"Kiều Kiều......" Chu Tín An cởi hết chính mình khó có thể tự khống chế mà đè nặng ghé vào Đỗ Kiều Kiều trên giường, đôi môi hạ xuống một tràn nụ hôn trên lưng trắng nõn tinh tế của nàng, hàm răng khẽ cắn, cắn ra một đám dấu răng màu đỏ nhạt.
"Ưm ~~" Đỗ Kiều Kiều hơi hơi thở dốc, cánh môi bị hắn hôn hồng đến kiều diễm ướt át. Bọn họ chỉ để nàng nghỉ ngơi một ngày. Cùng đêm trước giống nhau, sau khi bọn họ giúp nàng tắm gội lúc, Nhan Tử Phong chủ động rời đi, để lại Chu Tín An giúp nàng sát dầu mè. Không đợi thân thể bôi đầy dầu mè, Chu Tín An liền gấp không thể chờ mà ôm nàng vào phòng ngủ, đè nàng dưới thân tùy ý hôn môi vuốt ve.
"Ưm~~ a......" Đỗ Kiều Kiều rêи ɾỉ kiều uyển nhu mị, hoa huy*t thấm ướt hàm đến ngón tay hắn lập tức dùng sức co rút lại, thật giống như trẻ con ngậm lấy đầu v* dùng sức mυ"ŧ vào. Trách nhiệm nữ nhân nơi này —— sinh hài tử, hầu hạ nam nhân, phải dốc hết sức lực mà trợ giúp nam nhân thư giải thân thể nhục dục.
"Nàng thực sự kẹp." Cảm giác được ngón tay bị nàng hoa huy*t một ngụm một ngụm mυ"ŧ vào, ngạo long đã sớm cương cứng, Chu Tín An rốt cuộc chịu không được cơ thể quay cuồng phát hỏa, vỗ vỗ mông thịt trắng nõn của nàng dặn dò nói, "Kiều Kiều, nàng quỳ xuống đi." Hắn đoán đêm trước lúc Nhan Tử Phong và Kiều Kiều ở bên nhau khẳng định sử dụng chính thống nhất thượng vị, hắn quyết định tối nay sử dụng bối nhập thức, làm Kiều Kiều nhớ kỹ bọn họ hai người bất đồng chỗ. ( Yuki: chả hiểu gì nhưng lười tra J)))
"Ưm......" Đỗ Kiều Kiều thực ngoan ngoãn tứ chi chống ở trên giường quỳ xuống, eo liễu phập phồng lắc lư như xà, làm hắn có thể nhìn thấy hoa huy*t cơ khát của mình.
Hoa môi no đủ tươi tốt hơi hơi mở ra, bên trong ba quang liễm diễm, nước chảy trong suốt huyệt khẩu phấn nộn còn nhỏ hơn ngón út, lúc đóng lúc mở mà co rút lại tựa như cái miệng nhỏ của trẻ con.
Cắm vào đi, cắm vào đi, cắm vào đi......
Chu Tín An xem đến miệng đắng lưỡi khô, hầu kết không tự chủ được lăn lộn lên xuống.
"Ưm ~~ chàng đừng nhúc nhích, để cho ta tới." Đỗ Kiều Kiều run giọng nói nói. Nàng sợ hãi hắn đột nhiên cuồng dã mà vọt vào tới, quyết định tự mình chủ động chút.
"Tốt, nàng động." Chu Tín An sống lại hiểu rõ thói quen hoan ái của Đỗ Kiều Kiều, dù là nghẹn đến mức mặt đỏ tai hồng, vẫn tạm dừng ở giữa không trung.
Đỗ Kiều Kiều phun nhiệt khí, thân thể chậm rãi áp về phía sau, nuốt ngạo long nóng bỏng thô cứng của hắn một chút, thẳng đến cực đại long đầu bóng loáng của hắn gắt gao đứng vững hoa tâm mẫn cảm của nàng, tự mình rốt cuộc ăn không vô. "A ~~ bên trong thật trướng, chàng thật thô, a...... ŧıểυ huyệt nhỏ của ta...... a, sắp bị chàng cắm hỏng. Tê tê...... Quá dài, chàng đều cắm đế, lại đi vào sẽ cắm lạn ta." Nàng nói những gì nữ tiên sinh dạy dỗ, hiện giờ xem ra một chút cũng không có ca ngợi sai, hoa huy*t có tiết tấu mà co rút lại, đồng thời trước sau lắc lư vuốt ve ngạo long hắn.
"Tê tê...... Kiều Kiều, nàng vĩnh viễn đều tốt nhất. A ~~ dùng sức mà kẹp ta, đúng rồi, dùng sức, lại dùng lực...... a~~ sâu một chút, lại sâu một chút, dùng sức nghiền nát, dùng miệng nhỏ bên trong hoa huy*t của nàng ngậm long đầu ~~ thoải mái, thật thoải mái......" Chu Tín An cưỡng chế dục hỏa hưởng thụ Đỗ Kiều Kiều hầu hạ, chỉ điểm nàng làm như thế nào mới có thể làm hắn càng thoải mái.
"Ưm~~ a...... Thật bót...... Ta...... A, a...... Không muốn động." Đỗ Kiều Kiều kiều suyễn ngâm nga, cái trá mồ hôi thơm dần dần đầm đìa. Nàng là quý nữ sống trong nhung lụa, thể lực gì đó thật sự chẳng ra gì. Nữ tiên sinh nói, thể lực gì đó, làm nhiều lần với nhóm hôn phu s huấn luyện được.
