Tằng Vân Lượng đờ đẫn ngồi ở nhà ăn, xuất thần xem chuyên đề TV trên tường.
Bên trong nói về những gì nữ doanh nhân trẻ tuổi nhất trong nước đã trải qua. Cô dùng thời gian 5 năm, từ một thư ký hậu cần không có tiếng tăm gì, đến câu chuyện thăng nhiệm thành phó giám đốc công ty lớn.
Hiện giờ, cô đã thân gia chục tỷ.
Cư dân mạng nói đùa, "Rõ ràng có thể dựa mặt kiếm cơm, lại cố tình muốn dựa tài hoa."
Nói thật chuẩn xác. Tằng Vân Lượng lộ ra một nụ cười, chuyên chú nhìn mặt cô gái phía trên kia.
Cô khí phách hăng hái, tràn đầy tự tin, so trước kia còn xinh đẹp hơn. Ít lạnh nhạt, nhiều nhu hòa hơn, có vẻ càng thêm trí thức, ưu nhã.
Từ đó về sau, Tằng Vân Lượng chưa gặp lại Như Ý. Nhưng thông qua các loại con đường tìm mọi cách thu thập tin tức có liên quan đến cô.
Hắn biết được: 5 năm trước, cô lấy chồng. Đó là một người nam nhân cao lớn tuấn dật. Người đó thâm tình, tận tụy, vì gia đình, là mẫu người chồng lý tưởng. Tất cả mọi người nói, lấy chồng thì phải lấy người giống Tống tiên sinh.
Bốn năm trước, cô lần đầu tiên làm mẹ. Sinh một đứa con trai thông minh, lớn lên giống ba ba nó như đúc. Năm trước, bọn họ có đứa con thứ hai, là một bé gái ngoan ngoãn xinh đẹp giống như cô.
Bọn họ một nhà bốn người hạnh phúc, hạnh phúc bắt hắn phải ghen ghét.
"0317, có người tới thăm!" Bên ngoài cảnh ngục hô.
Tằng Vân Lượng thu hồi suy nghĩ. Đi ra ngoài, nhìn thấy mẹ Tằng đã già đi rõ rệt.
"Mẹ, con xin lỗi."
"Con a, mẹ hôm nay xem tin tức. Người trên đó là Từ Như Ý phải không, có phải là Như Ý nhà chúng ta không?" Mẹ Tằng vẻ mặt chờ mong.
"Phải." Tằng Vân Lượng gật đầu.
Mẹ Tằng mắt sáng ngời, hưng phấn xoa tay, "Thật tốt quá, thật tốt quá! Thật không nghĩ tới Như Ý có tiền đồ như vậy. Mẹ đây sẽ đón nó trở về!"
Nghe nói cô hiện tại thân gia chục tỷ, chục tỷ đó, đây chính là con số thiên văn! Bà ta cả đời mơ cũng không dám mơ tới!
Tiền nhiều như vậy, quyền lợi chắc cũng không nhỏ? Chỉ cần nói một câu, con trai bà sẽ được thả ra?
Hơn nữa, chỉ cần đón Như Ý trở về, bà liền có thể dương mày thở nhẹ nhõm!
Những người hàng xóm cười chế nhạo bà, bà có thể chế nhạo lại bọn họ!!
"Mẹ!" Tằng Vân Lượng cắt đứt ảo tưởng của bà ta, cười khổ một tiếng, "Như Ý, không phải nhà chúng ta nữa."
"Không phải?" Mẹ Tằng hừ một tiếng, "Lúc trước cô ta hứa hẹn với mẹ, chỉ có con có thể vứt bỏ nó, nó tuyệt không sẽ phản bội con!"
Tằng Vân Lượng nghe thế ngẩn người.
Đúng vậy, lúc trước Như Ý yêu hắn sâu đậm vô cùng. Sao có thể muốn rời bỏ hắn?
Hết thảy, tất cả đều do hắn gieo gió gặt bão!
Hắn thở sâu, có chút thê lương: "Mẹ, thật ra chúng con đã ly hôn lâu rồi."
Hắn chưa nói, gia sản đều giao cho Như Ý. Chỉ nói bị quốc gia tịch thu.
"Cái gì?" Mẹ Tằng tức muốn hộc máu. "Không được! Mẹ nhất định phải đi tìm cô ta! Sao cô ta lại ích kỷ như vậy? Lúc con có tiền thì đi theo con làm phong cảnh, con gặp nạn liền ném xuống mặc kệ? Hừ, không dễ dàng vậy đâu!"
Mẹ Tằng chưa từng quan tâm Từ Như Ý nhiều, cũng không biết tình hình của cô. Lúc nghe Tằng Vân Lượng nói như vậy, bà ta thở phì rồi đi.
Cuối cùng tìm được nơi ở của Từ Như Ý hiện tại, bà ta nghĩ cách chuồn êm vào tiểu khu.
Từ Như Ý đang đẩy xe nôi, cùng Tống Nghị Vĩ bế con đi ra.
Mẹ Tằng trợn tròn mắt, "Cô...... Cô thì ra là......"
Bà ta tức giận đến nỗi ngực phập phồng kịch liệt, thiếu chút nữa quên chuyện đến đây! Từ Như Ý không chỉ lấy chồng lần nữa, mà còn có con!
Con à! Bà ta đã mong nhiều năm cũng không mong tới cháu đích tôn, cưới người khác lại dễ dàng có hai đứa!!!