Cô là kẻ biến thái sao?
Trong nháy mắt, Trần Mặc Hàn bỗng có suy nghĩ này. Làm gì có ai ngửi thứ đó mà lại có vẻ hưởng thụ như vậy? Anh thực sự không thể tin nổi, cho nên âm cuối cao hơn, giọng nói cũng to hơn bình thường, khiến vị giám đốc đang bị đang bị khiển trách run lên cầm cập.
Nhưng mà như vậy vẫn chưa đủ, Tô Niệm kéo khóa quần của người đàn ông xuống, song lại không chạm vào cây gậy cường tráng ngạo nghễ của anh mà chỉ kiên nhẫn chải lại đám lông đen lộn xộn, thô cứng.
Có vẻ như sự thay đổi về chỉ số tìиɧ ɖu͙© không chỉ ảnh hưởng đến kích thước và hình dáng của bộ phận sinh dục mà còn tác động đến nội tiết tố của con người. Lông của Trần Mặc Hàn mọc rất nhiều, đen nhánh, lại rất thô cứng. Nếu chỉ nhìn vào dươиɠ ѵậŧ và đám lông mu rậm rạp bao quanh kia, người ta còn nghĩ đây là một người đàn ông thô kệch to lớn, hoàn toàn không hề giống với vẻ ngoài soái khí, trầm ổn của anh.
Tô Niệm dùng năm ngón tay làm lược, nhẹ nhàng chải vuốt, gỡ từng sợi lông một. Dáng vẻ dịu dàng giống như đang đối đãi với người yêu.
Cô càng cố tình không chạm, thứ ở giữa đám lông kia càng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Trên cây gậy sẫm màu nổi đầy gân xanh, trông vừa mãnh liệt vừa dữ tợn.
Ngón tay của Trần Mặc Hàn hơi co lại. Anh cảm thấy hôm nay sẽ rất khó để kết thúc. Màn dạo đầu quá dài, lại cộng với hoàn cảnh đặc biệt làm cho anh càng thêm mong chờ. Lúc này cơ thể anh cực kỳ hưng phấn. du͙© vọиɠ bị kìm nén bấy lâu nhờ vậy mà có thể phát ra, giống như dã thú thoát ra khỏi lồng hấp. Trần Mặc Hàn nghĩ bản thân thực sự không thể khống chế được nữa.
"Tốt nhất cô nên nhanh lên. Nếu không tôi cũng không biết mình sẽ làm ra việc gì đâu!"
Anh cảnh cảo.
Mặc dù lại bị cảnh cáo nhưng Tô Niệm vẫn không chút hoang mang. Tuy vậy cuối cùng cô cũng không trêu chọc anh nữa.
Tô Niệm nhìn Trần Mặc Hàn nháy mắt: “Anh rể, anh gấp quá nha, đồ quỷ háo sắc ~~”
Trần Mặc Hàn thấy cô như vậy càng nổi điên trong lòng. Chỉ nhất thời sơ suất mà rõ ràng là lời uy hiếp đã bị cô biến thành những lời tán tỉnh.
Người phụ nữ uyển chuyển vuốt nhẹ ngón tay vòng quanh gậy thịt từ trên xuống dưới. Nhìn có vẻ rất bình thường, thế nhưng cô mơn trớn đến chỗ nào, chỗ đó lập tức tê dại. Cảm giác này lan ra xung quanh rồi dần dần tích thành một ngọn lửa.
Hầu kết Trần Mặc Hàn cử động lên xuống vài vòng, bàn tay nắm chặt đến phát run.
Nếu như cô cứ tiếp tục nghịch ngợm như vậy thì cho dù có khó chịu đến đâu anh vẫn có thể chịu đựng được. Chỉ là không ngờ khi chạm đến đầu gậy, móng tay sắc nhọn của cô lại đột ngột chọc vào cái khe nhỏ.
Trần Mặc Hàn cảm thấy sống lưng tê rần, huyết mạch cũng căng cứng. Cổ họng anh bật ra một tiếng than nhẹ: “Hừ…”
Đến lúc tỉnh táo lại anh mới phát hiện mọi người trong phòng họp đều quay đầu nhìn mình một cách hoảng sợ. Vị quản lý đang phát biểu cũng sắp quỳ xuống luôn rồi.
Thế mà anh lại “hừ” ra tiếng?
Ánh mắt lạnh lùng của Trần Mặc Hàn lướt qua một tia xấu hổ. Anh cảm thấy phản ứng vừa rồi của mình rất mất mặt, chỉ có thể đè nén kɧoáı ©ảʍ của mình xuống, nhanh chóng dùng giọng điệu ban nãy để nói tiếp: “Hừm, nói không sai, về mặt chi tiết còn cần xem xét thêm, tiếp tục đi!”
