Lúc này, đột nhiên từ trong góc, một con zombie khác lao tới phun lửa!
Nơi này, vậy mà có thể cùng tồn tại hai con zombie cùng cấp!
Xem ra, hai con này là song bào thai, ngay cả biến dị cũng giống nhau như đúc!
Lúc này, Mộ Hàm Phong đã tiêu hao tinh thần tương đối lớn, gần như thoát lực.
Mà con zombie lại xông vào phía trước hắn, nhặt lên tinh hạch trên mặt đất trực tiếp tiêu hóa hết!
Trong nháy mắt, hắn cảm giác ngọn lửa kia cao hơn lúc trước rất nhiều, độ nóng cũng không hề mềm ấm như trước.
Sau khi nó hấp thu tinh hạch đồng loại, nó đã thăng cấp!
Zombie này ít nhất đạt tới đỉnh cấp bảy!
Mộ Hàm Phong phẫn nộ không thôi.
Lúc này, điều hắn nghĩ hoàn toàn không phải là nguy hiểm mình sẽ gặp, mà là ——
Tinh hạch của hắn bị đoạt đi rồi! Tinh hạch của hắn bị đoạt đi rồi! Tinh hạch của hắn bị đoạt đi rồi!
Hắn thở hổn hển, cắn răng đứng lên.
Zombie kia sau khi thuận lợi thăng cấp, trực tiếp lao tới hướng hắn.
Hiện tại năng lượng hệ hoả của Mộ Hàm Phong gần như đã hao hết, thể lực cũng hư không. Thứ duy nhất chống đỡ hắn, chính là ý niệm nhất định phải lấy tinh hạch về.
Bởi vì lúc đến đây, hắn nói cho Như Ý, ở nơi đó chờ hắn.
Bọn họ kề vai chiến đấu nhiều lần, mỗi lần cô đều không nói lỡ. Dù cho gặp phải tình huống nào, cô vẫn luôn ở nơi đó chờ hắn trở về!
Hắn không sợ chết, nhưng hắn sợ cô đợi không được mình sẽ sốt ruột!
Hơn nữa, nếu hắn chết, ai bảo hộ cô đây?
Lúc trước cảm thấy Lục Sơ Vân đủ mạnh, nhưng nếu tới thay hắn quyết đấu zombie hệ hoả, sẽ có hại vô cùng.
Bởi vì mình cũng là hệ hỏa, loại thương tổn này trừ khi cấp bậc cực kém, nếu không chỉ thương tổn tương đương bình thường.
Nhưng Lục Sơ Vân tuyệt đối kháng không được.
Cho nên, hắn muốn sống sót! Cô gái hắn thích, hắn muốn đích thân bảo hộ!
“Ông đây sẽ không sợ ngươi! Đến đây đi!” Mộ Hàm Phong cắn răng.
Zombie phun lửa hừng hực thiêu đốt đánh úp hướng hắn, Mộ Hàm Phong chỉ phải tiếp tục tiêu hao nhiệt lượng thân thể tạo thành khiên bảo vệ.
Nhưng mà, dưới tình huống chênh lệch với thực lực của mình quá lớn, như vậy bảo hộ hiển nhiên ít có tác dụng.
Hắn cảm giác hơi nước trên người mình trong nháy mắt bị rút cạn, khí vị tóc bị đốt trọi truyền đến.
Toàn thân nóng rực đau đớn, như bị người ném vào trong chảo dầu chiên rán.
“A a a ——” Hắn thống khổ ra tiếng, quá mẹ nó đau mà!
Cứ như vậy sẽ chết.
Mộ Hàm Phong cảm giác mình sắp kiên trì không nổi. Đối phương cuồn cuộn không ngừng phun ra lửa cực nóng, khiến toàn thân hắn bị bỏng diện tích lớn, chịu dày vò trong đau đớn.
Dường như năng lực gầm rú cũng mất đi, môi khô khốc vừa động liền xuất huyết, máu đặc sệt làm chúng nó rất nhanh dính liền với nhau.
Hắn lại chống đỡ thân thể đứng lên.
Như Ý, chờ tôi. Tôi còn chưa có đáp ứng làm bạn trai cậu đâu!
Cậu muốn 999 đóa hoa hồng, ngay cả một đóa còn chưa có gom đủ đâu!
Tên Lục Sơ Vân kia cười cũng không cười, sao có thể chọc cậu vui vẻ được?
Nếu như cậu không vui, biết tìm ai phát giận chứ?
Cho nên, cậu xem, tôi rất nhiều quan trọng có phải không? Tôi không thể chết được đúng không?
Hốc mắt Mộ Hàm Phong chua xót, hai dòng lệ mát lạnh rơi xuống.
Tuy rằng nhanh bị bốc hơi mất, nhưng tựa như giảm bớt một chút không khoẻ.
Đúng rồi. Thật mẹ nó ngu mà!
Khắc tinh của lửa không phải nước sao? Lúc trước bởi vì mình cũng là hệ hỏa, cho nên không nghĩ đến khả năng dùng nước. Hiện tại chính là thời cơ?
Nghĩ đến đây, Mộ Hàm Phong có tinh thần.
Kéo chân bị bỏng, bước nhanh chạy tới thiết bị dập lửa bên cạnh.
Tụ tập năng lượng cuối cùng, tạo khiên bảo hộ, hắn tìm được tất cả thiết bị dập lửa, phun ra một trận với zombie kia.
Tuy rằng không đủ để tắt ngọn lửa của nó, nhưng lực độ này, cũng đủ để hắn đối phó rồi!
Độ nóng xung quanh cũng bởi vì lượng nước lớn dũng mãnh vào mà hạ thấp một ít.