Hạng Tinh ngơ ngẩn mà che vị trí hơi ấm trên trán lại, nghĩ thầm cái gì là đóng dấu...
Vũ Văn Dận lại không hề nói thêm gì, cười nhẹ đứng dậy, rời khỏi phòng cho khách.
...
Vũ Văn Dận rời đi không lâu, hoàng cung Đoạn Thái y mang theo thuốc đã nấu xong lại đây.
Nhưng thật ra không nhìn Hạng Tinh lập tức uống xong, hắn đã vội vã rời đi.
Hạng Tinh mắt nhìn đồng hồ báo thức nhãn hiệu con vịt, có chút hiểu rõ.
Yến hội trong cung sắp bắt đầu rồi.
Vì ứng phó sự kiện kia, các Thái y đương nhiên muốn bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Nghĩ đến đó, nàng lại có một tia tò mò.
Lúc này, không có nàng đi làm dao nhỏ giết người đưa bàn bánh hoa quế có độc hoa quế tô, Vũ Văn Hoằng lại sẽ đổi biện pháp gì nhỉ?
Vũ Văn Dận cùng phụ thân có biện pháp ứng phó sao?
Thật tò mò nha.
...
Cũng không biết có phải Vũ Văn Dận ở phía xa hoàng cung cảm nhận được tâm Hạng Tinh tò mò hay không.
Khoảng lúc chạng vạng tối, Thanh Phong xách theo một con gà lá sen thơm ngào ngạt từ vương phủ đến đây.
Thường cách một đoạn thời gian, lại sẽ có một vị ảnh vệ của phủ Dận vương lại đây, thì thầm vài câu với Thanh Phong.
Thanh Phong lại truyền đạt cho nàng.
Cứ như vậy, Hạng Tinh vừa gặm gà lá sen, vừa nghe hiện trường tiếp sóng trên cung yến nhanh chóng không bị trì hoãn.
Không có nàng cây đao giết người này, quả nhiên Vũ Văn Hoằng không dám lại mạo hiểm hạ thuốc độc bản thân mình.
Nhưng mà trên toàn bộ cung yến, hắn ta thường thường trong tối ngoài sáng mà đề ra rất nhiều lời nói muốn cưới Hạng Tình vào trung cung.
Rất bất hạnh, đều bị Vũ Văn Dận cùng Hạng Trọng, thậm chí là những ngoại thích xem náo nhiệt hóa giải toàn bộ.
Vũ Văn Hoằng tức giận đến mức cũng chưa ăn xong cung yến đã lấy lý do phê duyệt tấu chương, về trước điện Dưỡng Thần của hắn ta.
...
Hạng Tinh gặm sạch một cái đùi gà cuối cùng, rửa tay nhỏ sạch sẽ, chuẩn bị trở lại trên giường tiếp tục nằm đếm vịt.
Cửa phòng cho khách lại một lần bị đẩy ra.
“Tinh Nhi!”
Hạng Tình dẫn đầu xông vào, mặt tràn đầy lo lắng mà bổ nhào vào trước giường, không ngừng đánh giá muội muội bảo bối nhà mình.
Mày đẹp nhíu chặt, “Muội không sao chứ? Phụ thân cùng Hoàng thúc, thậm chí Hoàng thượng đều nói muội ăn hư bụng...Hiện tại có ổn không? Còn đau hay không?”
“Muội...nấc ~”
Hạng Tinh muốn giải thích một chút, kết quả lá sen gà tương đối nghịch ngợm, đá bụng nhỏ của nàng một chút, làm nàng thành công mà nấc vì no.
Nàng đành phải ở trong ánh mắt kinh ngạc của Hạng Tình, ngượng ngùng mà vò đầu cười cười, “Tinh Nhi không sao cả, Tinh Nhi là lừa Hoàng thượng.”
“...Muội nha! Thật là càng thêm lớn gan!”
Hạng Tình bất đắc dĩ lắc đầu, dở khóc dở cười.
Xem ra, đêm nay đúng như nàng dự đoán, phụ thân cùng Dận Vương gia đã đạt thành hợp tác, thậm chí cũng bắt đầu kẻ xướng người hoạ.
Nói cách khác, phụ thân ông ấy thật sự là muốn...mưu phản...
Nghĩ đến đó, Hạng Tình liền cảm giác có chút đau đầu.
Thấy tỷ tỷ phiền não, Hạng Tinh mím phấn môi, không khỏi xê dịch thân mình, đến gần tỷ tỷ.
Một đôi tay nhỏ nâng khuôn mặt xinh đẹp của tỷ ấy lên, nháy đôi mắt ướt mềm, nói: “Tỷ tỷ, Tinh Nhi cùng cha, tuyệt đối sẽ không để tỷ gả cho người tỷ không thích, cho dù hắn là Hoàng thượng ca ca.”
“...”
Hạng Tình đột nhiên ngẩn ra.
Lại rũ đôi mắt xuống, cười mất mát, “Nhưng người tỷ tỷ thích, đã không còn nữa.”
“Huynh ấy không phải không còn nữa, tỷ tỷ, huynh ấy còn ở đây!”
Tay nhỏ của Hạng Tinh đột nhiên gắt gao đè lại hai vai của Hạng Tình, đầy mặt chân thật đáng tin nghiêm túc, “Lê Huyền ca ca còn sống, Hoàng thúc tỷ tỷ đã đáp ứng Tinh Nhi, đi tìm tung tích của huynh ấy.”
“...Cái gì?”
Nghe thấy tin tức Lê Huyền còn sống, cả người Hạng Tình đều chấn động, khó có thể tin mà trừng lớn đôi mắt xinh đẹp, “Huynh ấy còn sống?...Không, Tinh Nhi, sao muội biết huynh ấy còn sống?”