Xuyên nhanh: Quyến rũ

Chương 613 - Đại Lục Vũ Thiên

Trước Sau

break
“Sứ giả hoàng tộc Hiên Viên?” Trì Am tò mò hỏi: “Không phải là hoàng tộc Hiên Viên luôn nước sông không phạm nước giếng với thành Thiên Ma hay sao? Bọn họ tới đây làm gì?”

Quản gia đến bẩm báo liếc nhìn thành chủ đang thờ ở bên cạnh, chỉ đành phải nói: “Thuộc hạ cũng không biết rõ, phu nhân có thể hỏi thành chủ ạ.”

Mặt Trì Am không chút thay đổi nhìn ông ta, ai nói ông ta không biết chứ, nhưng chẳng qua chỉ là sợ chạm phải vảy ngược của người nào đó, cho nên không dám nói ngay trước mặt thôi.

Quản gia chắp tay chờ chỉ thị của thành chủ, tiếp theo nghe thấy hắn hờ hững nói: “Cứ để bọn họ chờ đấy.”

Vẻ mặt quản gia như đã thành quen, rất nhanh lui xuống dưới.

Quản gia vừa đi, Trì Am lập tức nói: “Này, hoàng tộc Hiên Viên đến đây làm gì? Chẳng lẽ lại đặc biệt tới tìm chàng?”

Nam nhân ừ một tiếng, kéo nàng vào trong ngực ôm chặt lấy, hít sâu mùi hương trên người nàng, sau đó nói: “Chúng ta đến phía sau núi đi.”

Trì Am để mặc hắn kéo đi, vừa đi về phía sau núi, vừa hỏi: “Đến sau núi làm gì?”

“Hái cỏ Thất Diệp Ma Chu.”

Nghe được đáp án này, trong mắt Trì Am chứa đầy ý cười đến chính nàng cũng không phát hiện ra, không ngờ đã mấy năm trôi qua, nam nhân này vẫn nhớ rõ thứ này. Lúc trước trong người nàng bị trúng bột Nhuyễn Cốt, hoàn toàn không thể tu luyện, không chịu để cho hắn đi hái, lo lắng sẽ xảy ra chuyện nguy hiểm, sau này cuối cùng cũng có thể tu luyện thì nàng lại bận rộn tu luyện, không để ý tới những thứ này nữa, không ngờ chẳng mấy chốc đã mấy năm trôi qua.

Thời gian năm năm, với võ giả mà nói thì chỉ là thời gian của một lần bế quan, chớp mắt là qua.

Hai người đi tới chỗ hiểm yếu ở phía sau núi, Trì Am đứng trên vách đá, cúi đầu nhìn vực sâu phía dưới, ma phong chung quanh không ngừng thổi mạnh, những mỗi khi thổi qua bọn họ thì những ma phong kia sẽ tự động rẽ ngang, cũng không thổi vào người bọn họ.

Sau khi nam nhân bố trí ổn thỏa cho Trì Am thì nói với nàng: “Nàng chờ ở đây, ta xuống dưới hái cho nàng.”

“Có khi nào sẽ rất nguy hiểm không?” Trì Am kéo hắn: “Hay để ta và chàng cùng đi xuống, bây giờ ta đã là võ vương rồi, có thể tự bảo vệ mình.”

Nam nhân suy nghĩ một lúc, rồi ôm nàng, cứ như vậy nhảy xuống.

Trong nháy mắt cơ thể Trì Am căng cứng lại, rất nhanh liền phát hiện bọn họ đã xuống đến nơi, ma phong chung quanh như ráng mây tản ra hai bên, để lộ một con đường, giống như mắt bão, ma phong chung quanh bắt đầu dâng trào, chỉ có quanh người bọn họ là yên lặng.

Mà dưới lòng bàn chân của hắn có ma phong hóa thành thanh kiếm, làm cho hắn có thể vững vàng hạ xuống mặt đất.

Ma phong chung quanh càng ngày càng dày đặc, dường như ma khí từ trạng thái gió hóa thành sương mù hắc ám, gần như đạt tới tình trạng đưa tay không thấy năm ngón tay. Tốc độ đáp xuống của nam nhân đột nhiên dừng lại, sau đó ôm nàng, nhảy về phía trước, giây lát sau đã đi tới một con đường chỗ vách núi trông giống như khe hở do sấm sét đánh nứt.

Lúc chân Trì Am đạp xuống mặt đất, dường như giày nàng giẫm lên chất lỏng ẩm ướt dinh dính gì đó, không khí âm u lạnh lẽo, tràn ngập một cảm giác khiến người ta không thoải mái. Nàng cúi đầu nhìn lại, phát hiện trên mặt đất chảy đầy chất lỏng màu đen, chầm chậm chảy xuôi theo bề mặt nham thạch lạnh lẽo.

Lúc nam nhân cất bước đi qua, chất lỏng kia đột nhiên tách sang hai bên, lộ ra bề mặt nham thạch sạch sẽ lạnh giá.

