Cô gái này đúng là “chơi lớn”! Dám cạo trọc đầu luôn! Quá gắt!
Cố Ly Ly: “Biết gì chứ? Đây gọi là cá tính.”
Chủ yếu là tóc quá vướng víu, cản trở thao tác của cô...
Hệ thống: “...” Ha ha! Nếu nguyên chủ mà biết cô dám “hành hạ” mái tóc thế này, chắc tức chết mất.
Cố Ly Ly xoa đầu, nhìn mình trong gương, khóe môi cong lên.
Người trong gương sở hữu gương mặt đẹp đến mức không phân biệt nam nữ, đường nét sắc sảo, môi mỏng khẽ mím, chỉ cần liếc mắt cũng đủ khiến người ta đắm chìm.
Cố Ly Ly nhướng mày, lái xe đến địa điểm ghi trên thiệp mời.
…
Bên này.
Tần Thân Hỗ mặc vest chỉnh tề, tay cầm ly rượu vang, đứng trước cổng nhà, thỉnh thoảng lại ngó ra ngoài như đang chờ ai đó.
Rất nhanh.
Một chiếc siêu xe màu đỏ bản giới hạn chạy vào biệt thự nhà họ Tần. Xe vừa dừng, một cô gái mặc váy trắng bước xuống.
Cô gái rất xinh, đôi mắt to tròn long lanh, tóc búi gọn sau đầu, trông dịu dàng, ngoan ngoãn.
Vương Tiểu Oánh mang đôi giày cao gót bản giới hạn do Giang Yến tặng, bước xuống xe.
Hôm nay là sinh nhật thiếu gia nhà họ Tần, Tần Thân Hỗ. Nhà cô ta và nhà họ Tần có quan hệ làm ăn, chuyện này là việc của lớp trẻ, người lớn không tiện tham gia nên ba cô ta bảo cô đến dự tiệc, nếu có cơ hội thì kết giao với Tần thiếu gia.
Tần Thân Hỗ vừa nhìn thấy Vương Tiểu Oánh trong váy trắng, lập tức như bị trúng bùa, ngẩn ngơ nhìn cô ta.
Một cảm xúc kỳ lạ vừa trỗi dậy trong lòng thì...
“Ầm!” Một chiếc siêu xe sang trọng, phong cách trầm ổn lao đến, cắt ngang cảm xúc vừa mới nhen nhóm của Tần Thân Hỗ.
Tiếng động cơ vang lên khiến Tần Thân Hỗ giật mình tỉnh lại, nhìn Vương Tiểu Oánh đầy nghi hoặc: Sao lại thấy hơi khó chịu khi nhìn cô ấy?
Cố Ly Ly mở cửa xe bước xuống, chiếc áo khoác gió màu đen tung bay sau lưng, khí chất ngầu lòi.
Cô tháo kính râm, ném vào xe, rồi “rầm” một tiếng đóng cửa xe.
Tần Thân Hỗ nhìn người vừa xuất hiện, nhíu mày: Người này là ai? Mình có gửi thiệp mời cho cô ta không? Sao không nhớ gì cả?
Tiếng đóng cửa xe cũng khiến Vương Tiểu Oánh chú ý.
Cô ta liếc nhìn sang, chỉ một ánh mắt... đã không thể rời đi.
Vương Tiểu Oánh nhìn bóng dáng cao ráo, khí chất lạnh lùng của Cố Ly Ly, nuốt nước bọt.
Đẹp trai quá! Còn ngầu hơn cả Giang Yến! Nếu đây là bạn trai mình thì...
Lúc này, Tần Thân Hỗ bước tới, nhìn người trước mặt với vẻ mặt khó hiểu: “Anh bạn, có phải đi nhầm chỗ rồi không?”
Khóe môi Cố Ly Ly giật giật: Mới cắt tóc thôi mà, sao lại bị gọi là “anh bạn”?
Hệ thống trong không gian mặt không cảm xúc: “...” Cô không biết mình trông thế nào à? Hại đàn ông chưa đủ, giờ còn bắt đầu hại phụ nữ nữa, đúng là độc ác!
Cố Ly Ly lấy ra tấm thiệp mời như bùa chú, ném cho Tần Thân Hỗ: “Không phải cậu mời tôi sao?”
Tần Thân Hỗ nhìn tấm thiệp quen thuộc, nghe giọng nói quen thuộc, lập tức đơ người, mắt trợn to, không thể tin nổi nhìn gương mặt của Cố Ly Ly, giọng nói lắp bắp: “Cô... cô cô cô!!” Má nó! Là Tô Ly Ly?!