Lâm Tịch biết, Văn Tử Tuyền phụ trách trông coi Chu Tước đường.
Mặc kệ là thụ ý của bà ta hay là ai khác, nhiệm vụ tông môn lần này của mình đã được định sẵn.
Thế là "Hết sức phấn khởi" chạy tới tạm biệt phụ thân yêu dấu, nói thuốc mình uống đã không còn thừa bao nhiêu, cũng không biết lúc nào có thể hoàn thành nhiệm vụ trở về, hỏi Vệ Thương Khung còn hay không.
Vệ Thương Khung cho rằng Vệ Húc lại bị cái gì kíƈɦ ŧɦíƈɦ muốn rời nhà trốn đi, kết quả nghe xong là Chu Tước đường phân phát nhiệm vụ tông môn cho nàng, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Cúi đầu suy nghĩ chốc lát, Vệ Thương Khung nói: "Đã là nhiệm vụ tông môn, đi làm cũng là chuyện nên làm, dù sao ngươi cũng là một phần tử của tông môn. Chỉ là không biết ngươi nhận nhiệm vụ gì?"
Ta cũng không biết!
"Ta cũng không biết có những nhiệm vụ gì, bọn họ bảo ta đi nhận, hài nhi liền đi.."
Lâm Tịch một mặt đương nhiên, không có bất kỳ tâm tình bất mãn gì, nhưng sau khi Vệ Thương Khung phái người đi nghe ngóng nhiệm vụ được phân cho Vệ Húc sắc mặt liền khó coi.
Lấy cảnh giới ngưng lộ hiện tại của Vệ Húc, nhận ba cái nhiệm vụ cái nào cũng có thể lấy mạng hắn.
Thu thập hai mươi hạt giống hoa Quỷ Diện Bách Hương, nghe rất đơn giản rất an toàn, nhưng trong vòng vạn dặm trong tông môn, chỉ có đảo Bụi Gai mới có, thế nhưng trên đảo đều là kiến Sí Hỏa Độc, cho dù ngươi sử dụng pháp bảo phi hành hoặc là linh thú, thế nhưng dù sao cũng phải đến gần hoa Quỷ Diện Bách Hương mới có thể lấy được hạt giống, đúng không?
Phải biết, mật hoa Quỷ Diện Bách Hương là thơm nhất ngọt nhất dùng để dưỡng nhan, chẳng những dưỡng nhan, còn là chủ dược luyện chế << Trú Nhan đan >>, khiến rất nhiều nữ tu chạy theo như vịt!
Hết lần này tới lần khác chỉ cần là nơi có hoa Quỷ Diện Bách Hương, thì chắc chắn có kiến Sí Hỏa Độc, kiến Sí Hỏa Độc chẳng qua chỉ là yêu thú cấp 2, nhưng là yêu thú cấp 2 quần cư.
Nọc độc bọn chúng phun ra không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại ăn mòn da người, sẽ để lại vết sẹo kinh khủng.
Loại nhiệm vụ này thường phái phát cho tu sĩ cảnh giới linh tuyền để hoàn thành, bởi vì khi đạt tới cảnh giới linh tuyền thì có thể có được linh thú, điều khiển linh thú đi thu thập hạt giống, còn chủ nhân chờ đợi ở khu vực an toàn là được rồi.
Nhưng tu sĩ cảnh giới ngưng lộ, thần thức còn không mạnh đến độ có thể điều khiển linh thú, trừ phi là Linh Thú Sơn đặc biệt tu luyện thần thức dùng để học tập thuật ngự thú, đấu pháp của người ta chính là dựa vào tầng tầng lớp lớp linh thú.
Mười chi trước của Đường Lang, cái này xem như dễ làm nhất trong ba trong nhiệm vụ, chỉ cần có đủ chiến lực cùng phòng ngự.
Năm quả trứng rùa Xa Luân hẳn là khó nhất.
Hàng năm vào lúc này, rùa Xa Luân cái sẽ tập trung sinh trứng trên bờ cát vịnh Tinh Nguyệt, bởi vì dơi Thiết Dực cùng cá sấu Bồ La Điện thích ăn trứng rùa Xa Luân nhất, đến lúc đó chúng sẽ chen chúc mà tới, làm một trận Thao Thiết thịnh yến.
Vì kéo dài đời sau, rùa Xa Luân đành phải bao quanh khu vực đẻ trứng, không cho bất kỳ con cá lọt lưới nào đi vào ăn sạch con của bọn nó, mãi cho đến khi rùa con ấp ra thành công mới thôi.
Nhiệm vụ này nếu như kết nhóm tới, rất dễ hoàn thành, thế nhưng Vệ Húc chỉ có một mình.
Đã nhận nhiệm vụ, nếu như đổi khẳng định lại bị Văn Tử Tuyền làm khó dễ, hơn nữa nếu bọn họ đã hung ác muốn đẩy Vệ Húc ra khỏi tông môn, tất nhiên sẽ còn có hậu chiêu, Vệ Thương Khung không thể vẫn luôn cản trở không cho hắn ra ngoài.
Ngươi có kế Trương Lương, ta có thang trèo tường.
Vệ Thương Khung chỉ cười ôn hòa cười với Lâm Tịch, lại đưa cho nàng một cái túi nạp bảo dặn dò nàng, bên trong có một bộ nhuyễn giáp phòng ngự cực cao, nhất định phải mặc lên người, còn lại chính là các loại đan dược chữa thương, hồi linh, giải độc cấp 3 trở lên.
Lâm Tịch lập tức bức ra hai hàng nước mắt, vô cùng cảm kích nói: "Phụ thân.."
"Trên đường cẩn thận, đi sớm về sớm." Trong mắt Vệ Thương Khung mang theo ẩn nhẫn, không nỡ cùng lo lắng, tăng thêm chút nước mắt lóe lên kia..
Ông ta vào vai một lão phụ thân bất lực không thể làm gì lại dị thường nhớ thương nhi tử vô cùng tinh tế.
Ôi mẹ ơi, ảnh đế đây rồi!
Thảo nào người ủy thác biết rõ là phụ thân hại mình, cuối cùng cũng không nỡ trả thù lại.
Pháp bảo phi hành của Lâm Tịch rất bắt mắt, là một chiếc phi thuyền khảm đầy các loại bảo thạch.
Dù sao Vệ Thương Khung cho đều là thứ chỉ đẹp mà không có thực như thế, ngoại trừ bộ nhuyễn giáp hôm nay.
Chỗ tốt duy nhất khi làm nhiệm vụ của Chu Tước đường chính là, vị trí cụ thể cùng với cách làm mỗi nhiệm vụ đều sẽ được ghi lại ở trong ngọc giản, trên cơ bản đều là biện pháp tốt được người đi trước tổng kết ra, ngươi chỉ cần lựa chọn phương pháp tùy vào tình hình của bản thân là được.
Lâm Tịch một lần nhận ba nhiệm vụ, trong tay tự nhiên có ba cái ngọc giản.
Nàng vừa khống chế phi thuyền từ từ bay ra cổng lớn nguy nga trang nghiêm kia của Thiên Tinh môn, vừa tùy tiện lấy một ngọc giản dán tại mi tâm Tử Phủ dùng thần thức đọc nó.
Có vẻ như móng vuốt Đường Lang ở Hợp Khư cốc là cách tông môn gần nhất.
Được rồi, mục tiêu Hợp Khư cốc, xuất phát!
Có được tinh thần lực cường đại, Lâm Tịch hiển nhiên biết có vài cái đuôi đi theo phía sau, về phần do ai phái tới, cũng không sao cả, dù sao cũng chẳng có xu nào liên quan tới lão tử.
Nàng chỉ cần biết, Vệ Thương Khung tuyệt đối sẽ không để nàng gặp nguy hiểm là có thể yên tâm tìm đường chết.
Dù sao nơi này không giống với tông môn, coi như tu vi có cao đến đâu đi nữa, chỉ cần không phải Vệ lão tặc nhìn chằm chằm nàng là ok.
Dù sao Vệ Thương Khung đã cho rằng cỗ thân thể này là vật trong tay, vì vậy đối với sự an toàn của thân thể mình khẳng định để bụng hơn Lâm Tịch, chỉ cần ra khỏi tông môn, nàng ngược lại an toàn hơn là ở lại môn phái.
Lâm Tịch yên lặng cảm tạ Văn Tử Tuyền và các con của bà ta cùng với tổ tông mười tám đời nhà họ Văn.
Lúc trước tự chui đầu vào lưới hồi tông môn, nàng là tình thế bắt buộc, không thể làm gì.
Một Lăng Triệu cảnh giới thanh khê cũng đã có thể đem nàng xách về tông môn như xách con gà con rồi.
Thay vì trở mặt bị ép trở về, còn không bằng chính mình tự giác một chút, như vậy trở về còn có thể tiếp tục đóng vai phụ từ tử hiếu, nếu không một khi trở mặt, chắc chắn nàng sẽ bị nhốt lại, một chút đường sống cũng không có.
Bởi vậy có thể dựa vào tay của người khác thoát khỏi Vệ Thương Khung một đoạn thời gian, Lâm Tịch đúng là cầu còn không được.
Hi vọng sau này Văn Tử Tuyền bọn họ sẽ không ngừng cố gắng, lại tranh thủ cho chính mình vài cơ hội như vậy.
Quả nhiên, trong đó có hai người theo một đoạn thời gian, thấy nàng ngoan ngoãn lên đường đi làm nhiệm vụ, liền quay đầu đi hướng khác.
Còn lại, hẳn là vệ sĩ Vệ Thương Khung đưa cho nàng.
Những người kia yên lặng đi theo, Lâm Tịch vờ như không biết, ai bảo nàng là đồ yếu ớt tu vi thấp cơ chứ.
Lúc sắp đến Hợp Khư cốc, một người đột nhiên xuất hiện bên cạnh nàng.
Lâm Tịch lập tức lộ vẻ mặt hân hoan: "Lăng huynh, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Lăng Triệu: Tại sao ta lại ở chỗ này trong lòng ngươi không có điểm số sao?
Hiện tại, Lăng Triệu là người của Vệ Thương Khung đã không thể nghi ngờ.
Kỳ quái chính là Lâm Tịch sẽ ngẫu nhiên phát giác Lăng Triệu có một loại hận ý khắc cốt đối với Vệ Thương Khung trong những lần trò chuyện phiếm, mặc dù loại cảm xúc này chớp mắt là qua, nhưng vẫn bị Lâm Tịch một mực yên lặng chú ý hắn bắt được.
"Cùng người khác tổ đội ra ngoài làm một số nhiệm vụ tông môn, chuẩn bị đổi ít linh dược, ngươi thì sao?"
Lâm Tịch cảm thấy, sau khi rời khỏi Thiên Tinh môn Lăng Triệu đối mặt với chính mình, dường như lãnh đạm hơn rất nhiều.
Lâm Tịch: Tại sao ta lại ở chỗ này ngươi theo một đường trong lòng không có điểm số sao?
Kết cục tự nhiên là người tốt Lăng Triệu cùng các đội hữu của hắn ra tay, thuần thục giải quyết hết móng vuốt sắc bén của Đường Lang, hiện tại mười cái chân trước cũng đã ở trong túi nạp bảo của Lâm Tịch.
Quả nhiên là ta yếu ta có lý!
Lâm Tịch lần đầu tiên biết, hóa ra làm một kẻ yếu ớt là chuyện hạnh phúc đến dường nào.
Người tốt Lăng Triệu mang theo đồng đội của hắn thuận lý thành chương biến thành vệ sĩ của Lâm Tịch.
Lâm Tịch lặp đi lặp lại lải nhải "Các ngươi có việc thì đi làm đi, không cần phải để ý đến ta," thành công khiến sắc mặt ba người tốt hết xanh lại trắng.
Chiếm tiện nghi còn khoe mẽ nói chính là ngươi đi?
Đột nhiên rất muốn đánh tên phế vật đệ nhất tông môn này.