Sau khi được Lâm Tịch điều dưỡng, tình huống của Hạ Tường chuyển tốt rất nhiều, phải nói người đã từng quản lý một nhà máy vẫn có trình độ nhất định, chỉ mấy câu liền khiến Hàn Tố Mai còn muốn làm thêm một ít chuyện hành quân lặng lẽ.
Mặc dù biết rõ nếu như không phải bởi vì vợ cũ mắt sáng như đuốc, Hạ Thiên Ý và Hàn Tố Mai rất có thể kết phường mưu hại mình đã thành công, Hạ Tường vẫn lựa chọn bỏ qua bọn họ.
Một người là con trai một người là vợ, đương nhiên là lựa chọn tha thứ bọn họ rồi!
Yên lặng mang lên mũ tha thứ, Hạ Tường trả lại toàn bộ thủ tục liên quan tới căn hộ của Hạ Thiên Ý, tiền lãi định kỳ trong ngân hàng cũng lấy ra cho Hàn Tố Mai hai mươi vạn.
Hạ Tường biết Hạ Thiên Ý mở một quán net, hiện còn đang trang trí, đầu tư cũng không tính là nhỏ, tăng thêm số tiền này tin tưởng cũng đủ bọn họ sinh hoạt đi.
Về phần Hạ Thiên Tư ông ta cũng không cần phải quản nhiều, ngoài đồ cưới Hạ Tường cũng ngoài định mức cho cô ta thêm tiền.
Vốn dĩ Hạ Tường nghĩ lại cho Thiên Lãng một khoản tiền để hắn cũng trực tiếp dọn đến phòng tân hôn đã chuẩn bị cho hắn, kết quả hắn lại chết sống không đồng ý.
Hạ Thiên Lãng nói qua một đoạn thời gian nữa trò chơi mà bọn họ nghiên cứu phát minh sẽ bắt đầu thử nghiệm nội bộ, công ty ký mua trước mắt cũng đã thỏa đàm, đến lúc đó công việc của hắn sẽ triệt để kết thúc, sau đó bồi ba ra ngoài đi một chút.
Hạ Tường không nghĩ tới, anh chị tập trung tinh thần trên người bọn họ đào tiền, cuối cùng ngược lại là đứa con trai út có cảm giác tồn tại cực thấp này còn có thể nhớ đến ông ta.
Hạ Thiên Lãng vẫn luôn là đứa bé trầm mặc kiệm lời nhất nhà, không có việc gì liền thích một mình lẳng lặng đọc truyện tranh.
Về sau thẳng đến lên cấp hai bọn họ mới phát hiện đứa nhỏ này thế mà mắc chứng tự kỷ nhẹ cùng chướng ngại giao tiếp.
Lúc Hạ Tường muốn mang hắn đi trị liệu, Hạ Thiên Lãng lại chỉ nói: "Không cần, mua cho con một cái máy tính là được rồi."
Tình huống của Hạ Thiên Lãng vẫn luôn không tốt không xấu như vậy, bọn họ đi không vào thế giới của hắn, hắn cũng quen một người một mình, suốt ngày trầm mặc mân mê máy tính của hắn.
Như vậy cũng tốt, cuối cùng già còn có con trai bồi ông ta.
Hạ Tường cảm thấy đây rất có thể là một loại trừng phạt mà ông trời dành cho mình vì nửa đường vứt bỏ người vợ tào khang.
Ông ta ghét bỏ Hồ Diễm Phân đi quá chậm theo không kịp bước chân tiến tới của ông ta, Hàn Tố Mai ghét bỏ ông ta già nhanh đến mức hói đầu dầu mỡ bụng bia.
Cũng là gieo gió gặt bão, một thù trả một thù.
Nếu lúc trước Diễm Phân có thể lựa chọn tha thứ ông ta, như vậy ông ta đối với Tố Mai cũng tha thứ một ít đi. Dù sao cũng là người vợ đã bồi bạn với mình hơn mười năm, vì có thể để cho ông ta cùng ba đứa bé an tâm, Tố Mai từ bỏ dự định sinh dục con cái của chính mình, những năm này đều xem Thiên Tư bọn họ như con đẻ.
Cái nhà này cũng đã từng rất vui vẻ hạnh phúc.
