Hắn bất đắc dĩ cười “Là tôi nên xin lỗi mới đúng, chính tôi không thể đảm đương ngược lại còn giận chó đánh mèo, thực xin lỗi”
Nhìn hắn bối rối áy náy, tự trách chính mình, Lâm Du nhu nhu mở miệng
“Không trách cậu, đột nhiên lòi đâu ra một người xa lạ xông vào cuộc sống của mình, ai cũng không thể dễ dàng chấp nhận, quan trọng là bây chúng ta phải gì đây?”
Hắn không thể chống cự liền lừa gạt cha mẹ của chính mình
“Cha mẹ tôi cũng biết tôi đã có bạn gái, bọn họ hiện tại hoàn toàn không cho tôi gặp mặt cô ấy, còn cho người theo dõi tôi, tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ”
Lâm Du làm như mình đã xem xét thấu đáo hoàn cảnh khốn não của hắn, ảm đạm nói
“Trước khi chuyển trường, tôi cũng bị ép buộc chia tay với bạn trai, thật sự hy vọng các cậu có thể ở bên nhau”
Cố chủ xác thật là không có bạn trai, sở dĩ hư cấu nên một tình sử chia rẽ uyên ương , chẳng qua cũng chỉ để kéo gần khoảng cách với Tư Nguyên, nhóm lên cảm giác đồng cảm thương tiếc, đồng bệnh tương liên.
Quả nhiên sau lần nói chuyện này, cả hai đều đã thả lỏng rất nhiều, là Lâm Du uyển chuyển khơi dậy trước, Tư Nguyên cũng chỉ có thể bất lực thừa nhận, không khí giữa bọn họ rất hài hòa, vốn dĩ đã từng ngồi rất xa, hiện tại không tự giác xích lại gần hơn
Cùng đứng trên một chiến tuyến, cũng là “kẻ thù” lớn nhất thế nhưng lại nhanh chóng thắt chặt mối quan hệ, hiện tại bọn họ giống như bạn cũ lâu năm xa cách gặp lại. Ai có thể tưởng được chỉ mới mấy ngày trước thôi, bọn họ chẳng qua chỉ là những người xa lạ, còn âm thầm ghi thù nhau.
Nhận ra thiếu nữ trước mắt tâm ý tương thông, Tư Nguyên vẻ mặt thoải mái, càng thẳng thắn mở miệng nói
“Lâm Du, cô có thể giúp tôi một việc được không?”
Lâm Du chần chờ một lúc mới trả lời
“Cậu nói trước là chuyện gì ? Tôi cũng không chắc có thể làm được hay không”
“Cô có thể giúp tôi che giấu chuyện của tôi và An Nhiễm không? À, An Nhiễm chính là bạn gái của tôi, trong nhà nếu biết tôi còn liền lạc với cô ấy, sẽ trực tiếp ngăn cản tôi bằng mọi cách”
Hắn biết nhờ vả vị hôn thê loại chuyện bao che như thế này, còn giúp bọn hắn hẹn hò là một điều cực kỳ khó xử, cho dù biết rõ người con gái đối diện vốn không có tình cảm gì với mình, hắn vẫn không tránh khỏi cảm thấy ngượng ngùng, vì thế lại nhanh chóng bỏ thêm một câu:
“Nếu cô thấy phiền thì thôi vậy, tôi sẽ nghĩ biện pháp khác”
Lâm Du nhìn thấy Tư Nguyên tin tưởng mình nhanh đến vậy, cũng không nhắc nhở hắn làm cách này chẳng khác gì thử thách lòng kiên nhẫn của bạn gái, trong mối qua hệ hai người sao có thể có kẻ thứ ba muốn làm người tốt, đặc biệt đứa con gái đó lại xinh đẹp đến như vậy.
Sắc mặt cô lộ vẻ khó xử chớp mắt một cái, cuối cùng vẫn là đồng ý với Tư Nguyên.
“Được, nếu cần gì thì cứ nói trước với tôi, nếu giúp được tôi sẽ giúp, hy vọng, hai ngươi vẫn có thể đi đến cuối cùng, không giống tôi…”
Cô vội vàng dừng lại, không muốn để cảm xúc bi quan của chính mình ảnh hưởng đến người đối diện, gượng gạo nở nụ cười tươi đẹp. Điều này khiến Tư Nguyên vẫn luôn nghiêm túc, phút chốc cảm vô cùng phần áy náy, thương tiếc.