Từ sau khi Lâm Du được thái y chẩn đoán mang thai đến nay, bụng của nàng cũng đã phình to như một quả bóng, ngày nào cũng vậy, Thái y nhiều lần lặp đi lặp lại đây là song thai, sau khi không có vấn đề gì, Vệ Dận mới miễn cưỡng an tâm.
Sắc lệnh phong thánh đã được ban hành, chỉ đợi ngày đón Lâm Du vào cung sau mùa dưa chín cuống năm sau. Hiện giờ Vệ Dận có thể nói là khí phách hăng hái, trừ bỏ không thể cùng nàng "ân ái", mặt khác đều đi vào quỹ đạo.
Sau bữa ăn hôm đó, Vệ Dận cả người đầy ấm ức, ánh mắt dâm dục mơ hồ nhìn Lâm Du nằm ở trên giường, tầm mắt rơi xuống bộ ngực nhấp nhô phập phồng, giấu trong lớp áo mỏng mà tim đập loạn nhịp.
Hắn đến gần Lâm Du, lúc đầu còn làm bộ làm tịch, chỉ đùa giỡn đôi tay mảnh khảnh của nàng, bàn tay to càng ngày càng thuần thục chui vào trong ống tay áo, động tác rất nhẹ nhưng lại cực kì ngứa ngáy, Lâm Du đang nhắm mắt nghỉ trưa lại bị hắn đánh thức. Vừa mở mắt liền nhìn thấy động tác lén lút của Vệ Dận, nàng vẫn còn ngái buồn ngủ mà chụp lấy tay hắn đảy ra, nhưng ngay sau đó bàn tay hắn lại càng ngang ngược sờ soạng trên người nàng, khiến khắp nơi đều trở nên hỗn loạn.
Lâm Du thanh âm vẫn còn ngái ngủ.
“Đừng, thiếp còn chưa ngủ đủ.”
“Nàng cứ ngủ đi, ta tự mình động”, Dứt lời hắn liền nắm lấy cổ tay Lâm Du muốn hướng xuống dưới thân mình.
Lâm Du nhẹ mắng:
“Chàng như vậy ta sao ngủ được?”
Vệ Dận liếʍ mặt dỗ dành.
“Nàng cho ta làm một hồi, ta sẽ không làm phiền nữa.”
Mới vừa bị nhiễu tỉnh Lâm Du suy nghĩ còn chưa thông, liền bị hắn dụ dỗ lên thuyền hải tặc. Không biết bao lâu, chân tay nàng sớm đã bủn rủn:
“Sao vẫn chưa xong?”
Vệ Dận chỉ thở hổn hển lôi ra cái cớ mà ngay chính hắn cũng chột dạ.
“sắp xong rồi, hừ, đừng siết, lần này ta thật sự không lừa gạt nàng”
Nói là nói như vậy, lòng bàn tay Lâm Du đều bị hắn chà xát đến bỏng rát, "cự long" vẫn hung tợn, không thấy dấu hiệu mệt mỏi, thấy thần sắc của nàng, Vệ Dận hầu kết lăn lộn lên xuống vài cái, ở bên tai nàng dụ ngọt.
“Không bằng nàng dùng chỗ kia, hả?”
Lâm Du còn chưa hiểu rõ ý hắn, tay Vệ Dận đã ở trên nhũ hoa mà mình mơ ước lâu nay mà bóp nhẹ, mặt Lâm Du đỏ bừng khi hiểu được hắn đang nghĩ gì.
“Làm sao chàng biết được nhiều thủ đoạn như vậy?”
Vệ Dận cười:
“Ngày hôm sau phu nhân cùng ta xem một chút xuân cung đồ thì biết:”
Hắn một bên trêu đùa một bên cởi đai áo ngoài cùng áo lót của nàng, lúc này áo ngoài đã treo ở trên eo, chỉ lộ ra bờ vai ngọc cùng bầu ngực nặng trĩu, nằm dựa ra chỗ tựa lưng, Vệ Dận hai chân quỳ gối bên thân thể nàng, tư thế này khiến cự vật to lớn của hắn dễ dàng chạm vào bộ ngực nàng.
Hắn đầu tiên hơi động eo, dùng quy đầu đâm thọc vào nơi đầu vυ" mẫn cảm, nhũ thịt bại lộ giữa không khí, khiến đầu vυ" hơi dựng đứng lên, lúc này lại giống như hoa anh đào chín mọng bị quy đầu hắn làm say mê, run bần bật, lại lấm tấm chất nhờn trong suốt trào ra từ dương vậy của hắn.
