Lâm Du luôn thể hiện bản thân là một người ôn nhu an tĩnh, ngoài trừ hoa tươi trong bình mỗi ngày đều được thay mới, và khi ăn cơm có thêm một dáng hình, cuộc sống của Tư Nguyên gần đây so với lúc trước cũng không có gì khác biệt lắm.
Nếu cô không phải là vị hôn thê trong nhà cưỡng chế sắp đặt, hắn cũng không đến mức phải đối xử với cô lạnh nhạt đến vậy.
Hắn không biết Lâm Du là nghĩ như thế nào, nhưng hắn cảm thấy mọi chuyện dường như không phải là không thể xoay chuyển, Lâm Du thiện lương tốt đẹp như vậy, có lẽ hắn có thể cùng cô thẳng thắng nói chuyện.
Vì thế hôm nay sau khi cơm nước xong xuôi, Tư Nguyên không hề rời đi như thường lệ, ngược lại ngồi xuống, chờ Lâm Du ăn cơm.
Lâm Du ăn cơm tư thái rất đẹp, thong thả ung dung, vừa nhìn liền thấy cảnh đẹp ý vui, khiến cho Tư Nguyên bất giác so sánh với bạn gái An Nhiễm, nàng tuy rằng ăn cơm cũng không quá thô lỗ, nhưng so ra vẫn thua kém khuê cát từ nhỏ đã được dạy dỗ lễ nghi phép tắc như Lâm Du.
Ý thức được suy nghĩ của chính mình, Tư Nguyên bỗng chốc hoàn hồn, trong lòng chột dạ khiến hắn cũng không dám tiếp tục nhìn Lâm Du, chỉ nghiêng đầu đưa mắt ra ngoài cửa sổ. Ánh nắng bên ngoài xuyên qua ô cửa, đậu trên mái tóc của Lâm Du, soi rõ mớ tóc con bù xù nom rất ấm áp, cái miệng nhỏ nhai nhai nuốt nuốt, khiến môi đỏ mấp máy lại càng thập phần đáng yêu.
Đặc biệt là những lúc dường như ăn đến món mình thích, cô hơi nheo nheo đôi mắt nhu nhuận thanh triệt, tựa như một con thỏ vô hại hiền lành, ý thức được tầm mắt chính mình vô thức dừng lại trên người cô, Tư Nguyên chỉ biết cúi đầu nhìn mũi giày của mình, âm thầm hối hận.
Lâm Du chú ý tới tầm mắt của Tư Nguyên, trong ánh mắt thật sự có chút nóng bỏng, còn cho rằng bản thân che giấu thực tốt, vì không muốn phá vỡ cục diện hiện tại, Lâm Du cũng làm như không biết, chỉ là tốc độ ăn cơm nhanh hơn, trong lòng đã tính xong nước đi tiếp theo.
Rất nhanh, Lâm Du đã dừng đũa, sau khi dọn dẹp chén bát liền nghe thấy Tư Nguyên mở miệng
“Lâm Du, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?”
Cô vờ như kinh ngạc chớp mắt một cái, nhìn hắn nói
“Được”
Tư Nguyên cùng cô bước đến phòng khách, Lâm Du chọn một vị trí bên cạnh, cô ngồi rất ngay ngắn lại thực tự nhiên, vì tỏ vẻ lễ phép, cô nhìn vào mắt Tư Nguyên, yên lặng chờ hắn mở lời trước, Tư Nguyên thấy cô chăm chú nhìn mình, không được tự nhiên khẽ cựa quậy, lúc này mới mở miệng
“Lúc trước trong nhà cho chúng ta đính hôn, tôi thật sự không biết, hơn nữa tôi cũng đã có bạn gái, chúng ta như vậy, đối với mọi người đều không tốt, cô nghĩ thế nào?” Chỉ thấy thiếu nữ đối diện thoáng chốc thở dài nhẹ nhõm một hơi, đôi mắt vừa rồi còn ở trước mắt Tư Nguyên có chút câu nệ giờ tràn ra ý cười, lúc sau mới dừng lại nói tiếp.
“Cậu yên tâm, tôi sẽ không quấy rầy cậu và bạn gái, kỳ thật…”
Tựa như ngượng ngùng, cô hơi ngừng lạ, đỏ mặt nói
“Tôi cũng đã có bạn trai, chỉ là hai nhà đã thương lượng xong, tôi cũng chưa được biết liền đã chuyển trường tơi đây”, cô lại áy náy nói tiếp:
“Xin lỗi, là tôi đã gây thêm phiền phức cho cậu, cũng tại tôi không thể phản đối an bài của bố mẹ, thật sự ngượng ngùng”
Lâm Du chính là muốn để hắn thấy rõ, trong cuộc liên hôn này, chính cô cũng là ngươi bị hại, hắn dù gì vẫn còn có thể gặp mặt bạn gái, nhưng cô và bạn trai thì lại chịu cảnh chia cách đôi nơi. Đến một thành phố hoàn toàn xa lạ, hết thảy các mối quan hệ đều phải bắt đầu lại một lần nữa, mà người xem như có chút qua hệ với mình, vị hôn phu lại đối với cô thái độ lạnh nhạt, cô cũng quá đáng thương rồi.
Quan trọng nhất chính là, hiện tại bọn họ đều là những kẻ cùng chung cảnh ngộ, không thể chống lại sự ép buộc của gia đình.
Tư Nguyên cũng xem nhẹ cảm xúc khác lạ trong lòng khi biết được cô đã có bạn trai, nghe thấy nhưng lời tự trách của cô, cũng bắt đầu ngẫm lại thái độ của chính mình, cảm thấy bản thân thực sự quá quắc, hắn cũng không thể phản kháng trong nhà mới bất đắc dĩ thỏa hiệp, làm sao có thể yêu cầu một cô gái nhu nhược cãi lời cha mẹ đây.
Hắn bất đắc dĩ cười “Là tôi nên xin lỗi mới đúng, chính tôi không thể đảm đương ngược lại còn giận chó đánh mèo, thực xin lỗi”
Nhìn hắn bối rối áy náy, tự trách chính mình, Lâm Du nhu nhu mở miệng
“Không trách cậu, đột nhiên lòi đâu ra một người xa lạ xông vào cuộc sống của mình, ai cũng không thể dễ dàng chấp nhận, quan trọng là bây chúng ta phải gì đây?”
Hắn không thể chống cự liền lừa gạt cha mẹ của chính mình
“Cha mẹ tôi cũng biết tôi đã có bạn gái, bọn họ hiện tại hoàn toàn không cho tôi gặp mặt cô ấy, còn cho người theo dõi tôi, tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ”
Lâm Du làm như mình đã xem xét thấu đáo hoàn cảnh khốn não của hắn, ảm đạm nói
“Trước khi chuyển trường, tôi cũng bị ép buộc chia tay với bạn trai, thật sự hy vọng các cậu có thể ở bên nhau”
Cố chủ xác thật là không có bạn trai, sở dĩ hư cấu nên một tình sử chia rẻ uyên ương , chẳng qua cũng chỉ để kéo gần khoảng cách với Tư Nguyên, nhóm lên cảm giác đồng cảm thương tiếc, đồng bệnh tương liên.
Quả nhiên sau lần nói chuyện này, cả hai đều đã thả lỏng rất nhiều, là Lâm Du uyển chuyển khơi dậy trước, Tư Nguyên cũng chỉ có thể bất lực thừa nhận, không khí giữa bọn họ rất hài hòa, vốn dĩ đã từng ngồi rất xa, hiện tại không tự giác xích lại gần hơn