Căn cứ của mình biến mất, người chấp hành cùng tới làm nhiệm vụ treo bốn người, sau đó lại bị đại lão quân đội kiểm soát toàn bộ khu vực phía đông truy sát, người << Chiến đội Mộng La >> rất có thể được ăn cả ngã về không trực tiếp đi gϊếŧ A Lê bọn họ.
Dù sao bây giờ cũng đã biết thân phận lẫn nhau, vậy thì còn kiêng kị cái gì?
Lúc nên hèn mọn phát triển, người Ngạo Thiên vô cùng buông thả bản thân, bây giờ A Lê bọn họ phát triển tốt đẹp, Sóc Hoành Giang khẳng định sẽ sử dụng chiến lực mạnh mẽ của người tu hành sáu sao trực tiếp dẫn người đi hái quả đào.
Lấy sở trường của mình, tấn công địch ngắn ngủi.
Đổi lại là mình đối mặt cục diện như vậy, cô cũng sẽ làm như thế.
Nghĩ rõ ràng, trái tim Lâm Tịch lập tức treo lên, cô không sợ A Lê bọn họ đánh không lại những người này, cô chỉ sợ Sóc Hoành Giang chơi ám sát.
Thân thể đang phục hồi từng chút một, tinh thần lực bị phong kín có một chút buông lỏng, có thể có một ít cảm giác, nhưng độ nhạy bén không bằng ngũ giác, càng không thể trực tiếp đối thoại với A Lê bọn họ.
Sau khi Tiểu Hắc Tử lên cấp 4, từ bắc đến nam chỉ cần một ngày, hi vọng tất cả còn kịp.
Lâm Tịch rất tiếc nuối, không gian gấp của Tiểu Hắc Tử không thể mang theo cô cùng đi, bây giờ chuyện cô có thể làm, cũng chính là truyền lại tin tức cho A Lê bọn họ, nhắc nhở mọi người cẩn thận.
Không có phương thức liên lạc thật sự là không thuận tiện.
Lâm Tịch nghĩ đi nghĩ lại, quyết định về đơn vị!
Dặn dò Tiểu Hắc Tử chờ cô ở Long Đằng, Lâm Tịch mang theo các tiểu đệ đi tới Ngạo Thiên.
<< Căn cứ Ngạo Thiên >> được xây dựng, gia cố một lần nữa, bây giờ đã sửa lại tên << Căn cứ Liên Thai Sơn >>.
Người biết ân oán giữa hai căn cứ đều không khỏi cảm khái, Ngạo Thiên làm thế lực cường đại nhất phía đông bắc, Ngạo Thiên ở trạng thái đỉnh cao có thể cùng quân liên minh Lĩnh Đông cùng đứng cùng ngồi, nói ngã liền ngã.
Bọn họ vất vả xây dựng căn cứ, cũng thành thiên hạ của người Liên Thai Sơn, chính là Liên Thai Sơn vốn cho rằng sẽ bị Ngạo Thiên phất tay một cái liền tan thành mây khói, cuối cùng thế mà chuyển bại thành thắng chiếm hang ổ Ngạo Thiên.
Mọi sự thay đổi trong cuộc sống đều bởi vì thế sự như một ván cờ mới.
Hiện giờ mấy người sáng lập Ngạo Thiên đã bốc hơi khỏi nhân gian, người còn lại chết thì chết, tán thì tán, còn có một bộ phận lớn trực tiếp quy thuận Liên Thai Sơn.
Hai dị năng giả đã từng bị Ngạo Thiên xúi giục bây giờ lại lần nữa trở về Liên Thai Sơn, trong lúc nhất thời vừa thẹn vừa xấu hổ, cảm xúc trăm mối ngổn ngang.
Đặng Húc Luân không chỉ trích, tự nhiên cũng không có bởi vì lúc trước là huynh đệ mà quan tâm nhiều hơn.
Trong tận thế này, ai cũng muốn sống tốt hơn, người hướng chỗ cao, vốn dĩ cũng không thể quở trách nhiều.