Trì Am lập tức hiểu chất lỏng này là hình thành từ sương mù ma khí.



Hai người đi giữa khe núi rộng rãi đồ sộ, rất nhanh thì nhìn thấy những con nhện ma khổng lồ kia, khắp nơi trên đỉnh đầu chúng đều là mạng nhện vừa thô vừa to, những con nhện ma kia lặng lẽ nằm rạp xuống trên vách núi đá, có con thì ẩn núp trong mạng nhện, cặp càng cường tráng mạnh mẽ, rang nanh chạm nhẹ vào nhau, tám con mắt đơn nhìn chằm chằm vào bọn họ, giống như tư thế kẻ săn mồi đang chực chờ tấn công.

Vẻ mặt nam nhân bình thản đi qua, những con ma chu kia từ từ lùi về hai bên, tự động nhường ra một con đường.

Cho đến khi nam nhân tự tay hái xuống vài nhánh cỏ Thất Diệp Ma Chu đã nở hoa, Trì Am vẫn còn như đang mơ.

“Đủ rồi chứ?” Nam nhân hỏi nàng.

“Đủ rồi, đủ rồi!” Trì Am vừa gật đầu vừa nhìn con nhện ma vốn đang trông coi bên cạnh cỏ Thất Diệp Ma Chu.

Vào lúc bọn họ đến, nó lặng lẽ lui sang một bên, để mặc cho hai nhân loại hái cỏ Thất Diệp Ma Chu mà nó bảo vệ đi, thậm chí còn không có ý định ngăn cản, nhìn thế nào cũng thấy hơi tội tội. Lúc này Trì Am cũng lờ mờ hiểu ra, những con nhện ma này căn bản sẽ không tấn công thành chủ thành Thiên Ma, chẳng trách lúc trước lúc nam nhân này nói muốn hái cỏ Thất Diệp Ma Chu cho nàng cũng chỉ đơn giản như uống nước.

Sau khi hái xong cỏ Thất Diệp Ma Chu, hai người lại trở về trong thành.

Trì Am cầm cỏ Thất Diệp Ma Chu, vô cùng vui vẻ bỏ vào trong đám cỏ Cửu Tinh Hàm Chu, mở cái túi đựng mấy loại thảo dược ra, vừa loay hoay vừa thì thào nói: “Còn thiếu hai dược liệu nữa, quả Cửu Dương Cực Quang, mật Viêm xà vạn năm…”

“Quả Cửu Dương Cực Quang thì hoàng cung Hiên Viên có.” Nam nhân mở miệng nói.

Động tác của Trì Am khựng lại, quay đầu nhìn hắn: “Thật á?”

Nam nhân ừ một tiếng, gọi Tư Tùy tới, nói: “Bảo mấy người kia tới đây.”

Tư Tuỳ hiểu mấy người kia là chỉ ai, vội vàng lui xuống sắp xếp.

Sứ giả hoàng tộc Hiên Viên phái tới là một văn một võ, văn là một thái giám mặt trắng không râu, tu vi là võ vương cấp chín, võ là tướng lĩnh bảo vệ Hiên Viên thị, một nam nhân mặt đen khôi ngô cường trắng, tư vi đã gần cấp võ hoàng.

Trì Am không ngờ sứ giả Hiên Viên Hoàng tộc phái tới lại là hai người như thế này, hai người này chỉ cần tùy tiện lấy một người ra thôi cũng có thể trở thành thành chủ trấn giữ một phương. Bởi vậy có thể thấy được, Hiên Viên thị rất coi trọng thành Thiên Ma, cũng không giống như thiên hạ đồn đại, hoàng tộc Hiên Viên cũng không phải là thờ ơ với thành Thiên Ma.

Trì Am quan sát hai người kia, hai người kia cũng đang âm thầm quan sát nàng.

Thật ra, lúc hai người họ cảm nhận được tu vi sơ kỳ võ vương của nàng thì đều cảm thấy khiếp sợ.

Năm đó chuyện thành chủ thành Thiên Ma thú thê, không đến một tháng đã lan ra khắp toàn bộ Đại lục Thiên Vũ, tất cả mọi người đều vô cùng tò mò về nữ nhân mà thành chủ thành Thiên Ma cưới, không biết nữ nhân như thế nào mới có thể được thành chủ thành Thiên Ma cưới vào cửa mà không có dấu hiệu gì báo trước như thế. Đáng tiếc thành Thiên Ma làm việc theo ý mình đã quen, cho dù là thú thê cũng chỉ tuyên bố với bên ngoài một tiếng, những cái khác không giải thích gì nhiều.

Sau khi chuyện thành chủ thành Thiên Ma thú thê được truyền ra, thành Thiên Ma lại yên tĩnh lại, không có tin tức nào khác được truyền đi, cho dù thế nhân muốn nghe ngóng cũng không có cách nào đi qua ma phong bên ngoài thành Thiên Ma lẻn vào thành Thiên Ma nên đành phải thôi.

