Xuyên nhanh: Quyến rũ

Chương 14 - Bách Quỷ Dạ Hành

Trước Sau

break
Trì Am đợi ở trong phòng cả một buổi chiều, mãi đến lúc chạng vạng tối, cửa phòng của cô mới bị người ta gõ.

“Em gái Trì, dì Mao bảo anh lên gọi em xuống ăn cơm.” Giọng nói của Hầu Thiên Dương nhẹ nhàng vang lên.

Trì Am thấy dáng vẻ này của anh ta thì lập tức hiểu ra được, có lẽ mọi người đã tìm ra biện pháp để đối phó với Cửu Âm Quỷ Sát rồi, cô lên tiếng đáp lại, bảo Hầu Thiên Dương đợi một lát. Lúc quay người trở về phòng, cô phát hiện trong phòng trống trơn, Tư Ngang ở cạnh cô cả chiều giờ không thấy đâu nữa.

Trì Am lại không nhịn được mà nghi ngờ, rốt cuộc Tư Ngang là người hay quỷ vậy, cứ xuất quỷ nhập thần, có vẻ khá giống quỷ.

Trì Am chỉ sửa soạn qua loa một chút, sau đó đi xuống tầng với Hầu Thiên Dương.

Lúc đi xuống tầng, từ chỗ Hầu Thiên Dương, Trì Am mới biết, chiều nay bọn họ đã bàn bạc đưa ra kết quả rồi, cũng biết sơ sơ lý do tại sao Âm Dương Quỷ Sát lại đến sơn trang nghỉ dưỡng này làm loạn.

Nguyên nhân là do lúc xây dựng sơn trang nghỉ dưỡng này, các nhà đầu tư đã mời một ông thầy phong thủy đến đây xem phong thủy, đáng tiếc là nhà đầu tư lại không hiểu mấy chuyện liên quan đến Huyền Môn, mời không đúng người, ông thầy phong thủy được mời đến kia mặc dù có chút bản lĩnh thật nhưng lại không am hiểu nhiều, đa phần đều giả danh lừa bịp người khác.

Ông thầy phong thủy kia không có bản lĩnh gì, chỉ vì tiền mà bán rẻ lương tâm, phán đoán bậy bạ, không hề nhận ra ở nơi này có chôn một ngôi mộ âm, vì thế lúc sơn trang nghỉ dưỡng bắt đầu khởi công đã sơ ý phá hủy đi linh khí phong thủy tự nhiên hình thành trên đỉnh núi này. Luồng linh khí phong thủy này là do tự nhiên hình thành, trùng hợp nó lại là thứ phong ấn Cửu Âm Quỷ Sát đang sống ở trong mộ âm, không ngờ lại bị người ta phá hủy đi, vì vậy nơi đây mới tràn đầy âm khí.

Không có linh khí phong thủy ban đầu kiềm chế, Cửu Âm Quỷ Sát lập tức đi ra ngoài, bản tính của nó vốn là hung thần, thích ăn máu ở đầu quả tim của con người, vì vậy nó ngang ngược biến nơi này thành địa bàn của mình, trong tương lai, những người ở nơi này sẽ biến thành thức ăn trong bãi săn của nó.

Con Cửu Âm Quỷ Sát này vốn là một trong những con lệ quỷ của thế gian này, hơn nữa đa͙σ hạnh của nó vô cùng cao, lý trí đầy đủ, không hề giống với những con lệ quỷ khác chỉ cần thích ai đó là sẽ lập tức giết người, hút khô máu, mà nó sẽ tiến hành từng bước từng bước, để lại ấn ký của mình, từ từ lấy đi máu nơi đầu quả tim, nuôi dưỡng bọn họ giống như nuôi dưỡng đồ ăn vậy.

Những người lúc trước được mời đến đây trải nghiệm khá xui xẻo, đặc biệt là năm người đã chết đi kia, sau khi bị Cửu Âm Quỷ Sát hút khô máu ở đầu quả tim, lại bị mấy con quỷ khác mà Cửu Âm Quỷ Sát gọi tới giết chết.

Về sau, mặc dù đám người kia rời khỏi sơn trang nghỉ dưỡng nhưng trên người bọn họ vẫn còn ấn ký mà Cửu Âm Quỷ Sát để lại, trong vòng một tháng chắc chắn sẽ chết.

