Nhị thái tử Vân Duệ Hoa chẳng những không giận dữ, ngược lại còn cười nói: "Kiều Kiều, lực đánh của nàng lớn như thế. Tay nàng có bị đau không?"
Đại thái tử Vân Duệ Phong nhắm mắt, không đành lòng tiếp tục nhìn đệ đệ ngu xuẩn, sẳng giọng* nói: "Duệ Hoa, đệ bình tĩnh đi. Kiều Kiều mới mười tuổi."
*lạnh lùng nghiêm nghị
Nam nữ mười bốn tuổi trưởng thành, bởi vì nguyên do của gia tộc mà lập gia đình trước thời hạn cũng không phải không có. Năm nay huynh đệ bọn họ mười hai tuổi, cũng không phải không thể tảo hôn, chỉ là Kiều Kiều mới mười tuổi, thuộc dạng ấu nữ, không chạm vào được.
Thân thể thiếu nữ kiều quý (dễ hỏng), không thể "Chạm vào" trước khi chưa phát dục hoàn toàn, chạm vào, sẽ rất có khả năng sẽ làm tổn thương tới cơ quan sinh dục đang phát triển của thiếu nữ. Bởi vì nam nhân quá nhiều, thân thể dương khí quá thịnh dễ dàng thú tính quá độ, cho nên người đời quy định đơn giản, không thể đụng vào ấu nữ ( đương nhiên, đây không bao gồm tiếp xúc thân thiết với nam giới). Thiếu niên muốn theo đuổi thiếu nữ có thể nói lời yêu thương nóng bỏng, nhưng nếu không được thiếu nữ đồng ý thì vẫn không thể chạm vào thiếu nữ.
Nhìn đến Đỗ Kiều Kiều ngốc như gà gỗ, bàn tay đánh Vân Duệ Hoa còn đang ngừng ở giữa không trung, Vân Duệ Phong tiến lên kéo tay nàng xuống, dịu dàng mà xoa bóp, rồi dịu dàng hỏi nàng: "Kiều Kiều, tay nàng có đau không? Duệ Hoa da dày thịt thô, sẽ làm tay nàng đau." Tay nàng nhỏ nhắn bóng loáng thủy nộn, ngón tay tinh tế, khiến mình vuốt có chút yêu thích không buông tay. Đây là bàn tay nữ nhân thứ tư mình được chạm vào, nɠɵạı tổ mẫu cũng già rồi, làn da đã nhăn, còn có rất nhiều lốm đốm của người già; tuy rằng tay mẫu thân ấm áp trắng nõn, đầu ngón tay thơm mát, nhưng cũng không thể làm mình yêu say đắm như tay của Kiều Kiều. Nam nhân, thật sự chỉ yêu thương nữ nhân mà mình chọn!
Đỗ Kiều Kiều biết thế giới nà từ nhỏ nam nữ đã có trưởng bối tiên sinh dạy dỗ kĩ thuật giường chiếu, tâm lý đều trưởng thành rất sớm, chỉ là không nghĩ tới vừa mới gặp mặt, đã có một người thiếu niên cao quý anh tuấn phi lễ người vẫn còn là ấu nữ như mình. Biến thái, chữ lập tức cuồng spam trong đầu nàng, nàng nhất thời nhanh tay mất khống chế vứt cho đối phương một cái tát, sau đó lập tức hoàn toàn ngây dại, đưa bàn tay cương cứng ra ở giữa không trung. Nhìn thấy một thiếu niên cao quý anh tuấn khác giống nhau như đúc đi lên kéo bàn tay đánh người của mình xuống dịu dàng xoa bóp, lời nói tràn đầy thương tiếc hoàn toàn trái ngược với lời phải trái, thì lập tức sợ hãi. Mình thật sự xúi quẩy, tâm lý của hai vị hôn phu đều thực biến thái.
"Đệ cao hứng quá, nên quên mất." Nhị thái tử Vân Duệ Hoa xoa bóp má phải nóng rát của mình: "Sức tay của Kiều Kiều rất lớn, thân thể thực khỏe." Thân thể Kiều Kiều khỏe, sinh hạ hài tử thể chất cũng thực khỏe.
