Nghĩ đến bộ dáng ghê tởm của cô ta tựa sát Thỏa Nghiêm vào ngày đó, Tào Vân cũng sắp phun bữa cơm ăn đêm qua rồi.
Gần đây phàm là có giống đực, cho dù là con ruồi đực, người phụ nữ này liền bày ra bộ dạng tiểu bạch hoa tội nghiệp, trong đôi mắt câu hồn kia đều có thể chảy ra nước mắt bất cứ lúc nào.
Loại trò hề này, không thể gạt được người cùng giới nhưng lại gần như miểu sát bất cứ người khác phái nào, đó là bạch liên hoa tất sát kỹ.
Lâm Tịch nhìn sắc mặt cô ta liền biết Tào Vân đã "Tìm được" đáp án cho mình.
Thế là ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ nói: "Ồ, tôi hiểu! Tây Lăng Mặc, ngày đó có người dùng chuyện này công kϊƈɦ anh, một là dựa vào chuyện này ảnh hưởng đến việc casting ngày đó khiến anh không được chọn, hai là muốn xúi giục chúng ta và Tào tiểu thư sinh ra mâu thuẫn, chẳng trách mặc dù anh rất tức giận nhưng lại không cho tôi đi tìm Tào tiểu thư."
Tây Lăng Mặc: Tôi nói những lời này lúc nào? Cái gọi là trợn mắt nói lời bịa đặt, nói chính là cô đi.
Tào Vân hợp thời lộ vẻ mặt cảm kϊƈɦ: "Xem ra từ đầu tôi đã chui vào mưu kế của người khác."
Video này nhìn từ một số góc độ quả thật giống như do trợ lý anh ta làm, nhưng bọn họ thay quần áo xong liền bắt đầu tham gia tiết mục, một trợ lý nhỏ tuyệt đối không có khả năng có bất kỳ thiết bị chụp lén gì.
Tào Vân càng ngày càng chắc chắn, tuyệt đối là Tống Tuyết Kiều tự biên tự diễn ra vở tuồng này.
Đầu tiên là thả ra lời đồn chọc giận Tây Lăng Mặc, sau đó lại lộ ra video của cô ta khiến cô ta cho rằng do Tây Lăng Mặc trả thù, như vậy bọn họ tranh chấp với nhau mặc kệ người thua là Tây Lăng Mặc hay là Tào Vân cô ta, Tống Tuyết Kiều đều là bên thu lợi.
Vô luận là chủ động Tào Vân và Tống Tuyết Kiều hay là bị động bị cuốn vào Tây Lăng Mặc, Thỏa Nghiêm có thể cho bọn họ ngoại trừ tiền chỉ có tài nguyên.
Cho nên mỗi người Thỏa Nghiêm cảm thấy hứng thú, đều là kẻ địch muốn phân đi một chén canh, không liên quan tới giới tính.
Nghĩ tới đây, Tào Vân đã triệt để hiểu rõ, trước khi cô ta tiến vào tổ tiết mục << Toàn năng cầu sinh >>, nữ diễn viên nào đó có quan hệ cũng không tệ lắm với cô ta đã từng nói cô ta nhất định phải cẩn thận Tây Lăng Mặc người này, dung mạo như quân tử trêи thực tế phúc hắc lòng dạ độc ác, nữ trợ lý của anh ta lại là người kiêu ngạo ương ngạnh không thèm nói đạo lý.
Ban đầu cô ta không quá tin tưởng, nhưng về sau cơ duyên xảo hợp, Tây Lăng Mặc lại lấy ra thảo dược làm dịu vết thương do con rết cắn, cộng thêm lời nói của nữ diễn viên kia, cho nên cô ta mới chủ quan ước đoán, cảm thấy là Tây Lăng Mặc tìm con rết đến hại mình.
Tào Vân nói xong những thứ này, ngẩng đầu nhìn Tây Lăng Mặc mặt mày sơ lãng, bộ dáng lạnh nhạt, trong lòng thầm nghĩ một câu đáng tiếc.
Người bị con chó điên Thỏa Nghiêm kia để mắt tới, không nghe theo chính là bị phá hủy.
Mặc kệ là kết quả nào, người đàn ông trước mặt đều sẽ không còn thái độ khiến người như tắm trong gió xuân cùng đôi mắt trong suốt như trời quang giống như lúc này.
Chẳng qua, đó cũng là chuyện không liên quan tới cô ta.
Dù sao Tây Lăng Mặc cũng có cảm nhận không tốt về cô ta, thà rằng đem cá đưa cho Diêu Diệp ả ɖâʍ phụ kia cũng không chịu cho cô ta, tốt nhất bọn họ có thể cùng Tống Tuyết Kiều xé đến cá chết lưới rách, lưỡng bại câu thương.
Người mới Tống Tuyết Kiều có thể leo lên với tốc độ nhanh như vậy, không thể bỏ qua công lao của Thỏa Nghiêm.
Nhớ tới Tống Tuyết Kiều, trong lòng Tào Vân liền căm hận, mỗi lần có đàn ông ở đó, liền nũng nịu mở miệng gọi cô ta một tiếng tiền bối.
Đều là hồ ly ngàn năm, cùng lão nương giả vờ thanh thuần cái gì?
Vẫn là cô ta quá bất cẩn, có thể đá người mẫu trẻ Thích Tiểu Lăng theo bên cạnh Thỏa Nghiêm nhanh như vậy, Tống Tuyết Kiều tất nhiên là có mấy phần bản lãnh.
Tây Lăng Mặc nghe lời từ đáy lòng của Tào Vân, vẫn tích chữ như vàng: "Tùy cô ta, thanh giả tự thanh."
Hi vọng chờ Tống Tuyết Kiều tính toán đến trêи đầu anh, anh cũng có thể nói như vậy.
"Tào tiểu thư cô có điều không biết, Tây Lăng Mặc luôn luôn khoan dung rộng lượng như vậy. Tính tình tôi không tốt, Tây Lăng Mặc luôn nói phải nhìn ưu điểm của người khác, còn khuyên tôi nói phải 'Mỗi ngày tôi phải tỉnh lại ba lần'."
Đến từ bạn nhỏ Lâm Tịch mỗi ngày tỉnh lại ba lần: Có phải tôi đã cho anh ta mặt mũi hay không? Có phải tôi quá khách khí hay không? Có phải nên đánh anh ta hay không?
Tây Lăng Mặc liếc trợ lý nhỏ bên người một chút, một màn cười ngọt ngào kia có thể coi là ngây thơ, nhưng đã ở chung hồi lâu anh ta hoàn toàn có thể đoán được các loại suy nghĩ bạo lực hèn mọn của Tô Tỉnh Tỉnh.
Anh ta không khỏi cười khổ, trước kia không có phát hiện trợ lý nhỏ của mình lại còn có hai nhân cách!
Ban đầu kế hoạch của Lâm Tịch là theo đến Brasil bên kia sau đó trở về lại bắt đầu trị liệu cho Chu Hiểu Đường, nhưng nghe ý tứ của La Hoài, gần như riêng phần quay chụp ở cảnh nội Brasil đại khái phải hơn hai tháng, toàn bộ phim tổng cộng có năm sân bãi. Đoán chừng tối thiểu cần quay chụp trong sáu tháng.
Thật ra tình huống của Chu Hiểu Đường nói trắng ra cũng rất đơn giản, lúc Lâm Tịch trông thấy cô ấy tại bệnh viện thành phố KM, đã dùng tinh thần lực kiểm tra, tinh thần lực cô ấy có dao động, chẳng qua yếu hơn một chút so với người bình thường, tạo thành tình huống như bây giờ cũng bởi vì thần kinh não bộ lâm vào trạng thái ngủ say không thể nghịch lại, cơ quan đầu não của mọi hành động trong cơ thể đều đình công, không có cách nào ra lệnh đối với các bộ phận trêи thân thể.
Lâm Tịch sợ kéo quá lâu nếu khiến não Chu Hiểu Đường tử vong, đến lúc đó đừng nói là cô, chỉ có Đại La Kim Tiên đến mới có thể cứu sống cô ấy.
Bình thường bệnh viện sẽ áp dụng biện pháp, đều là thông qua thị giác, thính giác, xúc giác, vị giác, khứu giác ngũ giác để làm bệnh nhân khôi phục. Mà Lâm Tịch thì có thể sử dụng tinh thần đâm trực tiếp kϊƈɦ thích đầu óc của cô ấy, câu thông tinh thần lực của Chu Hiểu Đường làm cô ấy cảm giác được lời kêu gọi đến từ người thân, so sánh với biện pháp của bệnh viện, không thể nghi ngờ là càng thêm hữu hiệu cùng mau lẹ.
Chẳng qua bởi vì Chu Hiểu Đường ngủ say trong thời gian quá lâu, trạng thái tinh thần cả người đều rất uể oải, nắm giữ tiêu chuẩn tinh thần đâm không tốt, kϊƈɦ thích quá nhỏ không có tác dụng, kϊƈɦ thích quá lớn rất có thể trực tiếp khiến não Chu Hiểu Đường tử vong hoặc là một bộ phận não bị suy giảm chức năng.
Lâm Tịch cảm thấy hai kết quả này đoán chừng đối với Tây Lăng Mặc đều là đả kϊƈɦ rất nặng nề.
Nghĩ đến thần hồn của mình vừa mới được ôn dưỡng mấy ngày, hiện tại Lâm Tịch đã cảm thấy đau đầu.
Cũng may vận dụng tinh thần đâm mặc dù nhất định sẽ làm cho cô đau đầu, nhưng so với loại cảm giác vừa đau đớn vừa tổn thương thần hồn khi cứng rắn xé rách tinh thần lực thành chín mươi chín phần, sau đó lại chia ra khống chế << Phệ tâm độc cổ >>, thật sự là gặp sư phụ rồi.
Lâm Tịch dự định để Tây Lăng Mặc tự mình theo đoàn làm phim đi trước, mà cô thì lưu lại làm Chu Hiểu Đường tỉnh lại.
Khiến cô thay đổi kế hoạch ban đầu là bởi vì La Hoài cũng muốn đi theo đoàn làm phim.
Lâm Tịch suy đoán rất có thể ông ta muốn đi xem xét một chút kỹ năng diễn xuất của Tây Lăng Mặc rốt cuộc như thế nào, mặc dù ông ta luôn miệng nói lấy được một vai chính cho Tây Lăng Mặc, nhưng nếu Tây Lăng Mặc biểu hiện không tốt, hẳn là đều có thể bị bỏ cũ thay mới bất cứ lúc nào.
La Hoài tuyệt đối sẽ không liều lĩnh đập vỡ kim bài kinh tế của mình.
Mà có bộ não giang hồ La Hoài này hộ tống đi tới đó, Lâm Tịch cảm thấy trong thời gian ngắn Tây Lăng Mặc sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn.
Đợi đến khi Chu Hiểu Đường tỉnh dậy, làm bệnh viện có khoa giải phẫu thần kinh tốt nhất toàn bộ Trung Quốc, tất nhiên có biện pháp trợ giúp một người thực vật vừa thức tỉnh làm phục kiện, đến lúc đó cô cũng có thể yên tâm tiến đến Brasil che chở Tây Lăng Mặc.
Mặc dù Thiệu Dật Điển công bố toàn bộ bộ phim nhất định phải quay chụp hoàn toàn khép kín, nhưng dựa vào giao tình giữa La Hoài và ông ta, vẫn có mặt mũi nửa đường nhét vào một trợ lý nhỏ không quan trọng gì.
Đây là cách duy nhất có thể chiếu cố cả hai.
Lâm Tịch cào tường, cảm thấy mình thật sự bận thành chó.
Không đúng, chó đều nhàn hơn cô.
Sửa sang xong những vấn đề này, cảm thấy không có sơ hở gì, Lâm Tịch âm thầm gọi một cú điện thoại: "Thích hợp thêm chút củi lửa, nhưng bây giờ đừng để đám lửa này bốc cháy."
"Chị Tô, ý của chị là.. Làm Tào Vân bất mãn đối với bọn họ, nhưng không cho cô ta biến thành hành động?"
Lâm Tịch gật đầu: "Thông minh, chính là như vậy, mặt khác nếu như Thỏa Nghiêm có thủ đoạn gì nhằm vào Tây Lăng Mặc, nhớ rõ nói cho chị, chẳng qua điều kiện tiên quyết là đảm bảo an toàn cho mình!"