Cũng may là trong phòng họp không ai nghĩ đến chuyện Trần tổng sát phạt quả quyết, sáng suốt thông minh, boss lớn hôn nhân mỹ mãn, yêu thương vợ của bọn họ đang bị người ta tùy ý đùa bỡn cây gậy dưới đũng quần.
Đối với phản ứng này của anh, Tô Niệm rất hài lòng. Nếu một người bình thường đột nhiên bị cọ như vậy, sợ là đã nhịn không được mà bắn ra rồi. Anh rể quả thật là người phi thường, đến bước đó mà gậy thịt chỉ khẽ rung vài cái rồi dừng lại dựng đứng lên, thẳng tắp.
Cô xoa dịch ở quy đầu ra lòng bàn tay, sau đó lựa lúc anh đang nói chuyện mà hai tay nắm chặt thân gậy.
Ở vũ trụ Thiên Phương, nếu tính xem kỹ năng giường chiếu nhà ai mạnh nhất, vậy đó chính là tổ tìиɧ ɖu͙© NP.
“Một đám người đam mê sắc dục, không tìm cách nghiêm túc làm nhiệm vụ mà chỉ suốt ngày đi đường tắt dựa vào kỹ năng đó.”
Đây là nguyên văn lời nói của sếp lớn ở vũ trụ Thiên Phương. Hệ thống 008 cũng từng nghe qua. Lúc đó nó có thể cảm nhận được sự khinh bỉ mà sếp lớn dành cho tổ NP. Nhưng đến ngày hôm nay khi ở hiện trường trực tiếp, 008 mới biết được rằng người có kỹ thuật giỏi thật tốt, muốn làm gì thì làm.
Cô từ từ hành động, nặng nhẹ luân phiên, sờ, xoa, chà, bóp… Năm ngón tay khéo léo của Tô Niệm như đang nghiên cứu một hạng mục rất quan trọng. Ban đầu là thong thả thăm dò, sau đó lại giống như đã biết rõ tất cả điểm mẫn cảm của Trần Mặc Hàn. Tay cô chỉ cần lướt nhẹ một cái, cây gậy sắt này đã run rẩy không ngừng.
008 không nói nên lời. Nó chỉ biết rằng số liệu giám sát cho thấy mức độ hưng phấn của Trần Mặc Hàn đang ở mức khó mà tưởng tượng nổi, vượt qua tất cả các số liệu đã từng được ghi chép của các nam chính trước đó.
Mà biểu hiện của người đàn ông cũng dần có sự thay đổi.
Lúc đầu anh hơi dựa nghiêng người. Bây giờ lại ngồi thẳng dậy, bàn tay mảnh khảnh chẳng biết đã để sang bên cạnh lặng lẽ nắm chặt tay vịn ghế từ lúc nào, đầu ngón tay trắng bệch.
Mặc dù nửa thân dưới của anh không có động tĩnh gì, nhưng 008 quét thấy từng cơ bắp của Trần Mặc Hàn đều đang dùng sức. Quai hàm anh hơi siết lại, trông bộ dạng giống như đang đối mặt với kẻ thù.
Nhìn có vẻ như anh không bị ảnh hưởng bởi sắc dục quá nhiều. Bậy nhưng trên thực tế, hễ ai đó nói to hoặc là nhìn về phía này, cơ thể anh sẽ căng thẳng, gậy thịt mỗi lúc lại run một nhiều hơn. Trần Mặc Hàn cảm thấy như cái bàn đã biến mất. Toàn bộ thân dưới của mình đang lộ ra trước mắt cấp dưới, vô cùng xấu hổ.
008 cảm nhận được dường như trong không khí có một loại áp lực phát ra từ chỗ Trần Mặc Hàn.
Pháo đài lý trí của anh dần sụp đổ, nhưng anh vẫn kiên quyết ngồi nghiêm chỉnh. Dù thế nào cũng phải giữ được tôn nghiêm của mình.
008 đột nhiên cảm thấy thương hại nam chính. Đây căn bản là cuộc đồ sát. Hơn nữa Tô Niệm rõ ràng đang cố tình tăng tốc độ từng chút một, cốt là để cho Trần Mặc Hàn tưởng rằng mình còn có thể chịu đựng thêm. Nhưng anh lại không biết, phía trước chính là vực thẳm.
Không hổ là Tô Niệm!
Nếu như Tô Niệm đọc được phân tích của 008, chắc chắn cô sẽ cười phá lên.
