Trong quán rượu ồn ào, đủ loại nhóm nam nữ, theo tiếng nhạc xập xình nhảy múa, dưới âm nhạc không ngừng, là một mảnh quỷ khóc sói gào*.
* Ý hỗn loạn, ồn ào.
Ở nơi hẻo lánh, Cố Tiểu Bạch cùng bạn bè đang tổ chức sinh nhật, hắn cùng đồng bọn, muốn uống đến khi say mèm.
Đứng dậy mời rượu, hắn không thấy được bạn gái bên cạnh, móng tay nhẹ lắc trên ly rượu của hắn, bột trắng trong nháy mắt hòa tan vào nước.
Cố Tiểu Bạch không phát hiện bưng chén rượu lên đùa giỡn: "Đến, Đông Tử, tôi kính cậu một ly..."
Lúc Giang Vãn Ca đi vào quán còn có chút do dự, cô ta trong lòng bất an hỏi thăm: "Hệ thống, hắn thật sự trúng chiêu?"
Qua một ngày tìm tòi, Giang Vãn Ca đã biết hệ thống này là gì, cũng đã thăm dò cách dùng, đơn giản mà nói, là hoàn thành nhiệm vụ mà nó ban bố, sẽ có được các loại khen thưởng —— tác phẩm của đạo diễn nổi tiếng, kịch bản xuất sắc, đạo cụ làm đẹp...
Cô ta không biết tại sao hệ thống làm được, nhưng trước mắt cô muốn trở lại giới giải trí, thiếu nhất là tài nguyên, cho nên không thể từ chối dụ hoặc này.
Cho dù là thật hay giả, thử một lần có sao? Dù sao cũng không thể tệ hơn so với kiếp trước.
Mặc dù hệ thống này hơi kỳ lạ, là để cô ta đội nón xanh cho Cố Hoài, đội nón xanh càng nhiều, khen thưởng càng phong phú. Cô ta chỉ do dự nửa giây, không ngần ngại đồng ý. Cố Hoài có thể vượt tường, tại sao cô không thể đội nón xanh cho hắn? Dù sao hôn nhân giữa bọn họ chỉ còn trên danh nghĩa. Nhớ những chuyện ở kiếp trước, Giang Vãn Ca đối với chuyện đội nón xanh cho Cố Hoài, không chút áy náy, ngược lại khiến cô ta có cảm giác trả thù.
Mà mục tiêu đầu tiên của cô ta, chính là em họ Cố Hoài, em chồng Cố Cẩn.
Hệ thống nói cô ta biết, Cố Cẩn bây giờ bị người hạ thuốc, cơ hội ngàn năm có một, bỏ qua lần này, không biết khi nào mới hoàn thành nhiệm vụ Cố Cẩn. Nhiệm vụ của cô ta, không đi tâm chỉ đi thận*, chỉ cần phát sinh quan hệ là được, cho dù cô ta công lược nước chảy thành sông, hay trực tiếp bá vương ngạch thượng cung*, chỉ cần phát sinh quan hệ coi như hoàn thành nhiệm vụ.
* Không đi tâm chỉ đi thân: Không cần khiến người ta yêu mình, chỉ cần người ta xảy ra quan hệ với mình.
*Bá vương ngạch thượng cung: cách nói hoa mỹ cho từ 'cưỡng gian'. =))
Đây cũng là nguyên nhân cô ta xuất hiện ở đây.
Về phần con? Đã bị hệ thống lấy ra, vô tri vô giác, thậm chí không một chút khó chịu, bụng cô ta sau đó khôi phục, giống như chưa từng mang thai. Chiêu này khiến cô kinh sợ, đối với năng lực của hệ thống cô ta tin tưởng không nghi ngờ.
[Kí chủ yên tâm, hệ thống phán đoán không sai, Cố Cẩn trước mắt trúng thuốc, một thân một mình ở khách sạn. Cô đi bây giờ, có 99% khả năng hoàn thành nhiệm vụ.]
Giang Vãn Ca yên lòng, trong lòng tự an ủi chính mình: Thôi, đã đến rồi, còn chần chừ cái gì? Dù sao cũng chỉ ngủ một lần, Cố Cần lớn lên lại không tệ, cô ta cũng không mất mát gì, xong việc còn có khen thưởng... Thế nào cũng thấy đây là buôn bán có lời.
Giang Vãn Ca dưới sự chỉ dẫn của hệ thống, xuất hiện trong phòng Cố Tiểu Bạch.
Lâm Tô tu luyện đến nửa đêm, mới đột nhiên nhớ ra hình như hôm nay Giang Vãn Ca trọng sinh, mà đêm cô ta trọng sinh đi ngủ với Cố Tiểu Bạch. Vì đúng lúc gặp Cố Tiểu Bạch ở quán bar bị người hạ thuốc, may mắn trồng được cây cỏ đầu tiên cho Cố Hoài.
