Hệ thống: “...” Chúc mừng ký chủ, chính thức nhận danh hiệu “chuyên gia chọc tức người khác”!
Buổi tiệc sinh nhật kết thúc rất nhanh. Trước khi rời đi,
Cố Ly Ly như nhớ ra gì đó, lấy từ không gian ra một hộp quà to đùng, gói cực kỳ đẹp mắt, nhét vào tay Tần Thân Hỗ.
Tần Thân Hỗ vui đến mức khóe miệng sắp rách tới mang tai. Cậu ta hoàn toàn không ngờ, cô gái này lại chuẩn bị quà cho mình!
Vừa nói “Đến là vui rồi, mang quà làm gì?” vừa ôm chặt hộp quà như sợ người khác giành mất. Diễn xuất “nói một đằng, làm một nẻo” đạt đến trình độ thượng thừa.
Hệ thống biết rõ sự thật: “...” Khóe môi giật giật. Giờ cậu cười bao nhiêu, lát nữa mở quà sẽ khóc bấy nhiêu.
Nhìn Tần Thân Hỗ cười như đứa ngốc, Cố Ly Ly cũng giật nhẹ khóe môi, hỏi: “Quà này cậu thích không?”
Tần Thân Hỗ gật đầu cái rụp, “Thích” bật ra không chút do dự.
Cố Ly Ly nhướng mày: “Nếu thích, vài hôm nữa tôi mang thêm cho.”
Tần Thân Hỗ chẳng biết gì, lại gật đầu: “Được!”
Hệ thống: “...” Ký chủ à, ngươi không sợ bị người ta đánh hội đồng à?!
Tiễn Cố Ly Ly xong, Tần Thân Hỗ định mở quà của cô đầu tiên, nhưng nghĩ lại, để dành cuối cùng mới có ý nghĩa. Lỡ mở trước rồi không muốn mở mấy cái còn lại thì sao?
Hệ thống: “...” Chuẩn luôn. Mở quà của cô ấy trước thì có khi tức đến không còn tâm trạng mở mấy cái khác.
Quả nhiên, đúng như hệ thống dự đoán, sau khi mở hết các món quà khác, Tần Thân Hỗ mới đưa tay đến hộp quà của Cố Ly Ly.
Lúc mở quà, mặt cậu ta cười rạng rỡ. Nhưng khi mở xong nụ cười đông cứng.
Má nó! Gì đây?! Đủ mọi màu sắc, đủ mọi thể loại, cái gì cũng có! Tô Ly Ly kia không phải đưa nhầm quà đấy chứ?!
Nghĩ vậy, Tần Thân Hỗ lập tức lấy điện thoại, gọi cho Cố Ly Ly.
“Reng reng reng~”
Tiếng chuông vang lên.
Cố Ly Ly đang lái xe, nhìn màn hình thấy tên “pháo hôi nhỏ” gọi đến, khóe môi cong lên, nhấn nút nghe.
Cô cười đầy giễu cợt, giả vờ hỏi: “Bạn Tần, quà tôi tặng cậu có thích không?”
Tần Thân Hỗ tức đến nghẹn họng: “Cô đưa nhầm quà rồi phải không? Gì thế này?!”
Cố Ly Ly nghe vậy, “ồ” một tiếng, giọng thản nhiên: “Thấy điểm cậu thấp quá, là học sinh trường mình, tôi thấy cần giúp cậu cải thiện thành tích. Nên tôi chuẩn bị cho cậu hai bộ đề. Cố lên nhé, bạn Tần! Tôi tin cậu sẽ làm hết!”
Tần Thân Hỗ nhìn đống đề cao như núi trước mặt, khóe môi giật liên hồi: Má nó! Cô gọi cái đống này là “hai bộ đề”?! Mắt cô có vấn đề à?!