Nhìn thấy Trì Am lại có thể dùng tay không chặn lại nắm đấm của anh, những người xung quanh đều trợn tròn mắt ngạc nhiên, sau đó lại lập tức lo lắng cho cô.
Dám ngăn cản tên điên kia thì nhất định cô sẽ bị giết chết.
Hơn nữa, bởi vì giá trị vũ lực của tên điên này quá cao, anh cũng đã có cống hiến với khu tụ cư nên dù có giết người ở đây thì anh cũng sẽ không bị trừng phạt. Đã từng có người muốn đuổi anh ra khỏi khu tụ cư, kết quả lại phát hiện có rất nhiều người phản đối. Suy cho cùng thì anh có giá trị vũ lực rất mạnh, có thể khiến đội đi săn lần não cũng thắng lợi trở về, không phải ai cũng có thể làm được như vậy.
Vì lợi ích của chính họ nên dù anh là một người điên họ cũng sẵn sàng giữ anh lại.
Lúc này Trì Am cũng thấy phát sầu, da đầu tê rần vì ánh mắt đó của anh, cuối cùng đành phải đá văng Giles ra, sau đó mới từ từ buông tay anh ra.
Anh nhìn cô chằm chằm, sau đó ánh mắt chậm rãi di chuyển đến chỗ Giles vừa bị Trì Am đá ngã xuống đất.
Giles bị một người phụ nữ đá ngã mà vô cùng ngạc nhiên, đang định thẹn quá hoá giận thì nhìn thấy đôi mắt ấy, lập tức tóc tai dựng đứng cả lên, cuối cùng anh ta cũng hiểu tại sao mọi người lại gọi người kia là tên điên.
Một đôi mắt không còn cảm xúc của con người, chỉ còn lại bản chất thú dữ thì rõ ràng đã không còn là người, không phải người điên thì là gì? Tên điên thế này...
Nhìn thấy anh lại đi về phía mình, Giles sợ mất mật, lập tức lùi lại trong vô thức.
Đúng lúc này người phụ nữ mà anh ta đang muốn chửi bới lại đột nhiên lao về phía tên điên kia, nhào vào lòng anh, vòng tay ôm eo anh thật chặt.
Thế là tên điên đột nhiên dừng lại..
Mọi người trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn cảnh này, tất cả đều không kịp phản ứng.
Có lẽ nên noi là bọn họ không hiểu nổi Trì Am lấy can đảm ở đâu ra để lao tới ôm chầm lấy kẻ điên kia.
Mà không ngờ tên điên kia lại không đẩy cô ra.
Lạc Khả, Durer, Cố Duy và những người khác vừa ra khỏi nhà ăn cũng nhìn thấy cảnh này, họ không khỏi sửng sốt, Lạc Khả hơi nheo mắt lại, Durer nhìn thấy cảnh đó vẻ mặt thoáng hiện nét đau lòng.
“Tư Ngang, chúng ta trở về đi.” Trì Am không thể quan tâm việc mình đang đói, trước tiên phải an ủi người đàn ông đang nổi điên này trước đã.
Người đàn ông vẫn nhìn chằm chằm Giles với đôi mắt đáng sợ, dưới đôi mắt đó thì không ai là không sợ hãi, đôi mắt ấy không giống như đôi mắt của con người.
Giles chỉ ước gì Trì Am nhanh chóng kéo tên điên kia đi, ngồi sụp người trên đất không dám nhúc nhích.
May mắn là mặc dù người đàn ông phát điên nhưng không từ chối sự tiếp cận của Trì Am, Trì Am phải kéo một lúc anh mới phối hợp đi theo bước chân của cô.
Chỉ có điều, trong khoảng thời gian này anh vẫn quay đầu nhìn chằm chằm Giles. Giles bị anh dọa thiếu chút nữa thì tè ra quần, bị một tên điên cuồng vô nhân tính khát máu như vậy nhìn chằm chằm khiến anh ta cảm thấy tương lai của mình chắc chắn sẽ rất khó khăn. Nghe nói ở chiều không gian thứ ba, tên này là một tên điên ủng hộ chiến tranh, hoàn toàn không có nhân tính.
Những người khác cũng ngơ ngác nhìn Trì Am kéo người đàn ông kia đi, không có phản ứng gì, cả sơn cốc hoàn toàn im lặng, chỉ có tiếng người trở về từ bên ngoài.
Cho đến khi cả hai biến mất trong một hang động, họ mới như tỉnh dậy từ trong mộng, sau đó quay sang nhìn nhau.
“Trì… lại thật sự biết anh ta sao?” Karona không khỏi sửng sốt nói.
“Anh ấy đẹp trai ghê!”
Nghe thấy câu này, mọi người đều quay đầu lại, nhìn thấy Susanna vẻ mặt say mê thì đều không nói nên lời.
Đúng vậy, đúng là tên điên đó rất ưa nhìn, lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt đẹp đẽ không tì vết của anh thì không biết bao nhiêu đàn ông và phụ nữ đều đã phải sững sờ. Nhưng đến khi phát hiện ra bản chất điên cuồng của anh thì rất nhiều người đều cảm thấy đáng tiếc cho anh.
Nếu không với thân phận và vẻ ngoài của anh, e rằng ở thế giới chiều không gian thứ ba anh cũng sẽ là chủ nhân của thế giới đó, chứ không phải là người bị người ta ném vào thế giới này tương đương với việc bị lưu đày.
Trong hang động, Trì Am bị áp vào vách đá mà hôn, sức mạnh bá đa͙σ của người đàn ông khiến miệng cô tê dại.
Mỗi khi cô cố gắng giãy dụa thì sẽ càng khiến động tác của anh thô bạo hơn, anh cắn sưng môi cô, tỏ vẻ rất bất mãn bằng hành động, cho nên, để bản thân chịu tội ít đi cô đành phải ngoan ngoãn ngửa đầu lên để anh hôn.
Anh hôn xong lại ngửi tới ngửi lui trên người cô, tim Trì Am giật thót.
Người đàn ông này chắc chắn là một con chó, có thể ngửi thấy mùi hương khác biệt trên người cô.
Phát hiện trên người cô không có mùi của người khác, cuối cùng anh cũng vui vẻ hôn cô một cái, lần này là một lời khen.
Phát hiện tâm tình của anh đang từ từ bình tĩnh lại, Trì Am thử thăm dò: “Tư Ngang, sau này anh đừng làm như vậy, những người đó là người thường, không chịu nổi cú đấm của anh đâu, anh sẽ giết họ mất.”
Anh ừ một tiếng tỏ vẻ không hài lòng, hung hăng bịt miệng cô lại, không thích nghe cô nhắc đến người khác.
Trì Am bị anh làm cho tức giận, biết anh cũng hiểu.