều Kiều vô lực mà run rẩy, trong miệng không ngừng nức nở.

"A, úc, úc, thật thoải mái, ta bay lên tới, a, bắn, a úc ~~ a, a ——" Vân Duệ Hoa mồ hôi đầm đìa, sau khi cuồng trừu một vài trăm cái, nhanh chóng bắn ra dương tinh nóng bỏng mình ở hoa huy*t run rẩy nàng.

"A......" Bị lặp lại cao trào làm Đỗ Kiều Kiều lăn lộn đến sức cùng lực kiệt, hoàn toàn xụi lơ như bị rút xương cột sống ra.

Vân Duệ Phong ôm nàng không ngừng phun nhiệt khí, nhẫn nại lửa dục hừng hực thiêu đốt mình, cho nàng chút thời gian nghỉ ngơi. Tối nay vừa mới vừa mới bắt đầu, sao nàng lại có thể chịu không nổi?

- ----

Alo đừng quên bấm theo dõi tui nhe các tềnh yêu =))
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc