Người khác đều hết sức lo lắng, trường học này nào là người chết nào là người điên, chỉ có Đàm Nhạc rất vui vẻ, suất vào lớp năng khiếu lần này, giờ đến phiên cô ta?
Chưa tới mấy ngày, Trần Quân lớp năng khiếu cũng sinh bệnh chuyển trường, một lần trống ra hai vị trí!
Hai ngày đó Đàm Nhạc đi trên đường đều là giống như bay.
Chỉ cần vào lớp năng khiếu, lấy thành tích của cô ta nhất định có thể đạt tiêu chuẩn tuyển chọn của học viện âm nhạc trường trung học phụ thuộc.
Như vậy cô ta sẽ không cần gả cho họ Từ ngốc nghếch, cô ta cũng có thể mặc áo sơmi lụa mỏng xinh đẹp, váy xếp ly in hoa lộng lẫy, uốn tóc sóng to giống như các cô gái thời thượng khác, nhận lấy ánh mắt hâm mộ của người khác!
Nhưng mà, hai vị trí trống không này một cái bị nam sinh lớp 7 lấy được, cái còn lại bị Lâm Nhã Trác lớp 6 lấy mất.
Vẫn không có phần của cô ta.
Kế tiếp trường học phát sinh một sự kiện lớn.
Đó chính là người mẹ như mụ đàn bà chanh chua kia của Diêm Đậu Đậu mang theo anh trai khổng võ hữu lực* của cô ta tập hợp mấy phụ huynh của những bạn học xảy ra chuyện, một hai muốn trường học đào nhà vệ sinh nhỏ của ký túc xá lên, nhìn xem phía dưới rốt cuộc có thứ gì, bởi vì Diêm Đậu Đậu bị điên được đón về nhà chưa được mấy ngày thì chết, trước khi chết chỉ nói mấy từ "Nhà vệ sinh nhỏ, tay" này.
*chỉ người rất mạnh, cực kỳ có sức lực.
Dù sao khoảng thời gian này quả thật xảy ra không ít chuyện trong phòng ngủ nữ, tổng cộng có năm nữ sinh tử vong, còn có mấy người sinh bệnh, tất cả đều là nội trú, hơn nữa đều không ngoại lệ đều là nữ sinh.
Khiến cho trường học lòng người bàng hoàng, rất nhiều người thậm chí dứt khoát rời khỏi ký túc xá, thà rằng bôn ba qua lại cũng không đồng ý trọ ở trường.
Mặc dù nhân viên nhà trường vẫn luôn nhấn mạnh "Không cần làm phong kiến mê tín," nhưng cuối cùng vẫn đấu không lại người mẹ như bà điên này của Diêm Đậu Đậu.
Đàm Nhạc nhìn náo nhiệt từ xa, âm thầm oán thầm: Chẳng trách Diêm Đậu Đậu điên rồi, gia học uyên thâm!
Chẳng qua thật đúng là để cho những người lớn kia làm ra chút động tĩnh.
Bọn họ quả thật đào ra một cái quan tài ở phía dưới nhà vệ sinh!
Đó là một quan tài màu đen, phía trên dùng chu sa vẽ ô vuông giống như lưới đánh cá.
Nghe bán tiên râu dê bọn họ mang đến nói, hạ táng bằng quan tài đen tất nhiên là vì người đoản mệnh chết sớm; chu sa kết lưới, thì nói rõ quan tài này nhất định là một hung quan, sau đó lại lấy ra một đống đồ chơi kỳ lạ cổ quái loay hoay một hồi lâu, cuối cùng râu dê hoảng sợ, nói, người trong quan tài đã thành sát mà đi.
Mở ra xem, quả nhiên, quan tài này nhìn từ bên ngoài có dáng vẻ tối thiểu mấy chục trên trăm năm, rất nhiều nơi đều mục nát không chịu nổi.
Nhưng bên trong lại hệt như quan tài mới, còn rỗng tuếch!
Hơn nữa không giống như quan tài bình thường, trong đó lại là màu đỏ tươi chói mắt, giống như ngâm trong máu loãng mang theo mùi máu tươi đập vào mặt, khiến đám người sợ đến mức hít khí lạnh một hồi.
Bán tiên kia chỉ vào năm chỗ có màu sắc hơi khác đen, tím, đen, tím trên quan tài, ngón tay run rẩy, ngay cả giọng nói đều run run: "Cái này.. Đây là thù hận lớn cỡ nào chứ!"
Theo ông cụ này nói, quan tài này tên là "Ngũ Dương Phong Hồn Quan," chính là người sau khi chết, tính cả hồn phách cùng nhau bị vây ở bên trong quan tài này, vĩnh thế không được siêu sinh.
Năm chỗ hơi đen kia chính là tìm năm đồng nam dùng gỗ đào dính máu chính mình đồng thời đóng vào hai tay, hai chân và yết hầu người trong quan tài, làm người đó sau khi chết không đường chạy vạy, không cửa năn nỉ, vĩnh viễn đều bị vây ở bên trong quan tài nho nhỏ này, cho đến khi hồn phi phách tán.
Mẹ Diêm Đậu Đậu liền hỏi: "Vậy liên quan gì tới con gái tôi? Vì sao yếu hại tính mạng con gái nhà tôi!"
Bán tiên giải thích, chính là âm sát bên trong quan tài này làm loạn, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì trường học xây dựng nhà vệ sinh tại góc tường này, đây là một nơi tụ âm.
Dứt lời ông ta trợn mắt lên, nhìn Hiệu trưởng một chút: "Năm đó ông tự tiện xây dựng nhà vệ sinh này, cũng không có người nói cho ông, đây chính là một nơi âm sát, không được làm bậy sao?"
Hiệu trưởng vẫn luôn cao cao tại thượng thế mà lần đầu tiên lúng ta lúng túng không nói gì.
Bởi vì lão nhân viên tập vụ trông coi cổng trường quả thật đã từng nói, không nên xây dựng nhà vệ sinh ở nơi đó, thậm chí ông ta còn cảnh cáo, chỗ này mọc ra một cây quỷ, không thích hợp làm ký túc xá cho nhóm nữ sinh.
Nhưng Hiệu trưởng vì sử dụng hợp lý diện tích tòa nhà không mấy rộng lớn của trường học, không chỉ không có nghe lời ông cụ nhân viên tạp vụ, cũng bởi vì ông ta vẫn luôn lải nhải những lời để cho người phiền lòng như sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện lớn, sau đó không lâu dựa vào cái cớ "Bài trừ phong kiến mê tín" trực tiếp để ông ta trở về nhà.
Hiệu trưởng mặt mày tím tái, trong lòng vô cùng phiền muộn.
Không phải nói sau khi dựng nước không cho phép biến dị thành tinh sao?
Sau khi ông cụ giải thích, mọi người mới nghe rõ, thì ra quan tài này chôn sâu ở dưới đất, cây hòe lớn kia được trồng lên chính là vì trấn áp cỗ quan tài kia.
Loại phương pháp an táng tự thành phong thuỷ hung cư này, âm hòe áp quan tài, oán khí sinh cây, oan hồn trong quan tài sẽ vẫn luôn bị nhốt trong đó, đồng thời hồn phách thừa nhận sự thiêu đốt của ngũ dương vĩnh viễn không thể siêu sinh.
Mà oán khí và âm khí lớn như thế lại bị cây hòe lớn kia hút đi, vậy nên cho dù hồn phách cô ta trải qua bao nhiêu năm tháng, chỉ có thể là một quỷ hồn không chút pháp lực chỉ có oán niệm, thậm chí bởi vì âm hòe kia nên người khác hoàn toàn không có cách nào cảm giác được sự tồn tại của quỷ hồn này.
Vốn dĩ chỉ cần không xây dựng dương trạch ở nơi này, thì sẽ không có chuyện gì, kết quả trường học hết lần này tới lần khác xây dựng nhà vệ sinh đại âm đại uế ở nơi như thế này.
Bán tiên này cũng không biết đến tột cùng là nơi nào xuất hiện sai lầm, tóm lại, nữ quỷ ngậm oán mà chết trong quan tài nhận được máu kinh của những nữ sinh kia tẩm bổ ngược lại hóa sát, mấy nữ sinh đã chết kia chắc chắn là bởi vì có kinh lần đầu, bị sử dụng để làm ô nhiễm phá hủy năm thanh gỗ đào dính máu đồng tử kia mới có thể mất mạng.
Bán tiên nhìn chằm chằm Hiệu trưởng bằng đôi mắt lạnh lẽo: "Phàm là người có kinh nguyệt bị huyết sát kia nếm qua, đều sẽ bị tổn thất ít nhất vài chục năm tuổi thọ, những cô bé như hoa này, đều là bị ông hại!"
Sau khi Hiệu trưởng nghe xong, ngã sõng xoài trên mặt đất như là bị rút mất cột sống, mặc cho mẹ Diêm Đậu Đậu và một đám phụ huynh học sinh đánh chửi, không phản ứng chút nào.
Bán tiên kia nói, nữ quỷ âm sát trong quan tài đã không biết đi đâu làm hại nhân gian, cũng là mệnh số cho phép, bán tiên râu dê nói, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể thiêu huỷ quan tài thấm đẫm máu tươi của nữ quỷ này, không thì nó cũng sẽ ra tới làm yêu, uy lực của nó tuyệt đối không phải quan tài bình thường hình thành quỷ đả tường có thể so đo.
Thế là tại giữa trưa, phân tán tất cả mọi người, chỉ để lại năm thanh niên cao to khỏe mạnh, nào là dán phù nào là niệm chú, cuối cùng thiêu hủy quan tài kia.
Nghe nói quan tài máu kia thiêu đến nỗi tia máu bắn ra bên ngoài, đốt quỷ khóc sói gào, mùi máu hôi thối đến vài ngày sau mới tan đi, năm thanh niên kia về nhà cũng đều phun một hai ngày mới tốt hơn.
Từ đó về sau, Hiệu trưởng tự nhận lỗi từ chức, nghe nói đi khắp nơi tìm kiếm cỗ nữ thi âm sát đã bỏ chạy kia, về sau không biết tung tích.
Kể từ đó, trường học không còn dung nạp học sinh nội trú, nhà vệ sinh bị lấp, khu vực kia cơ bản không có người đến nữa.
Nghe nói không ít nữ sinh trọ ở trường lúc trước thật sự già đi vài chục năm trong vòng một đêm.
Nghe nói, một khi đến gần cây hòe già kia, sẽ cảm giác được âm khí âm u.
Chẳng qua đều là chuyện không liên quan đến Đàm Nhạc.
Cô miễn cưỡng thi đậu trường bình thường, lại bị cưỡng chế gả cho Từ ngốc nghếch.
Mỗi ngày Đàm Nhạc phải chăm sóc một gã đàn ông như quỷ quái ăn uống ngủ nghỉ, bởi vì lúc trước lập hiến pháp tam chương tạm thời với cha mẹ không biết làm sao bị mẹ Từ biết được, cho nên mẹ Từ luôn chế giễu cô ta cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, đầu gỗ còn muốn học đại học, thân thể tiểu thư mệnh nha hoàn gì đó.
Đợi qua hai năm bụng cô ta vẫn không có động tĩnh, mẹ Từ càng châm chọc khiêu khích cô ta, động một tí là đánh chửi, nói cô ta chính là gà mái không biết đẻ trứng.
Đợi đến về sau sợ hãi Từ gia tuyệt hậu, thậm chí cùng một người phụ nữ hệt như một bà cốt bấm đốt ngón tay tính ngày mỗi tháng, sau đó hai người cùng xuất trận trợ giúp Từ Minh đi hoàn thành chuyện mà anh ta căn bản cũng không biết rõ.
Cuộc đời của Đàm Nhạc ngoại trừ sỉ nhục vẫn chỉ là sỉ nhục.
Sau khi lại bị người ta xem như một công cụ sinh dục loay hoay nửa ngày, Đàm Nhạc không thể nhịn được nữa hạ thuốc trừ sâu vào trong đồ ăn của cả nhà.