Trước kia nàng chỉ là thị nữ cấp thấp, căn bản không có cơ hội tiếp cận công chúa, đương nhiên không biết Từ Như Ý như thế nào. Chỉ cho là công chúa vì hòa thân mà học tập trước khi tiến cung, không hề hoài nghi.
Oánh Nhi đang muốn đi, Từ Như Ý lại gọi lại.
“Đúng rồi, cho người thu thập một ít hạt giống, ta cần dùng.”
Không gian chính là một tài nguyên quý giá. Hiện tại bên trong còn tương đối trống, cô có thể trồng chút cây trồng nơi này.
Trải qua nước và ánh mặt trời bên trong, sau khi hạt giống trưởng thành nhất định sẽ càng tốt. Đến lúc đó, lại cho người phát cho những mục dân.
Trong không gian, ngoại trừ nhân sâm, linh chi, hà thủ ô, quả nhân sâm và mấy loại lạ vẫn luôn không dám nẩy mầm, thì những thảo dược khác đều tương đương tươi tốt.
Thu hoạch cây trồng, không bao lâu liền nhìn thấy không gian lại thăng một cấp. Chứng tỏ là lúc trước mau thăng cấp, chỉ thiếu rất ít năng lượng.
Mà mở rộng, Từ Như Ý xuống tay đào hồ nước ngay. Tuy rằng công trình này đối với cô mà nói có chút to lớn, nhưng cô không nóng nảy, thời điểm rảnh rỗi thì đi vào đào đào.
Dự tính của cô là, không cần đào lớn quá, trích dẫn nước giếng, có thể nuôi một ít cá là được, bên trong còn có thể trồng vài cây hoa sen.
Trong khoảng thời gian này, cô rất ít ra cửa, rảnh rỗi liền vào không gian chăm sóc vài thứ kia. Bởi vậy, cũng có thể tránh đi Tư Đồ Phong. Trước hôn lễ, cô không hy vọng có bất cứ sai lầm gì.
Thỉnh thoảng, Tư Đồ Ngạn sẽ phái người đưa tới một ít đặc sẳn có phong cách dân tộc địa phương, để cô giải buồn.
Có đôi khi là điều gì đó mới lạ, có đôi khi là ăn vặt mỹ vị, còn có một ít trang sức đặc sắc, trang phục linh tinh.
Từ Như Ý đóng cửa không ra, làm Tư Đồ Phong tức giận không thôi.
Hắn sao có thể không nhận ra, vị công chúa này là cố ý ở tránh hắn?
“Thiến Nhi, ngươi không phải nói có biện pháp khiến Vương huynh chủ động từ bỏ công chúa sao? Tại sao vẫn chưa thấy động tĩnh?”
“Nhị điện hạ, Thiến Nhi chức vị quá thấp, không có cách tiếp cận đại vương tử.” Thiến Nhi nhân cơ hội muốn quyền lực. Không chỉ có nàng ta, còn có Ngũ Dần.
Tư Đồ Phong rất nhanh đem hai huynh muội này điều đến bên người mình, đồng thời cho quyền lợi nhất định.
Có Tư Đồ Phong trợ giúp, Thiến Nhi rất dễ dàng mua được thị nữ bên người Tư Đồ Ngạn, trà trộn vào trong phòng hắn.
Đây là một gian phòng tràn ngập khí chất nam tính, trên tường treo vật trang trí đặc sắc ở địa phương.
Thiến Nhi nhìn đến Tư Đồ vương tử đang luyện kiếm trong gian nhà giữa, làn da màu tiểu mạch của hắn có vẻ khỏe mạnh ánh mặt trời.
Khuôn mặt tuấn dật, dáng người cường tráng. Nhất cử nhất động của Tư Đồ vương tử đều tràn ngập khí chất nam tính, Thiến Nhi xem đến nỗi tim rung động.
Nàng ta kích động không thôi. Bưng trà, vội mang qua.
“A…… Vương tử thứ tội!” Thiến Nhi vờ không cẩn thận, đổ trà vào vạt áo trước ngực hắn
Tư Đồ Ngạn rất rộng lượng. Hắn thông tình đạt lý, cũng không để ý, “Không ngại, lui xuống đi.”
Thiến Nhi lấy khăn tay ra, có chút hoảng loạn thế hắn lau, thật ra nhân cơ hội lau ngực hắn, muốn trêu chọc hắn.
Nàng ta tin tưởng, không ai có thể chống lại dụ hoặc đến như vậy, Tư Đồ vương tử sớm hay muộn cũng là của nàng ta!
Cảm giác được động tác nàng ta, Tư Đồ Ngạn có chút không vui, “Ta nói không cần, nghe không hiểu sao?”
Thị nữ này thật không hiểu quy củ, không phải nói rằng nữ tử Trung Nguyên hàm súc nội liễm sao? Tại sao cũng phóng - đãng như thế?
“Vương tử bớt giận!” Thiến Nhi thấy chọc giận hắn, vội vàng quỳ xuống. Nàng ta khẽ đảo mắt, nhân cơ hội vu oan.
“Thỉnh vương tử thứ tội, Thiến Nhi chỉ vì lâu ngày đi theo bên người công chúa, thường xuyên thấy công chúa…… A! Không phải……”
Nàng ta nói ba phần, làm người ta vô hạn mơ màng. Ý tứ chính là bởi vì nhìn nhiều công chúa như vậy, cho nên ta cũng học được.
Tư Đồ Ngạn nhíu mày.
______________
Sau vài lần suy nghĩ thì mình quyết định đổi ảnh bìa truyện lần cuối... Mong mọi người không cảm thấy mình quá rảnh rỗi T^T Vì ảnh bìa hiện tại mình thấy không vừa lòng lắm
Vì chuyện này mình nên hôm nay sẽ đăng 4 chương~~~~ Tính quất luôn 10 chương mà không kịp