Nhưng tới tư cách là người hoàng tộc, bọn họ biết rất nhiều nội tình, biết người thành chủ thành Thiên Ma cưới chính là nữ nhi của nhà họ Trì. Tuy nói người bị đưa tới là người có tư chất không tệ trong đám cô nương nhà họ Trì, nhưng lại không ngờ bây giờ đã là võ giả cấp võ vương.

Bây giờ nàng ta mới bao nhiêu tuổi chứ? Trông chỉ mới hai mươi tuổi thôi, võ vương hai mươi tuổi, quả thực khiến người ta kinh ngạc.

“Có chuyện gì?”



Nghe được giọng nói không phân được buồn vui này, trong lòng hai người run lên, nhanh chóng thôi không suy nghĩ nữa. Bàn Dư - nội thị đắc lực bên người Hiên Viên Hoàng mở miệng nói: “Điện hạ, Hoàng thượng muốn mời ngài đi Hoang Trạch một chuyến.”

“Không đi.” Hắn thẳng thắn từ chối.

Hai người cũng không có gì bất ngờ với phản ứng của hắn, Bàn Dư dùng giọng điệu càn khiêm tốn hơn nói: “Điện hạ, lần này Thập Thất hoàng tử vô tình phát hiện chỗ sâu trong Hoang Trạch lại có một lăng mộ, lăng mộ này liên quan đến nhất tộc Hiên Viên trăm vạn năm trước, Hoàng thượng vô cùng quan tâm, muốn mời ngài ra tay mở cửa lớn lăng mộ ra. Nếu như ngài có thể ra tay, Hoàng thượng đồng ý đưa khiên Kỳ Lân trong tứ khiên cho ngài.”

Lúc nói lời này, Bàn Dư rõ ràng cảm nhận được ánh mắt đáng sợ kia chiếu vào người mình, khiến hắn ta toát mồ hôi lạnh trong nháy mắt, chân như nhũn ra.

“Cộng thêm hai quả Cửu Dương Cực Quang.” Nam nhân nói.

Bàn Dư trả lời không chút do dự: “Được.” Trước khi đến đây, Hiên Viên Hoàng đã căn dặn, chỉ cần thành chủ thành Thiên Ma đồng ý ra tay, chỉ cần yêu cầu hắn nói ra thì đều đồng ý với hắn.

Từ đầu đến cuối Trì Am vẫn ngồi ở một bên, mỉm cười lắng nghe bọn họ nói chuyện.

Sau khi hai sứ giả của hoàng tộc Hiên Viên bị nam nhân thiếu kiên nhẫn này đuổi ra ngoài, nàng liền hỏi hắn: “Vì sao bọn họ gọi chàng là điện hạ? Chàng là người của hoàng tộc Hiên Viên à?”

Nam nhân mặt không thay đổi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Hình như là vậy, nghe nói ta sinh ra ở hoàng cung, người sinh ra ta là hoàng hậu thứ hai mươi tám của Hiên Viên Hoàng tiền nhiệm.”

Trì Am: “... Tiền nhiệm? Vậy Hiên Viên Hoàng bây giờ là phận cháu của chàng?”

“Ừm.”

Trì Am lập tức than thở mình kém cỏi, trước tiên không nói chuyện nam nhân này hóa ra lại là hoàng thúc của Hiên Viên Hoàng đương nhiệm, chỉ riêng chuyện hoàng hậu thứ hai mươi tám của Hiên Viên Hoàng tiền nhiệm thôi, chức hoàng hậu tộc Hiên Viên Hoàng này là thay phiên nhau làm hay sao?

À, không phải là thay phiên nhau làm, mà là những hoàng hậu được Hoàng đế cưới lúc đó thì sau đó đều tu luyện có thành tựu, vứt chồng các bà ấy sang một bên, ly hôn theo đuổi con đường võ học rộng lớn, bỏ lại chồng con không quan tâm.

Khổ cho Hoàng đế đành phải tiếp tục tái giá, mãi cho đến khi bọn họ chết già.

Trì Am nhìn hắn, không nhìn ra được cảm xúc dưới khuôn mặt này, lại hỏi: “Chàng buồn không?”

“Buồn gì?”

“Rõ ràng ngươi là người trong hoàng tộc, mẫu thân lại là nhất quốc chi mẫu, sau khi sinh ra lại bị đưa đến thành Thiên Ma, lớn lên trong sự sợ hãi của người đời, vô duyên với hoàng vị, chàng có buồn không?”

“Chuyện này thì liên quan gì đến ta?”

Trì Am không phản bác được, rồi ok, tính cách của nam nhân này vẫn không thay đổi.

Sau khi đồng ý đi đến Hoang Trạch một chuyến, ngày thứ hai bọn họ liền lên đường luôn.

Dẫn theo một đội quân áo giáp đen, đoàn người trùng trùng điệp điệp rời khỏi thành Thiên Ma, đi về phía Hoang Trạch.
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc