Thiếu nữ tung người nhảy lên, dáng người cao ráo, gương mặt xinh đẹp, ba ngàn sợi tóc đen như thác đổ xuống, càng tôn lên làn da trắng như tuyết của khuôn mặt tuyệt mỹ. Bộ đồ ngủ màu đen trên người cô cũng được mặc ra một phong thái khác biệt.
Đột nhiên, khí chất toàn thân thiếu nữ thay đổi mạnh mẽ, một luồng khí thế vương giả bá đạo từ cô lan tỏa ra khắp phòng. Ngay cả chú chim đang hót líu lo trên cành cây ngoài cửa sổ cũng ngừng lại, nghiêng đầu tò mò nhìn cô gái trong phòng.
Khóe môi Cố Ly Ly khẽ nhếch, nụ cười tà mị hiện lên trên gương mặt xinh đẹp.
Nâng bàn tay ngọc ngà sờ lên gương mặt mới của mình, ánh mắt cô hơi nheo lại. Tay kia đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm, rồi bất ngờ đâm thẳng vào người mình.
Màn thao tác này khiến hệ thống trong không gian sững sờ.
Gì vậy trời?! Ký chủ này chơi lớn quá rồi!! Với lại, kiếm từ đâu ra thế?!
[Ngươi đang làm gì vậy, ký chủ đại nhân?!]
Cố Ly Ly thản nhiên đáp: “Không có gì, chỉ muốn thử xem mình có chết được không.”
Hệ thống: [...] Đây là giống ký chủ gì vậy trời?!
Nói rồi, Cố Ly Ly rút kiếm ra mà không hề nhíu mày. Máu đỏ tươi phun ra từ vết thương, bắn lên gương soi như một đài phun nước mini.
Nhưng rất nhanh, vết thương tự động lành lại, không để lại chút dấu vết nào.
Máu vẫn nhỏ giọt từ mũi kiếm, vệt máu trên gương cũng đang chảy xuống, cảnh tượng kỳ dị đến rợn người.
Đúng lúc đó, hệ thống lại xui xẻo lên tiếng: [Ký chủ đại nhân, chỉ cần ngươi không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ không bao giờ chết được đâu ạ!]
Nghe vậy, khóe môi Cố Ly Ly cong lên, khí lạnh lan tỏa: “Hừ! Tuy ta không thể giết mình, nhưng giết ngươi thì vẫn được chứ?”
Hệ thống rùng mình một cái, suýt nữa sập hệ thống vì sợ.
Nó không dám nói linh tinh nữa. Vị này là người nó không thể chọc vào. Hu hu hu! Tất cả là tại chủ thần không phân phối ký chủ cho nó! Giờ thì bị buộc phải liên kết với một người phụ nữ đáng sợ thế này! Nó quá xui xẻo! Quá thảm! Chính là hệ thống xui nhất năm!
Hệ thống còn đang khóc thút thít thì lại nghe thấy giọng nói khiến nó sợ đến mức muốn bay màu.
Cố Ly Ly: “Ngươi nói cái nhiệm vụ chết tiệt đó đi! Lề mề cái gì? Tin ta nướng ngươi lên ăn không?!”
Hệ thống nuốt nước bọt, run rẩy đáp: [Được, được ạ! Xin ký chủ đại nhân tiếp nhận cốt truyện nhiệm vụ.] Hu hu hu! Nướng hệ thống lên ăn không ngon đâu!
Hệ thống nhanh chóng truyền cốt truyện nhiệm vụ cho Cố Ly Ly.
Cô nằm xuống giường, nhắm mắt tiếp nhận thông tin.
Đây là một vị diện hiện đại học đường.
Nguyên chủ tên là Tô Ly Ly, con gái duy nhất của nhà họ Tô, gia tộc giàu nhất thành phố A. Từ nhỏ đã được nuông chiều hết mực, đến mức tình bạn cũng bị lu mờ bởi tiền bạc. Dần dần, mọi người chỉ quan tâm đến cô ấy vì tiền của ba cô ấy.
Tiếp nhận xong, Cố Ly Ly lật mắt một cái đầy bất mãn.
“Vậy nhiệm vụ là gì?”
Hệ thống: [Nguyện vọng của nguyên chủ có hai điều: Một là bảo vệ ba mẹ, để họ sống hạnh phúc vui vẻ; Hai là khiến nam nữ chính phải trả giá thích đáng.]
Cố Ly Ly nhướng mày: “Chỉ vậy thôi?”
Hệ thống: [Chỉ vậy thôi.]
“Hiện tại cốt truyện đang ở đoạn nào?”
Hệ thống kiểm tra rồi đáp: [Ký chủ đại nhân, hiện tại là lúc nguyên chủ 18 tuổi, đang học lớp 11.]
Cố Ly Ly ngồi dậy khỏi giường, nhàn nhạt “Ồ” một tiếng.
Đúng lúc đó, cửa phòng bị gõ nhẹ, giọng một người phụ nữ trung niên vang lên:
“Tiểu thư, cô tỉnh chưa? Ông chủ gọi cô xuống ăn sáng!”