"Nàng chính là quá mảnh mai, ta và Tử Phong nhất định phải huấn luyện thể lực cho nàng thật tốt." Chu Tín An đắc ý nói, đôi tay bắt lấy hai cánh mông thịt tuyết trắng của nàng, bắt đầu cuồng dã mà trước trừu sau cắm lên. Mỗi một lần đều cắm vào sâu vào đáy hoa kính nàng, mỗi một lần đều va chạm đến hoa tâm mẫn cảm của nàng, đâm cho nàng ai ai rêи ɾỉ. Tiên sinh dạy dỗ hắn cũng nói qua, phải huấn luyện thể lực cho thê tử thật nhiều, phòng ngừa lúc thê tử sinh hài tử không đủ thể lực.
"Kiều Kiều, nàng thoải mái sao? Muốn ác liệt hơn một chút hay không?" Chu Tín An hỏi, nhắm ngay chỗ sâu nhất trong hoa huy*t mà từng trận lao tới.
"A, a ~~ từ bỏ, a, quá mãnh liệt, ta chịu không nổi, ta không cần...... Không cần, a, a...... A a ——" Hoa tâm mẫn cảm tê mỏi kịch liệt, Đỗ Kiều Kiều không thừa nhận được hơn mười cái đã đột nhiên xụi lơ xuống, hoa tâm co rút phun ra ái dịch trong suốt, mị thịt hoa kính kẹp lấy ngạo long hung mãnh điên cuồng mấp máy, hoa huy*t khẩu cắn ngạo long cứng rắn hung hăng mà co rút lại.
Chu Tín An nghe được nàng nức nở, lập tức đau lòng, "Nếu nàng có biện pháp giúp ta, ta sẽ dừng lại." Hắn cắm đến sảng, dừng lại sẽ chết!
"Ta...... Dùng tay...... Được chưa?" Đỗ Kiều Kiều lập tức nói, vặn vẹo mông vểnh ý đồ thoát khỏi khống chế của hắn.
"Tê tê ~~ nàng còn có sức lực sao...... Lại để ta cắm trong chốc lát." Chu Tín An nói, hẹp mông tinh tráng kịch liệt lắc lư, ngạo long kiên quyết đại khai đại hợp mà thọc vào rút ra hoa huy*t nàng, cắm đến hoa huy*t nàng phụt phụt tiếng nước liên tục, đầy đủ mật dịch ào ạt chảy xuôi ra cơ bắp bành bạch ra huyệt khẩu nàng.
"A~~ a, a...... Tín An, ta...... Cầu ngươi......" Đỗ Kiều Kiều không ngừng cầu xin, nước mắt trong suốt chậm rãi từ khóe mắt lăn xuống, cùng mồ hôi cùng nhau tẩm ướt khuôn mặt và tóc đen của nàng.
"Ưm ~~ a....." Đỗ Kiều Kiều ngưỡng mặt rêи ɾỉ, tay nhỏ duỗi xuống phía dưới, vuốt ve đến nóng bỏng trơn nhẵn bụng nhỏ của hắn dịu dàng mà vuốt ve.
Chu Tín An hiểu ý mà điều chỉnh tư thế, hơi di động hướng về phía trước, làm tay nàng với tới ngạo long của mình.
Nhanh chóng bắt lấyngạo long dính đầy mật hoa của mình vuốt ve, Đỗ Kiều Kiều thở hồng hộc nói, "Bắn trước được không?" Liền như hắn nói, tối nay mới bắt đầu, cho nên nàng cần phải nghĩ biện pháp dùng bộ vị ngoài hoa huy*t làm hắn bắn nhiều thêm vài lần, giảm bớt gánh nặng cho hoa huy*t, nếu không, nàng sẽ giống đêm trước bị Nhan Tử Phong lộng ngất, như vậy lại ngất qua một lần nữa.....
Hơi nghỉ ngơi trong chốc lát, lại quay cuồng Đỗ Kiều Kiều xụi lơ như bùn, làm nàng đưa lưng về phía chính mình, Chu Tín An kéo một chân nàng, thân mình về phía trước đỉnh đầu, ngạo long màu đỏ sậm thô dài bành trướng đã lâu liền quen cửa quen nẻo mà cắm vào hoa huy*t nhỏ hẹp ướt dầm dề của nàng.
"a~~ thật là thoải mái, ta thích nàng như vậy." Chu Tín An treo chân kia của nàng lên cánh tay của mình, bàn tay bao lại ớt nhũ của nàng bắt đầu như điên cuồng luật động như dã thú ở hoa huy*t của nàng.
"Ưm ~~ ưm......" Thân thể kịch liệt run rẩy, Đỗ Kiều Kiều ánh mắt mê ly, miệng thơm kiều diễm ướt át nước bọt không chịu khống chế mà chảy xuôi ra khóe miệng. Hai đợt cao trào, nàng hoàn toàn không, hoàn toàn không biết thân ở nơi nào.
- -------------------------------------
Tính làm tới chương 30 mà chả hiểu sao tới chương H, tác giả lại viết hăng viết lắm thế không biết, mị lười ~ nếu mai tâm trạng tốt sẽ edit tiếp, cầu tâm trạng mị tốt đi =)))
À đọc truyện xong nhớ nhấn fl cho mị nhé, fl tăng thì tâm trạng mị sẽ tốt hơn á ~ <3