Chờ hắn đem hai viên chu quả đều đâm thọc một phen, lúc này mới dẫn nàng nâng bầu ngực của mình lên bao vây lấy cự long của mình, tiếp theo liền động eo, cọ xát nhũ thịt nàng, chỉ như vậy còn có một đoạn thân gậy lộ ở bên ngoài, hắn liền dỗ Lâm Du đong đưa thân mình lần lượt bao bọc từ gốc dươиɠ ѵậŧ đến quy đầu, cứ thế liên tục lặp đi lặp lại.
dươиɠ ѵậŧ cọ xát vào hai bầu ngực của nàng, không giống như là ra vào trong hoa huyệt ướt át, những đường gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ căng chặt lại giản ra ra theo sự chuyển động nhịp nhàng, mỗi lần ấn vào cặp vυ" nặng trĩu, cảm giác mềm mại khắn khít liền khiến cho cự long thêm trướng to vài phần.
Hắn bị động tác chậm rãi của nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức muốn vỡ tung, cuối cùng hắn duỗi tay bóp nhũ hoa nàng, thắt lưng điên cuồng chuyển động, thậm chí có khi động tác quá lớn, quy đầu đều chọc tới cằm nàng, càng về sau hắn càng cố ý di chuyển hướng về phía trước, thúc ©ôи th!t đỉnh vào vào gò má nàng, cho đến khi chọc vào đôi môi đỏ hồng, thói hư tật xấu của nam nhân làm hắn khản cả giọng.
“Phu nhân lần này giúp ta ăn đi, sau này tuyệt đối sẽ không ép nàng nữa, hả? Phu nhân không thương ta sao?”
Lâm Du cũng biết hắn đã nhịn lâu ngày, nàng không nói gì, chỉ khẽ hé môi, Vệ Dận như sắc đại lệnh, một bên không ngừng dỗ dành.
“Được Du Nhi, phu nhân”
Một bên đỡ cự long nhẹ nhàng đưa đến cái miệng nhỏ nhắn của nàng, thoả mãn tâm ý cùng thân xác to lớn, khiến hắn không chút kiêm kị đẩy vào trong miệng nàng, đầu lưỡi hồng hồng không còn chỗ nào để trốn tránh, chỉ vừa chạm nhẹ vào mắt ngựa đã run rẩy.
Sợ uế vật sẽ làm nàng nôn mửa, hắn cố nén lại ý định bắn tinh mà rút ra, cự long vừa rút ra liền trực tiếp bắn thẳng xuống cái cổ trắng như sữa cùng bộ ngực của nàng, tinh trùng theo khe rãnh sâu thẳm chảy xuống, Lâm Du nằm ở trên giường, khóe miệng còn lấp lánh những giọt trong suốt, gò má ửng hồng, một màn dâm mĩ này lại làm cự long của hắn dựng đứng, hắn vội vàng sửa sang lại y phục hỗn độn cho nàng, không dám nhìn một màn này nhiều thêm nữa.
Ngoại truyện 3 (h)
Cuối cùng cũng vượt qua được ba tháng đầu thai kì, Vệ Dận vốn tưởng rằng lại có thể quay lại cuộc sống tính phúc như trước đây, nhưng Lâm Du đã cố tình ấn định rạch ròi ngày phu thê hợp phòng.
Thê tử đã không còn tin tưởng, hắn dùng khổ nhục kế như thế nào cũng vô dụng, chỉ có thể uể oải cam chịu, không cam chịu thì còn có thể làm gì, hiện giờ còn có thể ôm ôm ấp ấp, uống rượu độc giải khát một phen, nếu không ngay cả chạm vào nàng hán cũng đừng mơ tưởng.
Hôm nay theo lệ là ngày hợp phòng đã định. Vệ Dận ngay cả khi lâm triều cũng nghĩ đến kiều thê đã mang thai hơn bốn tháng, dáng người càng thêm đẫy đà như vậy, làm thế nào mới tốt đây?
Thế là cả ngày phê duyệt tấu chương hắn đều suy nghĩ về các loại tư thế trong xuân cung đồ mà mình vừa xem qua, thất thần, không biết trên tay là tấu chương vài ba chuyện vặt lông gà vỏ tỏi của vị đại thần nào, lại càng cảm thấy đần độn vô vị, còn không bằng trực tiếp đi đến chỗ của nàng chờ đợi đến một đêm như nguyện, nghĩ xong hắn liền trực tiếp đứng dậy đi thẳng đến chỗ Lâm Du
Đến nơi thì cũng chỉ còn vài canh giờ nữa là đến bữa tối, sau khi bước vào, hẳn liền giả vờ bĩnh tĩnh, cho người làm cơm, nhìn Lâm Du dáng vẻ hờn dỗi, trừng mắt liếc mình một cái, hắn càng cười vui vẻ, cùng nàng cò kè mặc cả hôm nay để hắn làm chuyện vui vẻ thêm vài lần.
Lâm Du vỗ nhẹ hắn một cái:
“Bệ hạ lúc trước bức bách uy hiếp thiếp nay còn đâu? Hiện giờ sắp làm phụ thân, càng ngày càng không ra thể thống gì.”
Không ngờ nàng sẽ lôi chuyện cũ ra nói, Vệ Dận lập tức cúi đầu nhận sai, sợ nói thêm lời nào khiến nàng tức giận, không cho mình lăn giường.