Có lẽ chính nhờ linh tuyền nên nó mới cảm nhận được sự tồn tại trái với tự nhiên của loài quỷ.
Linh tuyền là sự ngưng tụ lực lượng của thiên nhiên, có thể tẩy hết ô uế. Có lẽ thể tiến hóa dị hình kia uống linh tuyền nhiều nên đã khác với nhân loại và dị hình, diễn sinh thành một loại sinh vật khác, cho nên mới cảm nhận được sự tồn tại của quỷ.
Trì Am suy tư một lát, hỏi tiếp: “Còn mấy ngày nữa Đào Vi Lan sẽ rời khỏi căn cứ?”
[Cô ta đã ra ngoài một lần vào bảy ngày trước, có lẽ sau một tuần nữa, cô ta sẽ tiếp tục ra ngoài.]
“Được, trong khoảng thời gian này mi theo dõi giúp ta, nếu cô ta rời khỏi căn cứ thì nhớ lại đây báo cho ta.”
Nam quỷ đáp lời, thấy cô không còn mệnh lệnh gì khác thì lặng lẽ ẩn thân vào bóng tối.
Sau khi nam quỷ rời đi, Trì Am cũng không đi ngủ mà ngồi khoanh chân, tiếp tục suy nghĩ.
Mục đích xuống phía nam lần này của cô là để điều tra sự khác thường của dị hình. Suốt chặng đường, ngược lại cũng khiến cô phát hiện chút manh mối. Những thể tiến hóa thành cấp B đã biết cách trao đổi với nhau, không chỉ bị bản năng thôn tính ȶᏂασ túng. Sau khi phát hiện cô đã giết chết thể tiến hóa cấp B mấy lần, không ngờ đám thể tiến hóa cấp B này lại lựa chọn hợp tác với nhau, cùng nhau đối phó với cô.
Trí tuệ của chúng được nâng cao rất nhanh.
Nếu bỏ mặc thể tiến hóa tiếp tục tiến hóa thì sau này, khi chúng biết đoàn kết với nhau cùng tấn công căn cứ nhân loại, cảnh ngộ của nhân loại sẽ không ổn chút nào.
Trì Am suy nghĩ một lát rồi mới gạt sang một bên, tiếp tục tu luyện.
Bất kể thể tiến hóa sẽ biến thành thế nào thì chúng cũng đang trở nên mạnh hơn, đồng thời cô cũng cần thiết không ngừng tăng cường thực lực, chứ thật sự để chúng đoàn kết với nhau đối phó với mình, Trì Am cũng không thể bảo đảm lúc đó mình sẽ thật sự bình an sống sót.
Thế giới này, cô còn muốn sống lâu một chút, chết già mới là tốt nhất.
Sáng sớm hôm sau, Ngao Dẫn chạy tới địa bàn của Long Tổ.
Ngao Dẫn đến đây mời Irya sang địa bàn của Ẩn Đội chơi. Mặc dù hôm qua Irya đã cấu xé với hồng nhan tri kỷ của Ngao Dẫn, nhưng cô ấy vẫn rất có hảo cảm với hoàng đế khai quốc kỷ nguyên mới trong tương lai này, cho nên vui vẻ đồng ý lời mời của anh ta.
Irya khoái trá chạy theo Ngao Dẫn.
Trì Am không quan tâm tới cô ấy, chậm rãi ăn bữa sáng rồi mới ra ngoài.
Lúc này đang là đầu hè, ánh nắng rực rỡ xán lạn, có thể thấy cây cối cỏ xanh sinh trưởng ở khắp mọi nơi.
Trì Am mới đi một lát thì thấy Irya nổi giận đùng đùng quay về. Thấy cô, cô ấy tức giận nói: “Chị Trì, sau này chúng ta đừng sang địa bàn của Ẩn Đội nữa, mấy người phụ nữ kia thật sự không thể nói lý được.”
Trì Am nhìn cô ấy. Nếu cô ấy đã biết lịch sử thì chẳng phải nên biết rõ trong lịch sử (nguyên tác), Ngao Dẫn có vô số nữ nhân hay sao? Phải ngốc nghếch cỡ nào mà cứ tiếp cận Ngao Dẫn trong khi đã biết rõ anh ta có rất nhiều tình nhân, cuối cùng còn bị người khác hãm hại bỏ thuốc thất thân?
Irya nói được làm được, mấy ngày kế tiếp, bất kể Ngao Dẫn mời mọc kiểu gì, cô ấy cũng không thèm quan tâm, chỉ lo loay hoay ở Long Tổ.
Ngao Dẫn đành phải chạy đến Long Tổ mỗi ngày. Hành động này chẳng những khiến mấy nữ nhân của Ẩn Đội điên tiết mà cũng khiến sắc mặt các thành viên của Long Tổ rất khó coi. Nếu không phải đã biết đức hạnh của Ngao Dẫn thì họ còn tưởng anh ta chuyên môn chạy sang đây giành địa bàn ấy chứ.
Mặc dù Mai Gia Niên rất chú ý tới vận mệnh chi tử Ngao Dẫn, nhưng chuyện nào ra chuyện nấy, Long Tổ và Ẩn Đội không phải là đồng minh, còn đang trong trạng thái mập mờ có thể hợp tác. Nhưng so với chiến đội Hoa Hồng, Ẩn Đội vẫn thân thiết hơn một chút.
Cho nên Mai Gia Niên cũng chẳng vui vẻ gì đối với hành động ngày nào cũng chạy sang Long Tổ của Ngao Dẫn, nói: “Nếu anh rảnh quá thì dẫn người khác ra ngoài căn cứ điều tra đám dị hình đi. Nghe nói gần đây bên phía tây nam càng ngày càng nhiều dị hình, tôi nghi ngờ có thể tiến hóa cấp B trở lên đang triệu tập dị hình, mục tiêu là căn cứ Tự Do.”
Nhắc đến chính sự, cuối cùng Ngao Dẫn cũng dẹp toàn bộ tư tưởng gái gú sang một bên, nghiêm túc hỏi: “Anh có chắc không?”
Mai Gia Niên trực tiếp ném thông tin mà mình nhận được cho anh ta.
Sau khi đọc xong, Ngao Dẫn phát hiện tình thế thực sự rất nghiêm trọng, lập tức nói: “Được, ngày mai tôi sẽ xuất phát, căn cứ giao cho anh.”
Thấy vậy, Mai Gia Niên tạm thời hài lòng. Mặc dù đời tư của vận mệnh chi tử này quả thực là mớ bòng bong, nhưng năng lực làm việc phải nói là tốt, không thì cũng chẳng thể đảm nhiệm trọng trách làm vận mệnh chi tử.
Để anh ta yên tâm làm việc, Mai Gia Niên nói: “Anh đừng nhớ thương cô Irya nữa. Ước hẹn hoa đào giữa anh và cô ấy đã tàn rồi.”
“Cái gì?” Ngao Dẫn nhất thời cuống lên, vội hỏi: “Sao lại thế? Tôi còn chưa làm gì hết mà, sao lại tàn?”
“Anh không làm gì, nhưng có nɠɵạı lực can thiệp vào, cho nên tàn.”