Nói xong, nàng xoay người đè hắn dưới thân.
Vị trí của hai người nhanh chóng thay đổi, Hạc Nghệ mở to mắt nhìn nàng, như thể đang nghi ngờ hành động của nàng, đáy mắt có một tầng hơi nước mỏng, nhìn giống như con thú hoang ngây thơ non nớt.
Ninh Ngôn càng nhìn càng thích, con trai của thần, ngoan ngoãn thuần khiết, vẻ ngoài lạnh lùng và mạnh mẽ đều là lớp áo giáp hắn ngụy trang mà có, một khi tìm được cơ hội vén lớp áo giáp kia ra, ẩn sâu bên trong chính là một tên nhóc ngoan xinh yêu, mềm mại như bông.
Có lẽ, khi hắn ở Lê quốc, hắn chính là người được nuôi bằng cẩm y ngọc thực.
Từ khi sinh ra, hắn đã được thờ phụng là chủ thần của Lê quốc, mỗi lời nói, mỗi hành động của hắn đều có người dạy dỗ, thức dậy hay đi ngủ đều phải tuân theo quy củ.
Nuôi hắn đến mức không rành thế sự, nhưng lại biết rõ gánh nặng trên vai mình lớn cỡ nào.
Ninh Ngôn thầm hỏi Tiểu Thực: “Bên cạnh hắn có bạn tốt hay thầy giỏi nào không?”
Tiểu Thực lặng lẽ ngoi lên, nó còn tưởng rằng hai người này đang định làm chuyện ấy, cố tình offline, kết quả lại bị Ninh Ngôn gọi dậy: “Không có, bởi vì Hạc Nghệ là con của chủ thần, cho nên từ khi sinh ra đã có chuyên gia đặc biệt nuôi dạy hắn… Hơn nữa, còn có một chuyện rất quan trọng, đó là con trai của thần cũng không phải chỉ có một mình hắn.”
“Là sao? Không chỉ có một mình hắn?” Ninh Ngôn nghi hoặc hỏi lại.
Tiểu Thực: “Ừm, vì tránh cho xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, bọn họ sẽ tuyển ra rất nhiều con trai của chủ thần, nhưng người được lưu tên đến năm 18 tuổi chỉ có một người mà thôi, năm nay, Hạc Nghệ còn chưa 19, chờ sau khi hắn cập kê thì sẽ không còn là nửa người nửa thần nữa.”
Sau khi nghe Tiểu Thực giải thích, Ninh Ngôn hiểu ra.
Chủ thần này của Lê quốc giống như viện trưởng của học viện ma pháp, mà con trai của thần cũng không phải thật sự là con trai của thần, bọn họ là những đứa trẻ ưu tú được sàng lọc cẩn thận.
Những đứa trẻ này vừa sinh ra đã bị ôm đi, rời khỏi cha mẹ ruột, đưa tới Thần Điện nuôi dưỡng, chờ bọn họ đủ 18 tuổi sẽ thông qua thủ đoạn hoặc phương thức tranh cử nào đó, tuyển ra con trai chủ thần thật sự.
Mà Hạc Nghệ, lại là đứa trẻ bị tuyển ra.
Xem ra, Ninh Ngôn đoán bừa mà đoán trúng rồi, từ nhỏ đến lớn, Hạc Nghệ đều là đứa trẻ cô độc, điều kiện tuyển chọn chủ thần có lẽ quá hà khắc, ngày ngày học tập cũng nhất định là không thoải mái chút nào.