“Ta là Tư Tùy.” Tư Tùy cười nói, nhìn thấy áo choàng đỏ thẫm nàng ôm trong lòng thì thoáng nheo mắt, tiếp tục nói: “Vừa rồi có lẽ tâm tình thành chủ không được tốt lắm, không phải cố ý đâu.”
Trì Am giật giật khóe môi, đừng có nhắc việc này với nàng nữa được không? Nói ra là thấy cáu rồi.
Tốc độ bọn thị vệ hạ trại cực kỳ nhanh, chưa tốn quá hai khắc* đã dựng xong một trướng bồng, sau đó lại đi lấy nước nấu cơm, gác con mồi hoang dã đã qua xử lý lên lửa nướng.
(*: 1 khắc = 15 phút)
Lúc này đã là hoàng hôn, chân trời còn lưu chút ráng hồng.
Trì Am là ‘tân nương’, còn là nữ nhân bị đưa cho vị thành chủ nào đó hưởng dụng, đương nhiên không cần làm cái gì hết. Nàng an tĩnh ngồi trên một thân cây khô dưới đất, lẳng lặng lục tìm trí nhớ của nguyên chủ.
Từ trí nhớ của nguyên chủ, nàng biết được thế giới này tên là Đại lục Vũ Thiên. Thế giới này thịnh hành võ đa͙σ, mỗi người đều dùng mục tiêu trở thành võ giả làm niềm kiêu ngạo, dùng võ nhập đa͙σ.
Nhưng ở thế giới này, đa số võ giả tập trung tại các thế gia quý tộc, chỉ có thế gia quý tộc mới có đầy đủ truyền thừa võ giả, trong đó hoàng tộc là lợi hại nhất. Dưới hoàng tộc có vô số quý tộc và thế gia, mà quý tộc và thế gia còn dùng cấp bậc, phẩm chất để phân chia.
Trì gia thành Lâm Xuyên là thế gia nhất phẩm, trên nhất phẩm còn có siêu phẩm, sau đó tới hoàng tộc.
Nguyên chủ sinh ra ở Trì gia thành Lâm Xuyên, là Thất ŧıểυ thư Trì gia, từ nhỏ mỹ mạo nổi danh, cũng có tư chất trở thành võ giả. Giống với phần đông huynh đệ tỷ muội trong gia tộc, bắt đầu từ khi biết đi nàng đã tiến hành huấn luyện của võ giả, mười lăm tuổi cập kê đã là một võ sĩ cửu cấp.
Nhưng năm nguyên chủ mười bảy tuổi, đang chuẩn bị tham gia khảo hạch nữ quan do hoàng tộc tổ chức thì lại nghe nói Trì gia phải đưa một nữ tử gả nhập thành Thiên Ma, người thú là thành chủ thành Thiên Ma.
Việc này lập tức gây ra sóng to gió lớn ở Trì gia, thậm chí là cả thành Lâm Xuyên.
Mọi người đều biết, thành Thiên Ma là một nơi cực hiểm tại phương Đông, nghe nói nơi đây từng trấn áp một thiên ma, từ đó danh xưng ‘thành Thiên Ma’.
Từng có một truyền thuyết, thiên ma xuất thế, kiếp nạn thương sinh, sinh linh đồ thán.
Mấy vạn năm trước, thế gian từng xuất hiện một thiên ma. Thiên ma xuất thế mang tới tai ương ngập đầu cho cả tòa đại lục này. Cuối cùng vẫn là bốn vị võ đế cuối cùng khi ấy liên hợp, trả giá sinh mệnh phong ấn thiên ma, trấn áp dưới thành Thiên Ma.
Thiên ma bất tử bất diệt, chỉ có thể phong ấn, không thể giết chết.
Sau khi thiên ma bị trấn áp dưới thành Thiên Ma, qua cả vạn năm Đại lục Vũ Thiên mới khôi phục sức sống.
Mà có lời đồn rằng thành chủ thành Thiên Ma chính là hậu đại thiên ma, từng có tướng pháp tiên đoán, tương lai sẽ có một ngày thiên ma tái hiện nhân gian, mang tới tai ương cho nhân gian.
Thành Thiên Ma nổi danh vì trấn áp thiên ma, nhưng điều khiến thế nhân càng sợ hãi chính là mỗi đời thành chủ thành Thiên Ma đều tác phong quỷ dị, thủ đoạn tàn nhẫn, vui giận khó lường, không biết bao nhiêu nhân sĩ vô tội đã chết dưới tay ma đầu này.
Dần dần, thành Thiên Ma trở thành điều cấm kỵ mà người thế gian không dám nhắc tới.
Ngay cả hoàng tộc Hiên Viên nơi thành Thiên Ma tồn tại cũng mở một con mắt nhắm một con mắt với nó, chưa bao giờ phái người tới thành Thiên Ma thu tiến cống, tựa như loại thành Thiên Ma ra ngoài phạm vi hoàng thổ của hoàng tộc Hiên Viên vậy. Hơn thế, bọn họ lệnh cho thế nhân không được phép tùy tiện tiến vào phạm vi thế lực thành Thiên Ma, khiến cho thành Thiên Ma biến thành một nơi ngoài tầm mắt thế nhân.
Bất ngờ nghe được nữ tử Trì gia cần gả vào thành Thiên Ma, mọi nữ tử Trì gia đương nhiên không muốn chút nào. Tạm thời mặc kệ truyền thuyết đáng sợ của thành Thiên Ma, chỉ nói thành chủ thành Thiên Ma này thôi, hắn chính là thiên ma chuyển thế trong truyền thuyết, có một đôi mắt ác quỷ khủng bố, vui giận thất thường, giết người như ma, một thân sát khí, ai dám gả cho hắn?