Hết thảy thay đổi đều là thay đổi một cách vô tri vô giác, lặng yên không tiếng động.
Hạ Tường hậu tri hậu giác rõ ràng là ông ta không thể theo kịp Hàn Tố Mai, y hệt Hồ Diễm Phân không thể tin được khi ông ta yêu cầu ly hôn năm đó.
Hóa ra cảm giác bị người nửa đường vứt bỏ là như vậy!
Thân thể Hạ Tường cũng không tính tốt, theo chức vụ đảm nhiệm ở đơn vị từng bước tăng lên, mỗi tháng ra ngoài xã giao số lần cũng gia tăng từng chút một, bệnh tim mạch cùng với xuất huyết não tăng thêm gan nhiễm mỡ.. Dần dần bắt đầu ăn mòn thân thể ông ta.
Lâm Tịch đã từng đề nghị Hạ Tường dứt khoát ở lại nhà cô, dù sao không khí ngoại ô cũng tốt hơn nội thành rất nhiều, còn có thể ở gần giúp ông ta điều dưỡng thân thể.
Ngược lại là Hạ Tường chết sống không chịu.
Nếu đôi trai gái nhà mình không đến nháo một trận kia, có lẽ ông ta còn có thể mặt dạn mày dày ở phòng phụ một đoạn thời gian, hiện tại, ông ta thực sự không muốn lại bởi vì chính mình mang đến bất cứ phiền phức gì cho Hồ Diễm Phân.
Đối với điều này, Lâm Tịch ngược lại là không sao cả.
Hai người đều là tuổi trên năm mươi, già rồi còn sợ truyền một chút scandal sao?
Lại nói, lời đồn dừng ở nơi người trí tuệ, lời đồn cũng không tổn thương được người không thèm để ý nó, hơn nữa nơi này nhiều nhất cuối năm sẽ bắt đầu di dời, các cư dân Hoàng Khê cốc sẽ chia năm xẻ bảy, ai sẽ còn nhớ rõ nơi này đã từng phát sinh một khúc nhạc dạo ngắn như vậy?
Nếu Hạ Tường đã không muốn, thân phận hai người quả thật cũng có chút xấu hổ, Lâm Tịch cũng không thể cột Hạ Tường, thế là tiếp tục làm đại mật hoàn cho Hạ Tường điều trị thân thể.
Thời gian chậm rãi trôi về phía trước, từ mùa hè phồn hoa như gấm đến lưu hỏa vàng cam của mùa thu, khí trời trở nên mát mẻ và dễ chịu, khắp núi Ngọc Hoàng đầy lá đỏ rực rỡ như lửa cùng lá vàng gần như trong suốt.
Lâm Tịch tại đỉnh núi nhìn xuống thôn nhỏ dưới chân núi kia.
Đình viện như khối đậu hũ bên cạnh cầu gỗ cổ xưa là của cô.
Nói thật, cô thực sự thích nơi này, nhưng sau khi di dời giá tiền cô gánh không nổi.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, lúc thời tiết chuyển lạnh, quả nhiên bắt đầu có rất nhiều người ra ra vào vào trong thôn, dùng một ít máy móc kỳ quái kiểm tra, còn chỗ này khoan một lỗ chỗ kia khoan một lỗ.
Gần đây mọi người nghị luận nhiều nhất chính là các nhà các hộ muốn bao nhiêu tiền bồi thường cùng với đi ở sau này.
Rất nhiều người đều đến hỏi Lâm Tịch.
Thành thực mà nói, Lâm Tịch đã sớm nghiên cứu một số chung cư mà nhà đầu tư kỳ có thể cho bọn họ di chuyển qua, cô cảm thấy vị trí tốt nhất hẳn là mấy tòa chung cư << Lăng Thủy Trường Khê >> gần công viên nước ở phía nam thành phố.
Bởi vì ở xa nội thành lại không có khu trường học thích hợp gần đó, nên hầu hết các hộ di dời từ bỏ dọn đến tòa nhà mà lựa chọn trực tiếp lấy tiền mặt đi nơi khác mua nhà.
Mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình, dù sao Lâm Tịch cảm thấy nơi đó rất thực thích hợp cho bản thân ở lại.