"Đại thái tử điện hạ......" Đỗ Kiều Kiều tỉnh táo lại, lập tức rút tay mình từ trong tay Vân Duệ Phong về, nhắc làn váy phải lên quỳ xuống thỉnh tội. Nam nhân cực kỳ cực kỳ để ý mặt mũi, tuyệt đối không cho phép nữ nhân vô lý với mình, cho dù là thê tử trong nhà của mình, bọn họ cũng sẽ không cho phép nàng vô lý ở trước mặt mình. Thiên tử giận dữ, thây phơi ngàn dặm, vậy mới là thiên tử ư? Thái tử phi tùy thời có thể thay đổi, có lẽ nàng mới nhận thánh chỉ thì ngày hôm sau đã bị thay đổi rồi. Mạng nàng nhỏ thật ( ╥╯﹏╰╥)......
Đại thái tử Vân Duệ Phong một phen đỡ lấy Đỗ Kiều Kiều: "Kiều Kiều đừng tạ tội, nàng không phải cố ý." Kiều Kiều bị bắt tạ tội với bọn họ, một bụng không phục, sau đó sẽ ghi nhớ thật kĩ. Nàng không phải ŧıểυ nhân có thù tất báo, nhưng sẽ rời xa người xấu mà nàng ghi nhớ.
Nhị thái tử Vân Duệ Hoa trừng mắt nhìn hai tay ca ca đỡ lấy Đỗ Kiều Kiều, trong mắt tràn ngập ảo não và đố kỵ. Đều là da thịt thân thiết, chỉ bởi vì mình xúc động mà kém cỏi.
"Đại thái tử điện hạ, Nhị thái tử điện hạ, thiếp tuổi nhỏ lỗ mãng, vẫn mong hai vị đại nhân có đại lượng, bỏ qua cho thiếp." Tuy rằng quỳ không nổi nữa, nhưng vẫn muốn nói lời tạ tội với bọn họ.
Đại thái tử cười nói: "Nàng là vị hôn thê của huynh đệ bọn ta, bọn ta sủng nàng còn không kịp, làm sao lại trách nàng được?" Nam nhân sủng nữ nhân của mình là chuyện thiên kinh nghĩa địa.
Mục đích nam nhân sủng nữ nhân là...... Đỗ Kiều Kiều hơi hơi cúi đầu: "Đại thái tử, xin buông tay được không?" Nàng đã đứng vững đứng thẳng, hắn còn muốn bắt cánh tay của nàng bao lâu?
Đại thái tử lưu luyến mà thu hồi tay, dịu dàng nói: "Khoảng cách giữa Vạn Thú Viên và nơi này có chút xa, bọn ta cưỡi ngựa dẫn nàng qua vậy."
Nhị thái tử lập tức chỉ huy cung nô bên người, lập tức chuẩn bị ngựa cho huynh đệ bọn họ.
Đại An ŧıểυ An còn quỳ đấy!
Đỗ Kiều Kiều khẩn cầu nói: "Đại thái tử điện hạ, Nhị thái tử điện hạ, sai vặt của thiếp cầu tình thay thiếp, tuyệt trung thành và tận tâm, thiếp khẩn cầu các ngài cho phép bọn họ đứng dậy." Nam nhân khinh thường nam nhân bị thiến, bởi vì từ nhỏ nguyên nhân nam nhân bị thiến là vì họ hèn mọn đê tiện, lại còn mất đi tư cách làm nam nhân.
Nữ hài này dịu dàng thông minh cơ trí cỡ nào!
Lạnh nhạt mà nhìn hai người hầu thiến nô quỳ phía sau Đỗ Kiều Kiều, Vân Duệ Phong gật đầu nói: "Đều đứng lên đi." Hai hoạn quan này là tâm phúc bên người Kiều Kiều, rất nhiều chuyện của Kiều Kiều đều do bọn họ âm thầm xử lý, là phụ tá đắc lực của Kiều Kiều.
Vân Duệ Hoa lạnh lùng mà nhìn hai hoạn quan có dung mạo đẹp đẽ như thiếu nữ, thực có ý tưởng muốn âm thầm giết chết bọn họ.