Lâm Tô đối với ấn tinh thần của mình rất tin tưởng, nhưng đó là dưới tình huống người trong cuộc thần trí không rõ ràng, đối với Cố Tiểu Bạch trúng thuốc. Cô thật sự không dám đảm bảo.
Nhưng trước mắt giờ này, nếu thật sự đã có chuyện gì xảy ra, thì cũng đã kết thúc, chuyện đã qua cô lo cũng tốn sức. Lâm Tô chỉ hồi thần một lúc, lại tiếp tục bắt đầu tu luyện, tất cả chỉ chờ ngày mai là biết.
Phòng khách khách sạn gọn gàng, bài trí ban đầu vẫn giữ nguyên, chỉ có trên giường cùng mặt đất xung quanh là hỗn độn. Nam nhân cùng nữ quân, quần áo xốc xếch vứt trên mặt đất, chăn mềm rơi xuống một nửa, ga giường nhăn nhúm...
Ánh nắng theo cửa sổ rời rạc chiếu vào, trong phòng dần ấm lên, Cố Tiểu Bạch đang ngủ cảm thấy ánh sáng rất chướng mắt, nâng tay che mắt, trong lòng mắng ai kéo màn phòng ngủ ra.
Sau một lát, Cố Tiểu Bạch chậm rãi tỉnh lại, chầm chậm quay đầu, nhìn bên kia giường.
Chỉ thấy một đầu tóc dài đen nhánh, Cố Tiểu Bạch giật bắn ngồi dậy.
Mẹ nó! Mẹ nó! Lại nói! Hôm qua hắn đã nói Đông Tử đưa cô gái kia đi, sao vẫn còn ở đây?
Cố Tiểu Bạch trong mắt lóe ra tia lạnh lẽo, dám tính kế hắn, không biết nữ nhân chuẩn bị gánh chịu lửa giận của hắn là ai. Nhưng mà, sau một khắc Cố Tiểu Bạch trừng lớn mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ không dám tin.
Không gì khác, vì cô gái trên giường chậm rãi xoay người, khuôn mặt quen thuộc đó, rõ ràng là vợ của anh hai hắn ——
Giang Vãn Ca!
Giang Vãn Ca chậm rãi tỉnh lại, mang vẻ mê mang tỉnh ngủ, lại có mấy phần đáng yêu ngờ nghệch. Mắt cô mở to, nhìn thấy Cố Tiểu Bạch, lập tức hét lên một tiếng, luống cuống kéo chăn che thân thể.
"Cậu cậu cậu, cậu làm cái gì vậy?" Cô ta thất kinh rũ mắt, nhìn mảnh hỗn độn xung quanh, sắc mặt trầm xuống: "Tôi, chúng ta chưa phát sinh chuyện gì đúng không?"
Trong mắt cô ta mang theo khẩn cầu, trong hốc mắt ánh nước, giống như chỉ cần nghe được chữ "không" từ miệng hắn, nước mắt lập tức rơi xuống.
Mỹ nhân dáng vẻ đáng yêu điềm đạm, người bình thường đều sẽ bị cô ta đả động, cảm thấy áy náy lại thương tiếc cô ta. Nếu Cố Tiểu Bạch không bị Lâm Tô ấn dấu tinh thần, khả năng đã bị cô ta lừa, mà hiện tại Cố Tiểu Bạch thanh tâm quả dục, thần trí rõ ràng đến không thể rõ hơn, tất nhiên không bị cô ta tùy tiện dắt mũi, ngược lại cực kỳ lý trí mở miệng: "Không biết chị dâu đang yên ổn ở nhà dưỡng thai tại sao lại ở đây? Hôm qua tôi bị người hạ thuốc thần trí không rõ, không lẽ chị dâu cũng mơ hồ?"
Bác gái coi trọng cục thịt trong bụng Giang Vãn Ca bao nhiêu, Cố gia trên dưới đều biết, người nên vốn dĩ yên ổn ở nhà dưỡng thai, lại xuất hiện trong quán rượu hỗn loạn, là chuyện không thể hiểu nổi. Nhưng càng khó hiểu là cô ta lại nằm trên giường của mình, với bộ dáng không biết chuyện gì.
Thứ nhất, cô ta là phụ nữ mang thai không có khả năng uống rượu, càng không thể uống đến mức thần trí không rõ. Thứ hai, trong nhà không có khả năng có người hạ dược cô ta. Thứ ba, cô ta tại sao lại vào được phòng mình? Lúc Đông Tử đi ra có đóng cửa cho hắn, không có thẻ thì từ bên ngoài không thể mở được, cho nên cô ta không thể vào nhầm... Nhiều sơ hở như vậy, cô ta lại một bộ vô tội, xem hắn là đồ ngu à?
Không thể không nói, chỉ cần không dính đến sắc.dục. Dưới tình huống mơ hồ, đàn ông Cố gia không một ai có thể khiến người ta xem thường.
Trong mắt Giang Vãn Ca hiện lên bối rối, nhưng lập tức trấn tĩnh lại: "Cậu nghi ngờ tôi?" Cô không ngờ Cố Cẩn tâm tư đơn thuần nhất cũng thể khôn khéo như vậy.