Bây giờ căn cứ đã là bình cũ thuốc mới, chuyện cần an bài cũng rất nhiều, Đặng Húc Luân đang mang theo mấy huynh đệ họp trong phòng đại hội tại tổng bộ, Ninh mập mạp phụ trách thủ vệ gần như một đường lộn nhào chạy vào: "Đại ca, không.. Không tốt, thi.. Thi triều lại về rồi!"
Không ít người đã trông thấy viên thịt này lộn nhào vào phòng họp, tin tức truyền ra, những người Ngạo Thiên cũ không hề rời đi lập tức không ngừng kêu khổ.
Đám zombie đây là để mắt tới nơi này, xem ra, << Căn cứ Liên Thai Sơn >> mới vừa ra lò còn nóng hổi cũng muốn xong đời.
Có người lặng lẽ trở lại ký túc xá chia cho mình, chuẩn bị cầm vũ khí liều mạng hoặc là cầm vũ khí chạy trốn.
Chỉ có bộ hạ cũ Liên Thai Sơn đều bình chân như vại: "Yên nào, không cần phải gấp, lão Đại chúng tôi không sợ nhất chính là thi triều."
Mới gia nhập lập tức một mặt ngốc, làm sao có thể không sợ thi triều? Đó là tồn tại ngay cả quân đội đều kiêng kị đấy!
Quả nhiên, khi zombie đầy đất lại tụ tập xung quanh căn cứ, một mình Đặng Húc Luân không vội không hoảng hốt đi về hướng cổng lớn căn cứ.
Tất cả những thành viên mới gia nhập không khỏi đều bội phục phần trầm ổn và dũng khí này của Đặng lão đại.
Đối mặt thành viên mới khẩn trương không thôi, người Liên Thai Sơn là nên làm gì thì làm cái đó, thậm chí bác gái phòng bếp cũng chỉ cười cười rồi tiếp tục xào rau.
Bầu không khí quỷ dị như vậy làm đám người có chút khó hiểu, hẳn là bọn họ có đòn sát thủ gì đối phó những zombie này?
Sau đó, bọn họ nhìn thấy một tràng cảnh khiến người sợ vỡ mật.
Đặng lão đại..
Thế mà trực tiếp mở cổng căn cứ lẻ loi một mình đi ra ngoài!
Nhưng điều khiến bọn họ chấn kinh tại chỗ chính là huyết nhục bay tứ tung như trong dự liệu cũng không xuất hiện, đám zombie kia yên lặng đứng trang nghiêm, cũng không có bất kỳ con zombie nào có ý nhào lên ăn cơm.
Đặng lão đại cứ như vậy như là bạn già lâu năm gặp lại cùng một zombie hàn huyên hồi lâu.
Sau đó, Đặng lão đại lại thoải mái nhàn nhã trở về.
Đối mặt cổng căn cứ mở toang hoác, trái tim mọi người đều vọt tới cổ họng: Lão Đại, ngài đây là chiêu an nhóm zombie rồi sao? Hay là zombie chiêu an ngài rồi?
Đám zombie kia vẫn ngoan ngoãn đứng tại cổng, tuyệt đối không vượt quá giới hạn.
Trái tim lo sợ bất an của đám người tạm thời trở về chỗ cũ, ánh mắt nhìn Đặng Húc Luân hoàn toàn khác lúc trước.
Người có thể đối mặt hàng ngàn con zombie mà toàn thân trở ra, cả nước đoán chừng cũng chỉ có một người này đi.
"Các huynh đệ, tôi chuẩn bị đi << Căn cứ Long Đằng >> ở phương nam, muốn theo tôi đi tôi hoan nghênh, muốn ở lại, tôi cũng không có bất kỳ ý kiến gì."
Lão lục Tôn Nghị là người đầu tiên đứng ra nói: "Tốt quá, Đại ca đi đâu, chúng ta đi đó."
Mấy huynh đệ Liên Thai Sơn đều tỏ vẻ khẳng định đi theo lão Đại.
Trong đám người có người nói: "Chúng ta ở đây không phải rất tốt sao, lão Đại, căn cứ Ngạo Thiên này không nói vững như thành đồng nhưng cũng coi như là điểm dừng chân không tệ, tại sao chúng ta phải lặn lội đường xa đi Long Đằng?"