Sau khi biết rõ nguyên nhân Cửu Âm Quỷ Sát làm loạn, năm thiên sư và ông Bùi đã thỏa thuận được với nhau, đêm nay, thiên sư chủ lực dẫn đầu đối phó với Cửu Âm Quỷ Sát vẫn là ông Bùi và Mao Mẫn, còn những thiên sư khác thì sẽ đi tìm ngôi mộ âm của Cửu Âm Quỷ Sát, phá hủy ngôi mộ đó. Đối với Cửu Âm Quỷ Sát, phá hủy ngôi mộ của nó sẽ tạo ra ảnh hưởng nhất định, đến lúc đó có thể nhân cơ hội để trừ bỏ nó.

Hầu Thiên Dương nói với Trì Am: “Em gái Trì, đêm nay chúng ta đi cùng với ông Bùi và dì Mao, em phải cẩn thận một chút đấy.”

Trì Am cười dịu dàng với anh ta, nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn anh Hầu đã nhắc nhở.”

Hầu Thiên Dương thấy cô cười vô cùng dịu dàng, đôi mắt sáng ngời, cả người tỏa ra luồng hơi thở ấm áp của ánh nắng mùa xuân, cả trái tim anh ta bị nụ cười của cô ủ cho mềm mại, cảm thấy cô em này không hề giống vẻ bề ngoài yêu kiều thướt tha chút nào, rất trong sáng, không hề giả tạo, làm bạn bè thì lãng phí quá, nên lấy về nhà làm vợ mới đúng.

Đột nhiên cả người anh ta trở nên lạnh lẽo, cảm giác giống như có một thứ gì đó đáng sợ lạnh như băng khóa cứng người mình lại khiến trong lòng anh ta dâng lên cảm giác sợ hãi.

Hầu Thiên Dương vô thức liếc nhìn xung quanh, không thấy người cũng không thấy quỷ, trong lòng bỗng thấy kỳ lạ, nhưng nghĩ tới sơn trang nghỉ dưỡng này ma quỷ lộng hành, âm khí quá nặng, vì vậy cũng không để ở trong lòng nữa.

Đi xuống đại sảnh ở dưới tầng thì thấy nhân viên phục vụ của sơn trang nghỉ dưỡng đang bưng bữa tối tới, mọi người đã ngồi ăn cơm trước, ăn xong mới bắt đầu làm việc.

Sau khi ăn cơm tối xong, cả nhóm cũng không nghỉ ngơi mà lập tức chuẩn bị cho cuộc chiến đấu đêm nay.



Trì Am, Hầu Thiên Dương đi theo Mao Mẫn và ông Bùi, nhìn hai người bọn họ bố trí ở xung quanh một tế đàn gọi quỷ, rồi bảo giám đốc đi bắt một con gà trống to còn sống đến đây, định đêm nay lấy máu của gà trống dụ dỗ Cửu Âm Quỷ Sát ra ngoài.

Ông Bùi lấy ra một xấp giấy bùa đã được xếp gọn lại giao cho Hầu Thiên Dương và Trì Am, bảo bọn họ đi bố trí phù trận ở xung quanh.

Hầu Thiên Dương thấy có thể cùng tham gia hành động với Trì Am, trong nháy mắt anh ta lập tức trở nên vui vẻ và nhiệt tình hơn.

Anh ta vừa chỉ định nơi chôn bùa chú xuống vừa nói chuyện cùng với Trì Am: “Hồi chiều ông Bùi đã bói một quẻ, từ quẻ tượng này có thể thấy được, mặc dù nhiệm vụ đêm nay của chúng ta hơi khó khăn trắc trở một chút, nhưng cũng không có gì nguy hiểm, có thể thấy được lần này chúng ta sẽ không chết đâu.”

Trì Am ậm ừ đáp lại một tiếng.

“Nhưng kể ra cũng kỳ lạ, ngày hôm qua khi chúng ta tới nơi này, ông Bùi cũng bói một quẻ, nhưng quẻ tượng kia rất mờ mịt, còn ẩn chứa cả huyết quang, có Huỳnh Hoặc Thủ Tâm hiện ra, không ngờ hôm nay quẻ tượng lại thay đổi, đúng là kỳ quái…” Hầu Thiên Dương nói xong, trong lòng rối rắm nhưng vẫn không thể hiểu được, cảm thấy mọi chuyện phát triển quá nhanh, anh ta không theo kịp mạch suy nghĩ.

