Hải Bối Nhi trải qua những ngày tháng vô cùng dễ chịu, mỗi ngày đều bị mấy giống đực thân thể khoẻ mạnh vây quanh, không thể không dễ chịu a ~~~
Nhưng mà trong lòng mấy cầm thú này vẫn có chút tính toán, đó chính là không biết đến thời điểm nào mới có thể dùng hình thú làm chuyện xấu hổ với tiểu giống cái thủy linh (trong veo như nước) nhà mình nữa~~~
Nhưng mà chuyện bọn họ đều không nghĩ đến chính là người thứ nhất lại là đại xà Hải Giao luôn không có bất cứ cảm giác uy hiếp nào!!!
--- ------ ta là phân cách tuyến ân ái --- -----
“Bối Nhi ~~~” Hải Giao rất thích làm nũng với Hải Bối Nhi, đặc biệt là lúc đang làm tình, có lẽ trong lòng vẫn có chút chim non tình kết với Hải Bối Nhi đi.
“Xảy ra chuyện gì?” Bởi vì dáng vẻ và tính cách của Hải Giao, Hải Bối Nhi thật sự không thể làm mặt lạnh với hắn được, mỗi lần thấy Hải Giao yếu ớt làm nũng hoặc là vùi đầu ở trên của nàng vai cọ xát, lập tức nàng sẽ mềm lòng đến rối tinh rối mù.
“Bối Nhi, ta muốn ngươi ~~~” Dùng sức cọ cọ bả vai Hải Bối Nhi, trên người Bối Nhi vẫn thơm ngào ngạt như vậy, thật thoải mái!
“Ngươi… Loại chuyện này làm sao có thể nói ra khỏi miệng như thế…?” Tuy rằng đã làm rất nhiều lần nhưng mà trong lòng vẫn có chút cảm thấy xấu hổ và mất thể diện có được không? Mỗi một lần Hải Giao đều phải cầu xin như vậy trước, nàng cảm thấy được tôn trọng đồng thời cũng sẽ thẹn thùng.
“Có cái gì phải xấu hổ, không phải ngươi rất thích sao?” Hải Giao chớp chớp mắt, đại hài tử này vẫn không thay đổi một chút nào, vĩnh viễn đều sẽ nói thật.
“Ngươi…”
“Chúng ta làm đi, làm đi, làm đi mà~~~”
“… Được rồi…” Gương mặt sớm đã đỏ bừng, kéo dài đến tận lỗ tai và cổ, nhìn thập phần mê người.
Hải Giao vừa nghe Hải Bối Nhi đồng ý, đôi mắt sung sướng nheo lại, tâm tình rất tốt, hắn đã biết chiêu này đối với Hải Bối Nhi là hữu dụng nhất!
Hải Giao hôn môi vô cùng dịu dàng, một chút cũng không thô lỗ giống như những giống đực khác, ngược lại rất là để ý đến cảm thụ của Hải Bối Nhi. Đầu tiên là nhẹ nhàng liếm láp cánh môi, không có khoảng cách trao đổi hô hấp với nhau, từ cuống lưỡi đến đầu lưỡi đều không buông tha, tỉ mỉ lại nhiệt tình, dịu dàng ngậm lấy, chơi đùa, liếm mút thẳng đến khi đầu lưỡi của Hải Bối Nhi cũng tê dại, sắp không thể hô hấp mới buông tha cho nàng.
Lúc này Hải Bối Nhi sớm bị hôn đến thất điên bát đảo, cả người mềm mại, trên mặt ửng hồng ái muội, trong ánh mắt hàm chứa sương mù, thật sự là một bộ dáng hoạt sắc sinh hương*.
*Hoạt sắc sinh hương hay sống sắc sinh hương: Miêu tả nhan sắc xinh đẹp diễm lệ của một bông hoa (đây là phép ẩn dụ, miêu tả sắc đẹp sống động của Hải Bối Nhi).
“Bối Nhi, ngươi thật đẹp!” Hải Giao cởi váy da thú của nàng ra, mỗi một lần thấy thân thể của Hải Bối Nhi, hắn đều cảm thấy ‘làm sao lại có một thân thể hoàn mỹ như vậy’. Hắn hôn thân thể Hải Bối Nhi giống như giáo đồ thành kính hôn giày của thần, dùng miệng mình quỳ lạy thân mình hoàn mỹ này.
Dọc theo cổ xuống phía dưới, dừng lại ở cặp nhũ tiêm nở nàng vì ngày ngày đêm đêm được đùa bỡn, đầu lưỡi trêu đùa nhũ hoa đỏ bừng. Khi thì dùng hàm răng ma sát khi thì ngậm trong miệng, thẳng đến khi nhũ hoa bị đùa bỡn đến sưng đỏ mới buông ra, rồi tiếp tục đi yêu thương một bên khác.