Sau khi Triệu Tú Lan bọn họ suy nghĩ tỉ mỉ, cũng quyết định cùng đi đến đó. Bác gái béo ngày nào giờ chỉ hơi mũm mĩm từ khi giảm béo thành công, liền thành fans cuồng của Lâm Tịch, cũng thuyết phục cả nhà cùng đi theo.
Dù sao có khoảng mười gia đình chuẩn bị đi theo Lâm Tịch cùng đến tòa chung cư kia.
Bất kể thế nào, tối thiểu cô tìm hơn mười mấy người bạn tốt cùng lứa tuổi cho người ủy thác, không có việc gì bát quái dạo phố mua thức ăn, tất cả đều là bạn đồng hành.
Hiện tại Mạnh Kiều là một ngày cũng không thể rời khỏi bạn học Phân Phân được, sau khi cô nhóc được Triệu Tú Lan cho phép, ôm hành lý nhỏ chạy tới ở cùng bạn học Phân Phân, trong sân nhỏ yên tĩnh có thêm tiếng cười đùa của con trẻ, càng gia tăng không ít sinh khí.
Cuối cùng Lâm Tịch rốt cuộc đã ký kết thành công thỏa thuận phá dỡ với nhà đầu tư với mức giá ba trăm mười chín vạn thêm một hộ hai phòng ngủ một phòng khách trên tầng một của << Lăng Thủy Trường Khê >>, trở thành phú hào người người Hoàng Khê cốc ghen tị.
Bởi vì lần này có Hạ Thiên Tư mua nhà cùng Lâm Tịch thả tin tức phá dỡ trước thời hạn, nhà đầu tư trên cơ bản đều trả thêm 2-3 vạn cho mỗi hộ.
Sau đó chính Hạ Thiên Tư lại thành người cực khổ nhất Hoàng Khê cốc.
Từ khi Lâm Tịch nói ra tin tức Hoàng Khê cốc sắp di dời, cô ta không còn mua được một căn nhà nào nữa.
Tổng cộng mua được ba căn nhà, trong đó có hai hộ thế mà vô hiệu!
Bởi vì nơi này là ngoại ô thành phố, cho nên vấn đề quyền tài sản tương đối phức tạp, mà hai căn nhà cô ta mua kia cũng không có chứng nhận quyền tài sản, chỉ có quyền sử dụng ở tập thể.
Theo lý thuyết, loại quyền sử dụng này nhà đầu tư cũng sẽ bồi thường, nhưng vấn đề là, loại phòng ốc này nhà đầu tư người ta chỉ công nhận chủ hộ được ghi rõ trong hộ khẩu.
Hạ Thiên Tư là dân thành phố, trên lý luận không cho phép mua sắm bất động sản tại nông thôn, cho dù có những hợp đồng kia, thôn Hoàng Khê cốc vẫn như cũ không thừa nhận có một hộ là cô ta.
Đến tận giờ phút này Hạ Thiên Tư mới vỡ lẽ, hóa ra sổ đỏ cô ta cầm trong tay, mặc dù bản gốc đều là chứng nhận quyền tài sản, thế nhưng công dụng lại là ngày đêm khác biệt.
Nhà nào đó cùng thương lượng với cô ta lúc cô ta ăn sáng chính là cố ý lừa cô ta, bởi vì căn nhà còn lại, là do bọn họ giới thiệu.
Hạ Thiên Tư không có cách nào, đành phải cầm những công văn cùng với các loại giấy chứng nhận bôn ba tại văn phòng luật sư, đối với chuyện chính mình không có đánh trước nghe kỹ liền tùy tiện mua nhà đã hối hận đến ruột đều xanh.
Lâm Tịch cũng không có tâm tư đi chú ý những thứ này.
Vào một buổi chiều nọ, Hạ Thiên Lãng, người chưa từng lộ diện lại đến tìm cô cùng với người văn phòng luật sư.
Hạ Tường bị một vụ tai nạn xe cộ ngoài ý muốn cướp đi sinh mệnh, ông ta lưu lại căn nhà kia cho con trai út Hạ Thiên Lãng, còn toàn bộ tiền tiết kiệm ngân hàng cùng với cổ phần quăng tại nhà bạn thì để lại cho cô.