(*Huỳnh Hoặc Thủ Tâm: là một hiện tượng thiên văn, chỉ hiện tượng sao hỏa ‘ở lại’ trong tim, là một thiên tượng được cho là điềm xấu trong cổ đại Trung Quốc.)

Trì Am nghe đến đây, trong lòng khẽ giật mình, không nhịn được mà nghĩ đến Tư Ngang.

Ngày hôm qua Tư Ngang không đến đây, mãi đến buổi tối mới đến, hôm nay anh vẫn ở đây… Chẳng lẽ quẻ tượng thay đổi là do sự xuất hiện của anh?

Trì Am vừa mới vào nghề nên cũng không am hiểu nhiều về thuật bói toán, cũng không nói rõ được nguyên do, nhưng nhìn cảnh tối hôm qua Tư Ngang dọa Cửu Âm Quỷ Sát chạy mất thì có thể thấy được Tư Ngang vô cùng lợi hại.

Đợi sau khi bọn họ chuẩn bị xong, sắc trời cũng tối đen lại.

Bầu trời phía trên sơn trang nghỉ dưỡng vẫn bị luồng khí màu đen bao phủ giống như tối hôm qua, ngăn cách mọi thứ với bên ngoài. Mặc dù tối hôm qua Cửu Âm Quỷ Sát bị Tư Ngang dọa chạy mất, nhưng bản tính của nó rất hung ác, chỉ số thù hận cực cao, không hề từ bỏ đám thiên sư ở nơi này.

Hạ Triết bị thương quá nặng, hiện tại vẫn đang nghỉ ngơi trong biệt thự, còn những người khác đều đang lẩn trốn ở một nơi bí mật gần đó, đợi lát nữa nhân lúc hai người ông Bùi dẫn dụ Cửu Âm Quỷ Sát ra sẽ lập tức đi tìm ngôi mộ âm của nó để phá hủy, vì vậy hiện tại ở đây chỉ có bốn thiên sư bao gồm ông Bùi và Mao Mẫn, Trì Am, Hầu Thiên Dương.

Lúc này, trên không trung đã biến thành một tế đàn đơn giản, phía trên còn đặt mấy đồ vật gọi hồn quỷ, bên cạnh còn có một con gà trống lớn bị trói chân, ông Bùi và Mao Mẫn ngồi xếp bằng trước tế đàn, hai mắt nhắm nghiền, đợi đến giờ lành, Hầu Thiên Dương và Trì Am đứng hầu ở cách đó không xa.

Thời gian từ từ trôi đi, sắc đêm càng ngày càng đen đặc.

Sau khi trời về đêm, âm khí bắt đầu dâng lên cao.

Một trận gió âm thổi tới, Trì Am không nhịn được mà sợ run cả người, sau đó cô cũng cảm giác được phía sau lưng có thứ gì đó đang đến gần, ngay sau đó có một cánh tay nhẹ nhàng khoác lên vai cô, giống hệt tối hôm qua.

Cả người Trì Am khẽ cứng lại, khi cảm nhận được luồng hơi thở lạnh lẽo trên người đối phương, cơ thể cô mới từ từ thả lỏng.

Trì Am không quay đầu lại cũng biết “người” phía sau lưng là ai, cô tò mò liếc mắt nhìn về phía ông Bùi và Mao Mẫn đang nhắm mắt ngồi thiền ở nơi cách đó không xa, không ngờ bọn họ lại không phát hiện ở nơi này đã có nhiều hơn một “người”. Cô lại quay đầu nhìn về phía Hầu Thiên Dương ở bên cạnh, anh ta đang vô cùng buồn chán ngồi xổm tại chỗ, nhìn về phương xa, cũng không hề phát hiện điểm khác lạ.

Một bàn tay xoay mặt cô lại, cô cảm nhận được một luồng khí phả ra bên tai, ngay sau đó có một giọng nói nhỏ vang lên: “Tại sao nàng luôn nhìn người đó thế? Hắn ta có quan hệ gì với nàng?”

Da mặt Trì Am hơi run rẩy, ha ha, giọng điệu y như bắt kẻ nɠɵạı tình thế này…



Cô có một dự cảm, nếu mình trả lời không đúng thì thật sự sẽ bị bóp chết.

“Bọn em chỉ là bạn bè thôi, không có quan hệ gì cả.” Trì Am thấp giọng trả lời.

