Bối Nhi rời đi khi đang làm lễ thành hôn với Lâm Thư, ngay giây phút tuyên thệ kia cô lựa chọn rời khỏi, để lại thân thể phục chế của mình, giống như muốn quên chuyện gì đó cô vội vàng tiến vào nhiệm vụ tiếp theo.
Lại một lần tỉnh lại, Bối Nhi vẫn ở thế giới hiện đại. Hiện tại cô là Lam Bối Nhi mới 18 tuổi, một học sinh lớp mười hai lại còn là chị đại ở trường học, những việc như đánh nhau, trốn học, gây hoạ tất cả ‘cô’ đều đã làm, có thể nói là một nhân vật có tiếng ở trường Linh Lan.
Nhân vật có tiếng như vậy theo lý thuyết đã nên bị đuổi học từ lâu nếu không cũng đã được khuyên tự thôi học nhưng mà cha mẹ của ‘cô’ đều không đơn giản, cho nên trường học đối với cô cũng mở một mắt nhắm một mắt.
Mà lúc này đối tượng mục tiêu của cô là một người đàn ông tên Âu Bằng, người đã từng giúp cô trong một lần đánh nhau. Rồi sau đó cô quấn lấy Âu Bằng, ở trong quá trình này có thể nói hai người đều vì đối phương thay đổi rồi mới dần dần yêu nhau, ở bên nhau.
Bất quá đây là cốt truyện cũ.
Vỗn dĩ Âu Bằng có một người vợ tên Lý Thấm Tuyết, sau khi cô ta ngoại tình đã ly hôn với Âu Bằng, làm tình nhân của một người đàn ông trung niên giàu có. Đáng tiếc tính xấu của cô ta không đổi, ghét bỏ phú ông trung niên không được, lại đi bao dưỡng mấy tiểu bạch kiểm, cuối cùng bị phú ông trung niên vứt bỏ. Thói quen sinh hoạt giàu sang khiến Lý Thấm Tuyết cuối cùng chỉ có thể làm gái sô pha, cuối cùng nhiễm bệnh, trên đường đi khám bệnh bị xe đụng phải, trước khi chết thấy Lam Bối Nhi và Âu Bằng ân ân ái ái.
Cô ta vô cùng không cam lòng, thế là làm người như vậy lại có cơ hội trùng sinh, nhưng mà cô ta trùng sinh sau khi ly hôn với Âu Bằng mấy ngày. Vì thế các loại thủ đoạn cô ta đều dùng tới, cuối cùng vãn hồi được trái tim Âu Bằng. Nguyên chủ cũng là một người tâm cao khí ngạo, cô lựa chọn chủ động rời khỏi, khống chế chính mình không được chú ý đến Âu Bằng.
Nhưng mà chờ đến khi ‘cô’ già rồi, đến lúc muốn nhìn thấy Âu Bằng lại phát hiện Âu Bằng mới hơn bốn mươi đã qua đời, nguyên nhân vẫn là bởi vì Lý Thấm Tuyết. Người đàn bà này ỷ vào chuyện mình trùng sinh có thể biết trước tương lai, ở thị trường chứng khoán vớt được một khoản lớn, quen biết mấy người đàn ông ưu tú, lần thứ hai vứt bỏ Âu Bằng!
Bản thân Âu Bằng cũng không phải là người không chịu nổi đả kích, chính là không chịu nổi mấy người đàn ông kia của Lý Thấm Tuyết luôn gây khó dễ cho anh, thế là Âu Bằng cuối cùng qua đời.
Lam Bối Nhi muốn báo thù cho Âu Bằng, chính là cánh chim của Lý Thấm Tuyết đã sớm cứng cáp, không phải Lam Bối Nhi muốn động là động được. Trước khi Lam Bối Nhi qua đời, oán khí và tình yêu của’ cô’ cuối cùng cũng khiến hệ thống xúc động vì vậy hệ thống trao đổi với ‘cô’.
Cho nên lúc này nhiệm vụ của cô chính là cứu vớt Âu Bằng cũng khiến anh ấy yêu cô, cùng cô ở bên nhau, còn về Lý Thấm Tuyết chỉ cần cô ta trở lại quỹ đạo vốn có là được.
“Có phải hoàn thành nhiệm vụ này, khen thưởng sẽ phong phú một chút hay không?” Nhiệm vụ trước khen thưởng của cô là mùi thơm, có thể căn cứ vào thân phận khác nhau của thân thể để chế tạo mùi hương thích hợp.
“Đúng vậy.”
Ngày hôm sau khi cô vừa đến trung học Linh Lan, mấy tiểu đệ của cô đều vây quanh cô, ríu rít không ngừng.
“Lão đại, lần này hai người này thật quá đáng!”
“Đúng đó lão đại, không thể nhẫn nhịn nữa!”
Ánh mắt Lam Bối Nhi lướt qua, toàn bộ bọn họ đều câm miệng. Lúc cô trầm tư rất thích xoay bút, mà người xem đều không phải đang nhìn cây bút đang xoay kia mà không tự chủ được ngắm bàn tay có thể nói là hoàn mỹ kia.
“Các cậu cảm thấy, ai có thể làm mồi?” Lam Bối Nhi thong thả ung dung nói, động tác ưu nhã không giống như lão đại lưu manh. Cô cũng không trông cậy vào này mấy tên đầu óc đơn giản tứ chi phát triển này sẽ cho cô một đáp án, mà đột nhiên thay đổi, giọng nói mang theo vài phần nhu nhược đáng thương: “Các cậu cảm thấy tôi như thế nào?”
Trong nháy mắt, trong lòng mọi người đồng thời yên lặng mà vì hai tên kia đốt hai ngọn nến.