Mặc dù nhiệm vụ Cố Cẩn đã hoàn thành, nhưng cô ta tuyệt đối không thể để Cố Cẩn nghi ngờ mình được, thân là vợ Cố Hoài, lại đi câu dẫn Cố Cẩn, làm như thế, Cố gia tuyệt đối không buông tha cô. Lấy thế lực Cố gia, nếu ra tay chèn ép cô, cho dù hệ thống tìm nhiều tài nguyên tốt cũng không sống được! Trước hết phải ổn định Cố Cẩn, chỉ cần có thể dấu diếm chuyện này, cô ta sẽ có cơ hội trở mình.
"Tôi điên hay sao lại làm thế? Tôi cũng là người bị hại mà?"
Cố Tiểu Bạch mặt không đổi nhìn cô ta, đây cũng là điểm hắn không hiểu, Giang Vãn Ca tại sao lại muốn làm thế? Cô ta đã gả vào Cố gia, câu dẫn hắn thì được gì? Để hắn trở mặt với Cố Hoài thì cô ta được chỗ tốt nào? Chẳng lẽ khiến anh em bọn họ bất hòa chứng minh được mị lực của cô ta?
Cố Tiểu Bạch nghĩ không ra, nhưng cũng biết Giang Vãn Ca tuyệt đối không vô tội. Hắn lạnh lùng nói: "Tốt nhất đừng để tôi tra ra chuyện này có quan hệ với cô!"
Nói xong, hắn không lưu luyến chút nào mặc quần áo rời đi, ngay cả rửa mặt cũng không, hắn không muốn ở cùng một phòng với nữ nhân này một chút nào.
Giang Vãn Ca ước gì hắn nhanh chóng rời đi, thật sự hắn tạo áp lực cho cô quá lớn, mà cô ta bây giờ phải tranh thủ thời gian xem xét khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
"Tại sao chỉ là vai phụ!"
Giang Vãn Ca đầy kinh ngạc, cô ta còn tưởng kịch bản lớn gì, cũng chỉ là một cái vai phụ? Chỉ như vậy, tự cô ta dựa vào quan hệ cũng có thể lấy được. Cần gì phải phiền toái như vậy, mạo hiểm đi thông đồng với Cố Tiểu Bạch đắc tội Cố gia?
[Không nên xem thường hệ thống, hệ thống vì cô chọn những nhân vật thích hợp với cô nhất. Nhân vật này, nếu cô diễn tốt, so với nữ chính càng nổi, càng hút fan. Với lại đây là kịch bản đầu tiên để cô comeback, bước đầu đã là kịch bản lớn, chỉ khiến người ta cảm thấy cô mượn gia thế Cố gia.]
Giang Vãn Ca cũng cảm thấy có đạo lý, không nghĩ tới hệ thống lại hiểu được đạo lí đối nhân xử thế, cứ như vậy, đối với nó cô càng yên tâm.
[Ngoại trừ cái đó, đây là Tuyết Cơ đan được khen thưởng, cô thử là biết.]
Giang Vãn Ca lúc này mới nhìn thấy mục dưới cùng, còn khen thưởng thêm một viên Tuyết Cơ đan, lập tức mắt sáng lên. Cô ta biết tác dụng của Tuyết Cơ đan, không có nữ nhân nào không mong mình trở nên xinh đẹp, nhất là loại làm đẹp không để lại dấu vết, Giang Vãn Ca lập tức sử dụng Tuyết Cơ đan.
Sau khi cơ thể tiết ra một tầng chất bẩn, da thịt quả nhiên trở nên trắng như tuyết, làm cô ta cao hứng.
Cố Tiểu Bạch không rời quán, hắn đen mặt đi tìm quản lý, yêu cầu mở ghi hình giám sát tối qua. Quản lý thấy là tiểu thiếu gia Cố gia, liên tục đáp ứng, sau đó dẫn hắn đi phòng giám sát.
Cố Tiểu Bạch nhìn cô gái trong màn hình, bắt đầu từ cửa chính quán bar, cô ta vẫn luôn tỉnh táo, không có chút dấu hiệu bị mê hoặc. Cũng không hỏi ai, sau khi vào quán liền đi thẳng về phía thang máy, trước thang máy do dự một hồi, rồi trực tiếp ấn số tầng Cố Tiểu Bạch, một đường thẳng đi đến phòng, đẩy cửa vào...
Tất cả hình ảnh cho thấy, chị dâu hắn vẫn luôn tỉnh táo, biết mình đang làm gì, không do dự, không có hiểu lầm, cũng biết chính xác mình ở phòng nào.
Nghĩ đến vừa rồi cô ta nói dối ra vẻ, Cố Tiểu Bạch mặt càng thêm lạnh.
"Lấy đoạn băng này xuống cho tôi, tiêu hủy hết, chuyện này một chữ cũng không được truyền ra ngoài!"