Dường như người phía sau vẫn chưa tin, chẳng biết lúc nào một tay anh đã quấn lấy vòng eo của cô, ôm cô vào lòng mình, khiến cô tựa vào trong ngực anh, bờ môi mỏng lạnh băng cọ cọ vành tai cô: “Cả ngày hôm nay hắn ta vẫn luôn nhìn chằm chằm nàng, tìm nàng để nói chuyện.”

Giọng nói mang theo chút tủi thân, cuối cùng Trì Am không nhịn được, cô quay đầu lại, dưới ánh đèn mông lung, người đàn ông có mái tóc dài rối tung, đôi mắt màu tím nhìn chằm chằm vào cô, miệng mím chặt, dáng vẻ thật sự rất tủi thân, khiến trong lòng cô dâng lên một cảm giác vô cùng kỳ lạ, vừa muốn cười lại vừa mềm lòng, nhưng nhiều hơn là cảm giác vui vẻ.

Ha ha, Tư Ngang anh cũng có ngày hôm nay à! Hóa ra anh cũng biết ghen, lúc trước còn đuổi đi nhiều người theo đuổi cô như thế, cố tình gây sự, ép cô phải đồng ý hẹn hò, không khác nào một tên bị bệnh thần kinh.

Hiện giờ anh đã không còn ký ức, cũng không bị thần kinh nữa, lại còn biết tỏ ra tủi thân.

Thấy Trì Am không nói gì, bàn tay để ở eo cô lập tức bóp chặt lại.

Trì Am cảm thấy đau, không ngờ sức ghen của anh lại lớn như vậy, cô thấp giọng nói: “Chút nữa bọn em phải bắt quỷ, hay là anh đi trước đi, nếu để người khác phát hiện thì không tốt đâu.” Kiểu tồn tại không phải người cũng không phải quỷ thế này, không biết những thiên sư này có kiêng kị hay không, sau đó có thể gây bất lợi cho anh.

Mặc dù hiện tại Tư Ngang có vẻ rất lợi hại, nhưng Trì Am vẫn thấy lo lắng.

“Vì sao lại không tốt?” Giọng nói của anh càng tủi thân hơn: “Chẳng lẽ ta không thể gặp người khác ư?”

Trì Am nghe thấy vậy chợt ngây người nghi ngờ nhìn anh, rõ ràng là anh xuất quỷ nhập thần, bày ra dáng vẻ giống như không thể gặp người cơ mà, tại sao đến giờ lại có vẻ là do cô sai?

Lúc cô còn đang nghi ngờ thì đột nhiên thấy bên phía ông Bùi và Mao Mẫn có hành động.

Chỉ thấy hai người đứng lên, Mao Mẫn lấy ra ba tấm bùa màu vàng kẹp giữa ngón tay, làm ra một thủ quyết, tấm bùa kia không gió tự bay, sau khi cháy được một nửa, lập tức ném lên trước tế đàn, sau đó lại ném ra một tệp giấy vàng ra, một tiếng ‘oành’ vang lên, thế lửa trở nên lớn hơn.

Ông Bùi nhanh chóng bắt lấy con gà trống kia, thành thạo chặt đầu gà lấy máu, máu gà phun tung tóe lên trên đống gạo nếp được xếp trên tế đàn, đầu gà thì bị ném ra giữa tế đàn.

Tiếp theo, hai tay ông Bùi nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, miệng đọc thần chú, cuối cùng cắn chảy máu ngón tay, bôi máu lên phía trên đầu gà.

Gạo nếp bị máu gà nhuộm thành màu đỏ, bắt đầu nhúc nhích, hóa thành một đường máu, uốn lượn về phía xa.

“Thiên địa vô cực, càn khôn có tự, ứng ta triệu hoán, quỷ thần phương này mau mau xuất hiện.”

Lúc này, một luồng gió âm u lạnh băng thổi tới, trong nháy mắt bầu trời biến đổi.

Gió lạnh rít gào giận dữ, vạn quỷ thét gào, luồng khí âm sát từ xa cuốn tới, toàn bộ gió mây đất trời đều thay đổi.

Trì Am bất giác nắm chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay, căng thẳng nhìn khắp xung quanh. Thấy từ mặt đất bên cạnh tế bò ra rất nhiều yêu ma quỷ quái, cả người cô chợt cứng đờ lại, đã hoàn toàn quên mất người nào đó sau lưng mình rồi, tinh thần cảnh giác cao độ, sẵn sàng chiến đấu bất kỳ lúc nào.
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc