Tiếng khóc của Hạ Thiên Lãng, áp lực mà ẩn nhẫn, nếu như không phải bây giờ cỗ thân thể này của Lâm Tịch đã có một đầu thông mạch, chưa chắc cô có thể phát hiện được.
Mái nhà đã từng ấm áp kia, bây giờ chia năm xẻ bảy, người ở bên trong, chết chết rồi, tán tán rồi, cũng không còn bộ dáng lúc trước.
Trời tối người yên, trăng thanh sáng ngời, vào đêm cuối đông đặc biệt thê lương, hắn sẽ nhớ người nhà cũng là rất bình thường.
Lâm Tịch tập trung tinh thần nghe một hồi, không cảm giác được dị thường gì, kéo chăn lông cừu san hô chuẩn bị ngủ.
"Ba, ba! Con.. Con nhất định sẽ không để cho ba chết vô ích! Hiện.. Hiện tại mẹ đi cùng với con, con.. Con nhất định sẽ.. Sẽ.. sẽ chiếu cố.. Chiếu cố tốt bà ấy."
Giọng nói Hạ Thiên Lãng xen lẫn tiếng nức nở không cách nào ngăn chặn, đứt quãng truyền đến.
Lâm Tịch nghe hắn nói như vậy, kết hợp những biểu hiện kỳ quái sau khi Hạ Thiên Lãng đến ở cùng nhau, lông tơ toàn thân lập tức dựng lên!
Khó trách hắn một hai phải cùng người mẹ vốn không có cảm tình gì sinh hoạt chung một chỗ, khó trách hắn thà rằng chính mình lạc đường cũng kiên trì tự mình đưa Mạnh Kiều mà không cho cô cùng đi, khó trách hắn xưa nay không cho cô đơn độc đi ra ngoài sau khi trời tối.
Lâm Tịch biết Hạ Thiên Lãng có chút tự bế, bình thường câu thông với người khác tương đối khó khăn, không thích nói chuyện, cô cho rằng tính cách Hạ Thiên Lãng khó chịu như vậy là có liên quan đến tự bế.
Hóa ra là có lý do!
Nói như vậy, Hạ Tường chết, không phải ngoài ý muốn?
Lâm Tịch cũng không cảm thấy Hạ Thiên Lãng có âm mưu khi nói ra những lời này vào lúc nửa đêm.
Cửa phòng Hạ Thiên Lãng đã đóng chặt, cô cũng thế.
Phòng ở nhà này thiết kế theo kiểu nam bắc đang thịnh hành hiện nay, hiệu quả thông gió tốt, nhưng có khuyết điểm chính là gian phòng phía bắc sẽ tương đối lạnh hơn vào mùa đông.
Giữa hai phòng có phòng khách hình chữ nhật, tăng thêm giọng Hạ Thiên Lãng lại áp giọng thấp đến không thể thấp hơn, đừng nói cô là một bà già sáu mươi tuổi, cho dù là người trẻ tuổi có thính lực siêu cường cũng sẽ không phát hiện được cái gì.
Lại thêm khoảng thời gian này Hạ Thiên Lãng biểu hiện vui buồn thất thường, cho nên Lâm Tịch mới có thể tin tưởng Hạ Thiên Lãng không nói ngoa.
Nhìn nhóc con trên giường bên cạnh, cô giáo Mạnh ngủ đến nước miếng đều chảy xuống, miệng nhỏ đỏ thắm khẽ động dường như trong mộng còn đang ăn gì đó.
Đúng là đứa bé hạnh phúc!
Lâm Tịch rón rén đứng lên đi ra ngoài lại nhẹ nhàng khép cửa phòng.
Cửa phòng Hạ Thiên Lãng cũng không khóa, Lâm Tịch ngột kéo cửa phòng ra liền đi vào.
Hạ Thiên Lãng bị đánh trở tay không kịp, trên mặt đầy nước mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Mặc dù là một lập trình viên chỉ số thông minh không thấp, nhưng EQ lại thấp đến thảm hại, Hạ Thiên Lãng nói mấy câu liền bị Lâm Tịch chắn đến triệt để thua trận, thành thật khai báo tất cả những gì mình biết.
Chuyện xảy ra hôm đó Hạ Thiên Lãng giống như ngày thường trạch trong nhà.
Hơn chín giờ đêm, Hạ Tường vội vã nói với hắn một tiếng có việc đi ra ngoài một chuyến, sau đó liền đi.
Buổi tối Hạ Tường hầu như chưa từng ra ngoài, mấy người Hạ Thiên Lãng làm trò chơi mắt thấy đã tiến vào giai đoạn kết thúc, ngay lúc khua chiêng gõ trống tiến hành lần kiểm tra cuối cùng, đột nhiên xuất hiện chuông điện thoại dọa hắn nhảy một cái, sau đó hắn nhận được tin dữ Hạ Tường bị một chiếc xe tải chở hàng đâm chết.
Điện thoại là Hạ Thiên Ý gọi tới, lúc Hạ Thiên Lãng chạy tới hiện trường tai nạn, trông thấy Hạ Thiên Tư cũng ở đó, nhưng thi thể Hạ Tường đã bị nhấc đi nhà xác bệnh viện.
Đám cảnh sát đang đo đạc, thảo luận gì đó, bên cạnh là một người đàn ông hoảng loạn đang khoa tay múa chân giải thích, hẳn là người lái xe gây chuyện.
Hạ Thiên Lãng trông thấy hiện trường ngoại trừ cảnh sát còn có mấy người cũng đang nói nhỏ nói gì đó, trong đôi câu vài lời, dường như có nhắc tới công ty bảo hiểm nào đó, hắn tưởng rằng là người lái xe tải chở hàng gọi tới, dù sao hiện tại xảy ra mạng người, khẳng định phải dính đến vấn đề kiện cáo, bồi thường loại hình.
Kết luận của cảnh sát chính là nơi này vừa lúc là một ngã rẻ, mà Hạ Tường vừa khéo nằm trong phạm vi xe tải chở hàng rẻ ngoặt, nơi đó chính là điểm mù của lái xe tải chở hàng.
Chỉ có thể nói, tài xế gây chuyện thật xui xẻo, Hạ Tường chết thật oan uổng.
Cảnh sát phán định hai bên đều có lỗi, Hạ Tường chiếm 40% lái xe chiếm 60% trách nhiệm, kỳ thật nói trên lý luận, lái xe đều tính không có sai lầm gì, theo góc độ của hắn quả thật không nhìn thấy bên này có một người đi bộ.
Cho nên cuối cùng do công ty bảo hiểm ra mặt làm kinh tế bồi thường, Hạ gia biểu thị không dị nghị, lấy được tiền bồi thường liền có thể phát tang.
Toàn bộ quá trình không có bất cứ điểm đáng ngờ gì.
Trước đó đã nói, Hạ Thiên Lãng người này mặc dù EQ rất thấp, nhưng chỉ số IQ rất cao.
Hắn phát hiện hình như công ty bảo hiểm trước trước sau sau thế mà có ba nhóm người đến, bọn họ hầu như chỉ trò chuyện cùng Hạ Thiên Ý và lái xe một hồi sau đó lại chụp ảnh rồi vội vàng rời đi.
Bởi vì lúc trước mọi người huyên náo thực không thoải mái, Hạ Thiên Ý cùng Hạ Thiên Tư chẳng khác gì là bị Hạ Tường trục xuất khỏi cửa, cho nên Hạ Thiên Ý chủ động đề nghị, đám tang do Hạ Thiên Lãng toàn quyền phụ trách, mười hai vạn tiền bồi thường của công ty bảo hiểm cũng giao toàn bộ cho Hạ Thiên Lãng đến xử lý.
Về sau Hạ Thiên Lãng bề bộn nhiều việc mua sắm mộ địa, phát tang cho Hạ Tường.
Đợi đến khi mọi chuyện đều kết thúc, Hạ Thiên Lãng càng nghĩ càng thấy không thích hợp.
