Nghe vậy, Tần Thân Hỗ ngơ ngác: Gì cơ?! Có chuyện đó à? Là chủ tiệc mà cậu ta không biết gì luôn? Quá vô lý!
Vương Tiểu Oánh thấy Tần Thân Hỗ xuất hiện, hơi hoảng, nhưng lại nghĩ: Tần Thân Hỗ là trai thẳng, chắc chắn sẽ không bán đứng cô ta.
Nhưng đời không như mơ.
Vừa yên tâm được một giây, đã nghe Tần Thân Hỗ mở miệng: “Không thể nào!”
Vương Tiểu Oánh liên tục ra hiệu bằng ánh mắt.
Nhưng xin lỗi, tên này là trai thẳng chính hiệu, hoàn toàn không hiểu ngôn ngữ mắt, tiếp tục nói: “Bạn Vương chắc đầu óc có vấn đề? Nhớ nhầm rồi. Tối hôm đó cô ấy luôn ở cạnh tôi, tôi đâu thấy cô ấy đẩy ai?”
Vương Tiểu Oánh hoảng loạn. Nếu để Giang Yến biết cô ta nói dối, hắn sẽ nghĩ cô ta là người thủ đoạn, rồi xa lánh cô mất.
Nghĩ vậy, cô ta càng ra hiệu bằng mắt mạnh hơn.
Cố Ly Ly đứng bên cạnh nhìn mà muốn bật cười. Nữ chính này cũng “gắt” thật, nháy mắt kiểu đó không sợ co giật dây thần kinh mặt à?
Quả nhiên, chiêu này có tác dụng. Tần Thân Hỗ cuối cùng cũng chú ý.
Cậu ta nhìn Vương Tiểu Oánh đang nháy mắt liên tục, khóe môi giật giật: “Bạn Vương, bạn bị co giật mắt à?”
Vương Tiểu Oánh: “...” Đồ trai thẳng chết tiệt!
Giang Yến cũng quay sang lo lắng nhìn cô ta.
Vương Tiểu Oánh cười gượng, ho nhẹ vài tiếng, nói: “Khụ khụ! A Yến, không sao đâu. Em không muốn truy cứu chuyện này nữa, bỏ qua đi!”
Giang Yến nhíu mày. Sao có thể bỏ qua? “Mèo con” của hấn bị thương, hắn sao có thể làm ngơ?
Hắn vừa định nói thì Tần Thân Hỗ đã lên tiếng, mặt đầy chính nghĩa: “Bạn Vương, đừng vu oan người khác! Cô ấy rõ ràng không đẩy bạn, sao bạn cứ khăng khăng như vậy? Nếu không tin thì kiểm tra camera đi! Nhà tôi chỗ nào cũng có camera. Bạn nói cô ấy đẩy bạn ở đâu, tôi gọi quản gia kiểm tra ngay!”
Vương Tiểu Oánh: “...” Má nó!
Trong lòng cô ta như có một vạn con ngựa hoang chạy loạn, ngoài mặt vẫn cười tươi: “Không cần đâu, bạn Tần, không sao thật mà, tôi không muốn truy cứu nữa.”
Tần Thân Hỗ: “Bạn Vương, bạn phải hiểu rõ, đây không phải chuyện truy cứu hay không. Nếu cô ấy không làm gì bạn, mà bạn cứ đổ oan, thì đó là vu khống. Vu khống là phạm pháp đấy!”
Vương Tiểu Oánh: “...” Trời ơi!
Cô ta kéo tay áo Giang Yến, giọng đầy uất ức: “A Yến, em không có mà…”
Giang Yến rất dễ mềm lòng với kiểu này. Với tính cách gia trưởng, hắn lập tức che chắn cho Vương Tiểu Oánh, giận dữ nhìn Tần Thân Hỗ: “Tần Thân Hỗ, đủ rồi! Tiểu Oánh đã nói không truy cứu nữa, sao cậu cứ lôi chuyện này ra mãi?”
Tần Thân Hỗ nhìn Giang Yến, nghiêm túc nói: “Theo Điều 246 Bộ luật Hình sự, ai dùng bạo lực hoặc phương pháp khác để công khai xúc phạm hoặc bịa đặt vu khống người khác, nếu nghiêm trọng thì có thể bị phạt tù đến ba năm, hoặc bị giam giữ, quản chế, tước quyền chính trị. Nên vu khống người khác là phạm pháp thật đấy.”
Giang Yến: “...”
Vương Tiểu Oánh: “...”
Cố Ly Ly khóe môi giật giật: Ghê thật! Tên này có tố chất làm luật sư rồi!