Cô cứ tiếp tục đi, thần lui đây.
Sau khi khiến nam chính phải “cập nhật lại nhận thức” về mình, Cố Ly Ly xách cặp, ngẩng cao đầu rời đi.
Trên đường đi, cô thu hút vô số ánh mắt của các học sinh.
Đám học sinh nhìn theo bóng lưng cô với ánh mắt si mê, rồi bắt đầu thì thầm to nhỏ.
Học sinh A: “Cậu con trai kia là ai thế? Đẹp trai quá! (⊙o⊙) Sao trước giờ chưa từng thấy ở trường nhỉ?”
Học sinh B: “Không biết nữa! Chắc là học sinh chuyển trường?”
Học sinh C: “Aaa! Muốn xin WeChat quá mà không dám.
Học sinh D: “Aaa! Nam thần! Tôi tuyên bố, từ giờ cậu ấy là nam thần mới của tôi! Đúng kiểu bạn trai lý tưởng luôn!”
Học sinh E: “Aaaa, Tôi cũng thế! Nam thần ơi, tôi muốn sinh con cho anh!!”
Hệ thống: “...” Mặt không cảm xúc.
Nếu biết “nam thần” mà các người đang mê mẩn thực ra là một cô gái, lại còn là một cô cực kỳ hung dữ, liệu các người còn hưng phấn được không?
Phía sau, Giang Yến nhìn bóng lưng Cố Ly Ly rời đi, nhíu mày, hai tay vô thức siết chặt.
…
Cố Ly Ly với mái đầu đinh vừa mới cạo, đi dọc hành lang, nhận hết ánh mắt si mê của toàn bộ nữ sinh trong trường, rồi bước vào lớp học.
Vừa vào lớp, cả lớp sững sờ, ánh mắt dồn hết về phía cô, không thể rời đi.
Má nó! Ai đây?
Từ đâu xuất hiện yêu nghiệt thế này? Đẹp đến mức động trời, khiến quỷ thần phải khóc?!
Hệ thống: “...” Không biết nói thì đừng nói. “Đẹp động trời khiến quỷ thần khóc” là cái quỷ gì vậy?! Không sợ bị ký chủ nhà ta tặng mỗi người một combo “10 năm bị nhốt bao tải” à?
Cố Ly Ly phớt lờ ánh mắt kỳ quái của cả lớp, xách cặp đi thẳng đến chỗ ngồi của mình.
Vừa đặt cặp xuống, chuẩn bị ngồi thì có một giọng vang lên: “Bạn học, đây là chỗ của Tô Ly Ly, bạn đổi chỗ được không?”
Cố Ly Ly ngẩng đầu nhìn người vừa nói, thản nhiên hỏi: “Sao? Tôi ngồi chỗ của mình thì có vấn đề gì à?”
Cả lớp: “...” Gì cơ?! “Ngồi chỗ của mình” là sao? Sao câu nói này nghe chẳng hiểu gì hết?
Mọi người còn đang ngơ ngác thì một giọng nam quen thuộc vang lên từ cửa lớp.
Tần Thân Hỗ vừa bước vào lớp đã thấy Cố Ly Ly ngồi đó, mặt không cảm xúc.
Vừa thấy cô, cậu ta lập tức nhớ đến “cái đống khổng lồ” mà cô tặng hôm qua.
Nghĩ đến là lại tức.
Thế là Tần Thân Hỗ hùng hổ bước tới trước mặt Cố Ly Ly, chất vấn: “Này! Cô tặng tôi cái đống khổng lồ đó để làm gì? Đầu óc bị cửa kẹp à?!”
Khóe môi Cố Ly Ly giật nhẹ, liếc cậu ta một cái, giọng bình thản: “Hôm qua tôi nói rõ rồi mà? Điểm cậu quá tệ, kéo tụt thành tích lớp. Làm nhiều đề sẽ giúp cậu cải thiện.”
Tần Thân Hỗ: “...” Aaaa! Cậu ta sắp phát điên vì cô gái này rồi!
Muốn phản bác lại, nhưng lại không tìm được lý do. Điểm của cậu ta đúng là hơi tệ thật…
Nhưng mà, tặng nhiều thế, cô nghĩ cậu ta làm hết được à?! Có phải đánh giá quá cao cậu rồi không?
Với lại trong lớp đâu chỉ có mình cậu ta điểm thấp, sao chỉ tặng mỗi cậu ta?!