"Cậu biết cái rắm! << Căn cứ Long Đằng >> người ta mới là căn cứ lớn nhất dám khiêu chiến với quân đội, Lưu Thản thiếu tướng quân 99 mạnh không? Nghe người tham gia trận chiến trung tâm vệ tinh nói, anh ta nói chuyện với người Long Đằng rất khách khí, người ta nói cái gì, cho tới bây giờ anh ta cũng chưa từng phản đối."
Có người có tin tức linh thông nói.
Một cô gái trẻ tuổi hỏi: "Đặng đại ca, nếu tôi đi Long Đằng, cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ như người căn cứ đó sao?"
Đặng Húc Luân gật đầu.
Cô gái kia lập tức vui mừng nói: "Vậy tôi cũng đi! Long Đằng cung ứng nước nóng 24/24 giờ, còn có rau trái cây tươi, thứ này đã lâu lắm tôi chưa được ăn, tôi đi tôi đi!"
Khổng Tử nói: "Ẩm thực nam nữ, nhân chi đại dục tồn yên!" *
*ăn, uống, tình cảm nam nữ là những ham muốn lớn để sinh tồn của loài người.
Ở tận thế này, cơm ăn áo mặc cho người bình thường cũng thành vấn đề, hầu hết mục tiêu của những dị năng giả này, cũng chỉ là có một cái ổ ấm áp thoải mái dễ chịu tại tận thế mà thôi.
Chẳng qua so với thế giới xa xôi không biết, càng nhiều người lựa chọn lưu lại, một mặt là cố thổ khó rời, nguyên nhân lớn nhất là không muốn lặn lội đường xa từ đông bắc đến phương nam.
Ngàn dặm xa xôi, ai biết sẽ đối mặt dạng nguy hiểm gì?
Kết quả nghe thấy là muốn đồng hành cùng hơn mấy trăm con zombie, người muốn đi cũng không bình tĩnh rồi.
Đại ca, ngài xác định chúng ta là đi Long Đằng mà không phải làm khẩu phần lương thực di động cho cuộc di cư của đám zombie này?
Đặng Húc Luân mỉm cười và không giải thích nhiều, chỉ để cho người đi mang theo đồ vật của mình, từ trong nhà để xe lấy ra hai chiếc xe buýt du lịch 65 chỗ cùng ba chiếc xe tải chở hàng.
Chỗ vị đại tỷ kia còn nhiều xăng dầu diesel.
Xác định rõ nhân số, Đặng Húc Luân phát hiện hầu như toàn bộ người Liên Thai Sơn đều lựa chọn đi theo anh ta, ngay cả bác gái phòng bếp đều mang theo cái chảo theo tới.
Tổng cộng có hơn tám mươi người, về sau gia nhập, chỉ có chưa tới hai mươi người.
Người lãnh đạo căn cứ mới đã được đề cử ra, một triều thiên tử một triều thần, những người này nhìn chằm chằm đám người chuẩn bị rời đi, để phòng bọn họ mang đi nhiều vật tư hơn.
Chẳng qua đối mặt hơn ngàn zombie bên ngoài, bọn họ vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bốn chiếc xe từ căn cứ chậm rãi lái ra, đám người phía sau thì vẫy tay từ biệt lẫn nhau, trong lòng của mỗi người đều cảm thấy chính mình lựa chọn mới là chính xác nhất.
Trên mỗi chiếc xe đều có bốn người phụ trách thay phiên lái xe, trong đó hai chiếc xe buýt là chuẩn bị cho dị năng giả, xe chở hàng thì là chuẩn bị cho hơn bốn trăm zombie.
Đã từng là tử địch gặp mặt tất nhiên là ngươi chết ta sống, bây giờ lại thành đồng đội một đường đồng hành, mỗi người đều cảm thấy đội ngũ này thực sự quá quỷ dị.
"Hoan nghênh gia nhập đội ngũ của tôi, xuất phát!"
Lâm Tịch nói xong lên chiếc xe buýt thứ nhất, cứng ngắc cười một tiếng với người lãnh đạo mới: "Anh, tự giải quyết cho tốt!"