Xuyên Nhanh: Toàn Bộ Quá Trình Pháo Hôi Bị Nhóm Điên Phê Cưỡng Chế Yêu

Quyển 1 - Chương 9

Trước Sau

break

Trước mắt Cố Ngọc Ninh ửng đỏ một mảnh, cậu sợ hãi đến phát điên, lại không biết nên làm cái gì bây giờ, cũng không biết nên làm thế nào mới có thể làm cho Giang Chi Chước nguôi giận, cố lấy dũng khí nhỏ giọng nói: “Con xin, xin lỗi… Cha…” Âm cuối khẩn trương đến phát run.
Có lẽ ở chỗ Thẩm Dật, chuyện cậu đi đến phòng Thẩm Ôn Hứa đã qua, nhưng Giang Chi Chước thì không.
Dù sao, trên thế giới này người thích Thẩm Ôn Hứa nhất, chính là cha của cậu.
Trước mắt Cố Ngọc Ninh bởi vì quá mức sợ hãi mà nổi lên một tầng sương mù, đứt quãng nói xin lỗi: “Con, con sai rồi... Con không nên đến chỗ anh... Thẩm Ôn Hứa, con xin lỗi... Con xin lỗi... Cha ơi, con xin cha đừng phạt con nữa được không?” Giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, cậu hoàn toàn không biết mình nên nói cái gì, chỉ có thể thành khẩn cầu xin Giang Chi Chước đừng trừng phạt mình.
Cho dù muốn trừng phạt, cũng đừng quá tàn nhẫn.
Cố Ngọc Ninh không muốn đánh mất lòng tự trọng hết lần này đến lần khác, còn là ở trước mặt người mình thích.
Cậu không muốn mất khống chế, biến thành chó cái da^ʍ đãиɠ trong miệng Giang Chi Chước ngay cả nước ŧıểυ cũng không khống chế được. Cũng không muốn uống những thứ như thuốc kích sữa dùng một lần, biến thành quái vật nam không ra nam nữ không ra nữ, vừa khóc lóc bị người đυ. đ*t, đầu vυ" vừa chảy sữa trắng như tuyết, khắp nơi đều là mùi sữa trốn không thoát. Lại càng không muốn bị nhốt ở trong căn phòng không có ánh sáng, một ngày lại một ngày, cho đến khi hoàn toàn quên mất bản thân, mới có thể có được một tia sáng.
Sẽ điên mất.
Cố Ngọc Ninh sẽ điên mất, vì thế cậu chỉ có thể khẩn cầu.
“Cha... tha, tha cho con… Được không… Con, con sẽ sửa… Cũng sẽ ngoan… Sẽ không chạy nữa… Cũng sẽ không, sẽ không không ngoan…”
Cậu sẽ ngoan.
Tin con đi.
Tin tưởng con một lần thôi… Cũng tha cho con một lần thôi… Con xin cha…
Cố Ngọc Ninh hèn mọn cầu xin.
Nước mắt trong suốt men theo cằm nhỏ xuống sàn nhà sạch sẽ, Cố Ngọc Ninh đang chờ câu trả lời của Giang Chi Chước, nhưng qua hồi lâu, cũng không nghe được âm thanh nào.
Thẩm Dật đứng ở bên cạnh cậu nhìn thấy rõ ràng, cặp mắt trong suốt thấy đáy của Cố Ngọc Ninh dần dần bịt kín một tầng màu xám xịt.
Hơi thở nhất thời được thả ra từ từ nhẹ nhàng.
Cố Ngọc Ninh đang sợ hãi Thẩm Dật vậy mà biến mất trong nháy mắt, nhưng khi kịp phản ứng lần nữa, lại nhẹ nhàng thổi bay luồng cảm xúc khó hiểu này.
Ở đối diện, Giang Chi Chước im lặng hồi lâu rốt cục nói chuyện, hắn thờ ơ hỏi: “Vậy thì… Ngọc Ninh có thể ngoan đến mức nào đây?”
Một câu nói rất tùy ý, lại làm cho ánh mắt ảm đạm của Cố Ngọc Ninh một lần nữa khôi phục ánh sáng.
Thiếu niên tựa như bắt được một tia hy vọng ngơ ngác nhìn cha ngồi ở sau bàn làm việc, nước mắt lăn xuống, ngón tay trắng nõn run rẩy cởi cúc áo sơ mi của mình.
Cổ áo sơ mi dần rộng mở theo động tác của Cố Ngọc Ninh, lộ ra xương quai xanh trắng nõn bên dưới.

Cố Ngọc Ninh nhẹ cúi đầu, ngón tay có hơi run, cúc áo đã được cởi ra toàn bộ, dưới cái nhìn chăm chú của Thẩm Dật và Giang Chi Chước, cậu cởi quần áo trên người ra, hai núm vυ" hồng nhuận lộ ra trong không khí, lạnh đến mức run rẩy dựng đứng lên.

Thật xấu hổ, sau tai cậu nóng bừng.

Eo của Cố Ngọc Ninh rất nhỏ, chiếc bụng nhỏ vừa bằng phẳng lại trắng nõn, có thể loáng thoáng nhìn ra một lớp cơ bắp khá mỏng, một cơ thể niên thiếu thật xinh đẹp, tràn đầy thanh xuân, càng miễn bàn tới bởi vì sự yêu thích bệnh hoạn của mấy người Thẩm Dật, hôm nay Cố Ngọc Ninh mặc áo sơ mi trắng và quần tây, trước mắt áo sơ mi đã bị cởi ra, chỉ còn lại quần tây màu đen đơn độc ôm lấy vòng eo mềm dẻo của cậu.

“Cha, cha...” Giọng nói của Cố Ngọc Ninh nhẹ đến mức không thể tưởng tượng.
Trong phòng làm việc sáng ngời, Cố Ngọc Ninh nửa quỳ trên mặt đất, chậm rãi bò về phía Giang Chi Chước, trong mắt mang theo vẻ nịnh nọt lấy lòng, từng chút tiến đến gần người cha mình thích, cho đến khi áp mặt lên đùi của Giang Chi Chước.

Vô cùng ngoan ngoãn.

Giống hệt như lời Cố Ngọc Ninh đã nói, cậu sẽ thật ngoan.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc