"Ta biết." Chu Tín An nói, nằm ở trên người nàng, đem ngạo long kiên quyết bành trướng của mình cắm vào giữa hai chân đang mở ra của nàng, theo góc độ chậm rãi cắm vào trong. Hoa môi huyệt khẩu nàng dính đầy mật hoa ướt đẫm sền sệt, hắn cố sức chút nào đã đỉnh mở miệng hoa huy*t chặt hẹp của nàng để mình chôn sâu trong cơ thể nàng.
"Tê tê, a, bị chàng...... Toàn bộ cắm đầy." Đỗ Kiều Kiều phát ra rêи ɾỉ thỏa mãn, bắt đầu dựa theo dạy dỗ trước kia của nữ tiên sinh khép hai chân lại, để bắp đùi mình làm hoa huy*t kéo dài.
Kinh nghiệm của Chu Tín An phong phú, chờ đợi nàng khép hai chân lại mới bắt đầu nhẹ trừu từ từ cắm, chín nông một sâu, mỗi lần cắm sâu đều rất cẩn thận mà xoay tròn nghiền nát chỗ thịt non mẫn cảm sâu trong hoa kính nàng. "Thoải mái sao?" Hắn dò hỏi, đôi tay cầm ớt nhũ cứng rắn của nàng xoa bóp thưởng thức, đôi môi ngậm lấy đầu v* nhỏ cứng rắn như hòn đá mυ"ŧ vào liếʍ láp, đồng thời thỏa mãn hai nơi trên dưới của nàng.
"Không, ta còn được, không có...... A ~~ không có, không thoải mái. Tê tê, bên trong...... Tê tê nhức nhức, thật thoải mái, ta còn muốn. Chàng mau một chút, ta muốn chàng, muốn chàng......" Đỗ Kiều Kiều thở hồng hộc, kiều nhan ửng hồng như say, mị nhãn nửa mị, khóe mắt dần dần hiện lên ửng hồng yêu dã. Nàng ghét bỏ hắn chậm rì rì, cắm đến không đã ghiền, chỉ là vì hài tử, nàng cũng chỉ có thể nhẫn nại.
Chu Tín An điều chỉnh tư thế Đỗ Kiều Kiều thành nằm nghiêng, chính mình nằm ở phía sau nàng, rất cẩn thận mà kéo một chân nàng lên cao, ôm lấy thân thể mềm mại nàng, từ phía sau cắm vào nàng trong cơ thể nàng, xỏ xuyên qua hoa huy*t ướt dầm dề của nàng.
"A ~~ ưm...... Tín An, Tín An...... Tê tê ~~ chàng có thể mau hơn một chút." Nàng một tay chống ở trên giường, một tay dùng sức bắt lấy cánh tay ôm thân thể mình của hắn, thực nỗ lực mà trước sau lắc lư đón ý gọi hắn xỏ xuyên qua.
"Phụt phụt phụt......", Đỗ Kiều Kiều càng ngày càng hưng phấn, mật hoa tràn đầy tràn ra ào ạt như nước suối, chảy xuống dọc theo bắp đùi bị nàng kẹp chặt, lưu lại một dòng nước ái muội dưới gấm vóc trên giường.
"Thoải mái sao?Bụng nàng có khó chịu hay không? Muốn ta dừng lại không?" Chu Tín An thở hồng hộc hỏi, khuôn mặt tuấn tú nho nhã nghẹn đến mức đỏ bừng như máu, cái trán cao ráo ướt đẫm mồ hôi.
"A, không cần, không cần nghe, cứ như vậy, a~~ sâu một chút, chàng cắm sâu một chút được không, a, lại sâu một chút, ta không có việc gì...... Ta thực thoải mái, chàng lại sâu một chút, a, a ~~ a ——"
Đập bóng lao tới làm Đỗ Kiều Kiều thét tới chói tai, chỉ chốc lát sau thân thể lập tức run rẩy xụi lơ xuống, chỗ sâu trong hoa huy*t chảy ra một luồn ái dịch trong suốt lẫn mật hoa.
Ôm Đỗ Kiều Kiều dùng sức thở dốc, hắn khẩn trương hỏi: "Bụng nàng có thoải mái hay không?" Nếu hắn mất khống chế làm hại nàng sinh non, Tử Phong sẽ giết hắn.
"Bụng ta không có gì khác thường cả, bảo bảo ngồi thật sự ổn. Chàng thực khắc chế, là ta câu dẫn chàng. Nếu lỡ như xảy ra chuyện, hậu quả ta chịu." Đỗ Kiều Kiều vỗ vỗ cánh tay hắn an ủi hắn. Nàng không chịu nổi tịch mịch chủ động tác hoan, lỡ như xảy ra chuyện, chỉ có thể là nàng sai.
"Là bọn ta quá thất trách, bởi vì nàng còn nhỏ liền cực kỳ lo cho năng lực thừa nhận của thân thể nàng, mới bỏ qua nhu cầu thân thể của nàng." Chu Tín An dịu dàng nói, "Kiều Kiều, có yêu cầu thì trực tiếp nói với ta cùng Tử Phong, bọn ta đều sẽ thỏa mãn nàng." Hắn dịu dàng mà vuốt ve thân thể mềm mại nóng bỏng của nàng, làm tâm lý ŧıểυ thai phụ thỏa mãn. Hắn và Tử Phong đều từng chăm sóc Kiều Kiều khi mang thai, rất có kinh nghiệm, một đời này càng có thể chăm sóc cho nàng tốt hơn.
Aloooo mình đào hố mới tên là "Diễm Tu" cùng tác giả với bộ này ạ, tính đào bộ kia mà do đọc N lần rồi sợ trong quá trình edit sẽ chán bỏ hố =)))