Thật ra lần này nó nghĩ nhiều rồi. Trần Mặc Hàn là người rất kiên trì. Tô Niệm cũng hoàn toàn không có ý định khiến anh bẽ mặt. Dù sao đây cũng chỉ là một nhiệm vụ. Nếu làm cho nam chính không ngẩng mặt lên nổi, không những nhiệm vụ không thành, mấy ông sếp ở vũ trụ Thiên Phương cũng nhất định không để yên cho cô.
Việc này giống như “huấn luyện giảm mẫn cảm” đối với đàn ông mắc chứng xuất tinh sớm. Chỉ có điều nam chính của chúng ta là một người khó xuất tinh, vì vậy cần phải “huấn luyện tăng mẫn cảm”.
Sở dĩ Tô Niệm tạo ra hoàn cảnh này, kích động điểm nhạy cảm của Trần Mặc Hàn, lại gia tăng tần số cũng là vì đồng ý yêu cầu của đối phương, chữa bệnh cho anh!!
Tô Niệm cảm nhận được anh đã gần tới cực hạn bèn nháy mắt với Trần Mặc Hàn: “Anh rể, hay là chúng ta dừng cuộc họp đi, em sợ anh không chịu được nữa.”
Trần Mặc Hàn không để ý cô, chỉ dửng dưng phất phất tay ra hiệu nhóm thứ hai bắt đầu trình bày hạng mục.
Tô Niệm không vì hành động này mà tức giận, trong mắt cô lướt qua ý cười. Anh rể yêu quý của em, kịch hay chính thức bắt đầu đây.
Tô Niệm cúi sát vào người hắn, một tay chạm vào rãnh nhạy cảm nhất của quy đầu và xoa theo chiều kim đồng hồ, một tay mò xuống dưới thân người đàn ông, vuốt nắn hai trứng dái từ sau ra trước. Cũng trong lúc này, cô há miệng ngậm lấy quy đầu, liếʍ, cọ, mυ"ŧ, xoay… Tất cả các kỹ xảo đều được đem ra sử dụng.
Trong nhất thời, ngay cả khi bật chế độ giám sát của hệ thống, 008 cũng khó có thể phát hiện ra Tô Niệm đã dùng bao nhiêu thủ đoạn. Tay cô cử động lên xuống đều đặn, miệng mυ"ŧ chặt. Tất cả các động tác giống như tiếng trống ngày càng dồn dập.
Số liệu của nam chính đột nhiên tăng mạnh, hai chữ "bùng nổ" được thêm vào.
Trong phòng họp của Trần thị, nhóm thứ hai vào vị trí thuyết trình. Vì cần chiếu video, tay của trợ lý đặt lên công tắc đèn.
Còn chưa kịp ấn xuống thì cậu ta đã thấy boss Trần mặt lạnh đang ngồi ở phía trên đột nhiên ưỡn thẳng lưng, ngón tay ấn chặt trên bàn họp, từng hạt mồ hôi chảy ròng ròng trên trán. Khuôn mặt anh còn nổi cả gân xanh, dường như toàn thân đều rất khó chịu.
Mọi người chưa bao giờ thấy ông chủ của mình có biểu cảm như vậy?
Ánh mắt của vị trợ lý kinh hãi đến mức mọi người cũng nhìn theo, thấy vẻ mặt của Trần Mặc Hàn, tất cả đều hoảng loạn.
"Trần tổng?!"
"Sếp? Anh sao vậy?"
Tất cả những người xung quanh đều đứng dậy. Trợ lý Vương ngồi ở gần anh nhất. Cậu ta sải bước, chuẩn bị đi đến chỗ sếp lớn.
Não bộ của Trần Mặc Hàn vẫn đang chịu tác động của kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt. Tuy nhiên anh cũng biết tình hình hiện tại rất nguy hiểm. Nếu trợ lý Vương tiến thêm một bước nữa, cậu ta chắc chắn sẽ nhìn thấy người phụ nữ ở dưới hai chân mình, cũng sẽ thấy thứ giữa háng mình đang cắm vào miệng cô.
Quy đầu to lớn khiến hai má của người phụ nữ phồng lên, phần dư ra bên ngoài cũng bị đối phương nghịch ngợm trong tay. Gậy thịt tím đen đầy dịch nhầy tanh nồng hòa lẫn với nước miếng. Yhậm chí chất dịch đó còn tạo thành những đường chỉ dài, cảnh tượng vô cùng dâm mỹ.
Không thể để bị nhìn thấy, tuyệt đối không thể bị nhìn thấy!!!