Tay cũng không nhàn rỗi, ngón tay cắm vào trong tiểu huyệt, phát ra tiếng nước “bẹp bẹp” dâm đãng. Nghe được âm thanh đó, Hải Bối Nhi càng thêm xấu hổ, dùng sức kẹp chặt đùi lại nhưng lại càng cảm nhận rõ ràng ngón tay của Hải Giao gãi gãi, đùa bỡn tiểu trân châu của nàng, ngón tay trong tiểu huyệt cong lại. A… Hai ngón tay kia chọc tới chỗ đó rồi…
“A… Không cần… Muốn, đúng… Đúng rồi… A…”
Sau một hồi bị đùa giỡn, Hải Bối Nhi đạt cao trào lần đầu tiên.
“Bối Nhi, thoải mái không?” Có lẽ lần đầu tiên của hai người tạo thành bóng ma tâm lý cho Hải Giao, mỗi một lần hắn đều sẽ hỏi Hải Bối Nhi có thoải mái hay không, nhất định phải chơi đùa đến khi Hải Bối Nhi thoải mái mới thôi.
“Ừ, ta còn muốn~~~” Tuy rằng đã cao trào một lần nhưng mà lúc trước thân thể của Hải Bối Nhi bị nhóm cầm thú đâm vào rút ra đã thành thói quen, sau khi cao trào ngược lại càng cảm thấy trống rỗng, muốn Hải Giao dùng côn thịt của hắn lấp đầy nàng, bắn đầy vào nàng.
“Bối… Bối Nhi, ta muốn ở hình thú giao phối với ngươi!” Mấy ngày nay bọn Lang Kỳ, Hổ Hùng vẫn luôn từng ngày từng khắc ấp ủ kế hoạch này, nghe nói hình thú làm tình càng thêm kích thích, hơn nữa không biết là ai nói, thú thân giao phối hoài hài tử là chuyện tốt không thể nghi ngờ.
“Không được!” Đừng nói chuyện Hải Bối Nhi nàng ở thế giới ban đầu chưa bao giờ xem AV hay thịt văn, nàng vừa thấy người thật đều cảm thấy ghê tởm, càng đừng nói Trần Nghị chỉ làm tình có lệ với nàng. Tuy rằng hiện tại nàng mở mang chút ít nhưng mà không có nghĩa là nàng muốn tiếp thu thú giao!
“Bối Nhi, ta muốn mà ~~~” Hải Giao lấy thủ đoạn làm nũng lúc trước ra, muốn Hải Bối Nhi mềm lòng nhưng mà Hải Bối Nhi vẫn luôn không đáp ứng.
“Không thể, bình thường các ngươi dùng hình người cũng đã làm cho phía dưới của ta đau đớn, ta không đồng ý!”
“Bối Nhi, thật nhiều giống cái đều đã làm như vậy, bọn họ đều không có chuyện gì, ngươi đáp ứng đi mà ~~~”
Hải Bối Nhi dùng sức lắc đầu, vẫn không đáp ứng, trong lòng Hải Giao có chút thất vọng, uể oải ỉu xìu dựa vào trên người Hải Bối Nhi.
Hải Bối Nhi luôn luôn không có cách nào tiếp thu hình thú nhưng mà lúc trước đã bị Hải Giao khiêu khích ra tình dục, lúc này trên không ra trên, dưới không ra dưới, khó chịu muốn chết.
“Hải Giao, hình người cũng rất vui vẻ không phải sao? Ngươi cũng không muốn dọa đến ta đúng không? Chúng ta làm đi, được không? Ngươi xem tiểu huyệt của ta đều là nước, muốn ngươi yêu thương ta thật tốt!” Hải Bối Nhi không phát hiện ra hiện tại giới hạn của nàng chậm rãi mở rộng, không bao giờ là… nữ tử ngây thơ ngay cả AV cũng không tiếp thu được như trước nữa.
Hải Bối Nhi chủ động tách tiểu huyệt của mình ra cho Hải Giao nhìn x, hai múi thịt hồng hồng mị hoặc bên trong chậm rãi mấp máy, dâm mỹ lại xinh đẹp, xinh đẹp trí mạng giống như hoa anh túc.
Hạ thân của Hải Giao vốn dĩ vẫn luôn gắng gượng, thấy hình ảnh như vậy càng thêm trướng đau, hắn cởi bỏ da thú, thả côn thịt thật lớn của mình ra.
Côn thịt của hắn đẹp nhất trong mấy cầm thú, béo mập phấn nộn, kích cỡ cũng không nhỏ, giống như là một cái cây bằng ngọc màu hồng xinh đẹp, sạch sẽ dễ ngửi.
Hải Bối Nhi đối với chuyện lúc nãy không đáp ứng thú giao có chút áy náy, chủ động nắm cây côn thịt xinh đẹp trong tay, chậm rãi chuyển động rồi mới dẫn đường cho côn thịt cứng rắn đi vào tiểu huyệt của mình, đôi mắt Hải Giao nhìn nàng chằm chằm, Hải Bối Nhi nhếch môi cười, tiểu huyệt chủ động