Càng ô nhục hơn chính là thật ra thành Thiên Ma không phải cưới Trì gia nữ làm thê, mà là muốn Trì gia thành Lâm Xuyên đưa nữ tử qua hầu hạ thành chủ của bọn họ. Đường đường nữ tử thế gia quý tộc, có được tiền đồ tốt vô cùng, sao có thể nguyện ý đi hầu hạ một ma đầu khủng bố?
Sứ giả thành Thiên Ma chỉ tên nói họ muốn đích nữ Trì gia thành Lâm Xuyên.
Trì gia chủ tổng cộng có hai đích nữ, đích trưởng nữ Trì Mạn đã lập gia đình từ mười năm trước, đích thứ nữ Trì Tinh năm nay vừa vặn mười tám tuổi, là người thích hợp nhất.
Nhưng Trì phu nhân cũng không nguyện đưa nữ nhi đi chịu khổ, hơn nữa Trì Tinh tâm cao khí ngạo, không muốn tới hầu hạ một ma đầu đáng sợ, vì thế liên tục thoái thác, thậm chí Trì Tinh còn không tiếc tặng lễ cho các trưởng bối trong gia tộc. Cuối cùng Trì gia quyết định, đổi người được chọn đi thành Thiên Ma sang đích nữ của nhị lão gia Trì gia, tức Thất ŧıểυ thư Trì Am.
Thành Thiên Ma chỉ cần nữ nhi của Trì gia, là đích sở sinh là được. Tuy Thất ŧıểυ thư này chỉ là ŧıểυ thư chi thứ, nhưng vẫn là đích nữ, vậy nên đồng ý thay đổi người.
Nguyên chủ đương nhiên cũng không muốn đi, đáng tiếc không phải do nàng từ chối là được. Vì phòng ngừa nàng đào tẩu, khi nàng bị người đưa lên kiệu hoa còn bị buộc uống Nhuyễn Cốt phấn, làm cho nàng chỉ có thể mềm nhũn bị người đưa lên kiệu hoa, đi về phía thành Thiên Ma.
Trì Am càng nghĩ càng bực mình, oán ở chỗ khi trước ở trên kiệu hoa đã cảm thấy tay chân mềm nhũn, cực kỳ không bình thường rồi, vừa nãy bị vị nào đó ném xuống đất cũng không cách nào làm ra phản ứng.
Với thực lực võ sĩ cửu cấp của nguyên chủ, không lý nào ngay cả chút năng lực phản ứng như vậy cũng không có.
Đang lúc nàng nghiến răng nghiến lợi, bên người chợt có một bóng dáng cao lớn, ánh lửa chiếu bóng hắn càng thêm khổng lồ.
Trì Am ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thấy nam nhân vừa rồi bỏ nàng lại đã quay trở về, đang dùng đôi mắt đỏ như máu kia lạnh tanh nhìn nàng.
Nghe đâu đôi mắt đỏ tươi kia là dấu hiệu thiên ma thức tỉnh, người này sớm hay muộn sẽ trở thành thiên ma không chuyện ác nào không làm trong truyền thuyết, đánh mất nhân tính, mang tới đại kiếp nạn cho thiên hạ thương thiên, khiến sinh linh thế gian đồ thán.
Trì Am đã có thể tưởng tượng ra cảnh sau này có một nhân sĩ chính nghĩa vây ẩu hắn, theo cách nói của thế nhân, thiên ma chính là người gặp người tru.
Sao tự nhiên cảm thấy trong thế giới này thân phận của hắn có vẻ khổ sở thế?
Nam nhân đưa một cái chân thỏ nướng bóng mỡ qua.
Trì Am không để ý tới, yên lặng quay đầu đi.
Tay hắn cứ vậy dừng giữa không trung, nhất thời không khí xung quanh như đọng lại. Đám thị vệ thành Thiên Ma bên kia yên lặng cúi đầu, không dám nhìn cảnh tượng này, đồng thời trong lòng sinh ra vài phần kính trọng với nữ tử dám kênh kiệu với thành chủ nhà mình. Không phải nữ nhân nào cũng có can đảm làm như thế.
Nữ tử bình thường thấy thành chủ bọn họ nếu không phải hét rầm lên xoay người bỏ chạy thì chính là trợn trắng mắt sợ đến ngất xỉu tại chỗ.
Tư Tùy cẩn thận đến gần: “Thành chủ, Trì ŧıểυ thư là ŧıểυ thư thế gia, khi dùng cơm hẳn là thích dùng đồ ăn.”
Nam nhân đảo ánh mắt đỏ như máu qua, giao chân thỏ cho hắn.
Tư Tùy nhanh chóng thái thịt chân thỏ thành lát mỏng, đặt vào đĩa ngọc, rồi lại đặt đôi đũa ngà voi tinh xảo lên, lần nữa đặt vào tay nam nhân.
Nam nhân vươn một bàn tay khoát lên vai Trì Am, ôm người đến gần, đưa đĩa qua.
Trì Am liếc hắn một cái, âm thầm nhịn xuống nỗi xúc động muốn xoa bả vai, nhận đĩa lẳng lặng ăn thịt nướng.
Sức mạnh nam nhân này ghê gớm thật, miết nàng rất đau. Sức lực của hắn thế giới trước cũng rất lớn, muốn khiêng khủng long cũng không thành vấn đề. Nhưng lúc ấy nàng còn thừa nhận nổi, vào tới thế giới này, sức lực của hắn chỉ tăng không giảm, càng thêm đáng sợ.
Trì Am ngẫm tới việc sau này sẽ bị hắn lăn lăn lộn lộn, bỗng cảm thấy toàn thân đều đau.