Bởi vì theo phong tục của Hoa quốc, vô luận việc hiếu hỉ, trên cơ bản người làm chủ đều sẽ kiếm một khoản, Hạ Thiên Ý vậy mà lại thái độ khác thường đem tất cả tiền bồi thường đều cho hắn, toàn bộ tang lễ cũng không đếm xỉa đến.
Đem cơ hội phát tài đẩy ra ngoài, đây không phải phong cách của hắn ta!
Cùng với sự nghi ngờ, Hạ Thiên Lãng liền bắt đầu cẩn thận hồi ức ngày đó từng li từng tí, điểm khả nghi càng ngày càng nhiều.
Những người công ty bảo hiểm kia tiếp xúc nhiều nhất cũng không phải là lái xe gây chuyện, mà là Hạ Thiên Ý!
Toàn bộ quá trình giải quyết tai nạn xe cộ hầu như đều là Hạ Thiên Ý đang bận trong bận ngoài, thế nhưng đến tang sự có thể kiếm tiền kiếm mặt mũi như vậy, hắn ta thế mà tặng cho chính mình!
Hạ Thiên Ý – người trước đó hận không thể đem cái nhà này bán đi trước thời hạn rồi chia tiền quăng vào quán net, vì cái gì đột nhiên lại cao thượng như thế?
Hạ Thiên Lãng nhớ tới lái xe tải chở hàng vẫn luôn lặp đi lặp lại nhấn mạnh chuyện ngày đó hắn lái xe đến nơi xảy ra tai nạn liền bị một chùm ánh sáng mạnh đột nhiên xuất hiện lung lay hai lần, trước đó Hạ Thiên Ý và cảnh sát đều nhất trí cho rằng là do lái xe tải chở hàng sợ Hạ gia thừa cơ đe dọa, đợi đến khi Hạ Thiên Lãng tìm được người tài xế này, hắn một mực chắc chắn, chính mình nhớ rõ rất rõ ràng, thật sự có một chùm sáng đột nhiên lắc mấy lần trước mặt hắn, đồng thời tuyệt đối không phải do đèn pha tạo thành.
Hạ Thiên Lãng cho rằng, lúc này lái xe tải chở hàng đã hoàn toàn không cần thiết nói láo.
Hắn bình tĩnh quan sát kỹ, lúc lái xe tải chờ hàng nói những lời này đầu hơi nghiêng về phía bên phải, điều này nói rõ hắn ta là đang nhớ lại, mà tròng mắt cũng không đặc biệt biến hóa rõ rệt càng chứng minh lái xe không có nói sai.
Phải biết máy tính chuyên nghiệp chỉ cần học đại học toàn bộ quá trình không có vẩy nước, đều có thể được tính là một hacker nhỏ.
Hắn rất dễ dàng tra được vị trí quán nét còn chưa khai trương kia của Hạ Thiên Ý, quan sát từ xa, phát hiện bên trong đang trang trí khí thế ngất trời, không ngừng có các loại vật liệu, thiết bị được vận chuyển vào.
Tại cửa quán net dán biển quảng cáo << Chiêu hiền nạp sĩ >>.
Là chuẩn bị chọn ngày lành tháng tốt khai trương.
Đột nhiên có tiền trang trí, mua thiết bị?
Hơn một tháng trước Hạ Thiên Ý còn du thuyết muốn chính mình lấy căn hộ tân hôn trên danh nghĩa do ba chuẩn bị đem đi vay thế chấp giúp hắn một chút, thời gian ngắn như vậy hắn đã có tiền sao?
Ngón tay thon dài như trúc của Hạ Thiên Lãng siết chặt thành quả đấm.
Một khi xác định mục tiêu cùng phương hướng, chuyện kế tiếp dễ dàng hơn nhiều.
Hạ Thiên Lãng tìm hiểu nguồn gốc rất nhanh tra được, khi còn sống Hạ Tường đã từng bị người mua hai khoản bảo hiểm tai nạn cá nhân với mức tối đa tại hai công ty bảo hiểm khác nhau.