Xuyên Nhanh: Đại Lão Lại Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác rồi!

Chương 22: Nữ phụ ác độc phản công rồi! (22)

Trước Sau

break
Nửa tiếng sau, Cố Ly Ly mặt không cảm xúc được hiệu trưởng đích thân tiễn ra khỏi văn phòng.
Đám học sinh đang bu quanh cửa sổ thấy vậy, lập tức chạy tán loạn như chưa từng hóng chuyện.
Hiệu trưởng cười tươi, gật đầu đầy hài lòng, ánh mắt như đang nhìn một nhân tài quốc gia, còn không quên hô to: “ Nhớ lời thầy dặn nhé! Không được kiêu ngạo, phải khiêm tốn!”
“Khụ khụ khụ!”
Cố Ly Ly bị sặc nước bọt, tiếng hét bất ngờ của hiệu trưởng làm cô giật cả mình.
Khóe môi cô giật liên hồi: Giới trẻ bây giờ... à không, mấy ông già bây giờ sao thế? Năng lượng dồi dào quá mức, hét to vậy làm gì?
Rời khỏi trường, Cố Ly Ly lập tức thấy chú Vương đang đứng chờ ở cổng.
Cô bước tới, gật đầu với chú Vương, mở cửa xe ngồi vào.
Chú Vương lên ghế lái, liếc nhìn cô qua gương chiếu hậu, ánh mắt đầy tâm sự.
Cố Ly Ly thấy thế hơi ngơ ngác: “Chú Vương, sao vậy?”
Chú Vương nhíu mày, mặt đầy u sầu, nhưng cuối cùng chỉ thở dài: “Tiểu thư, tôi... ài, không có gì đâu.”
Cố Ly Ly nhếch môi, hỏi hệ thống: [Ông ấy bị gì thế?]
Hệ thống liếc màn hình hệ thống rồi đáp: [À, ký chủ, con trai ông ấy bị tai nạn xe, lúc băng qua đường thì bị xe tải tông, giờ đang nằm trong phòng ICU.]
Cố Ly Ly hơi nhướng mày: [Chưa chết à? Nói xem, có phải nó trộm hào quang nam chính không?!]
Hệ thống: “...” Cái logic gì vậy trời? Hệ thống cạn lời.
Xe chạy vun vút trên đường, chẳng mấy chốc đã về đến nhà họ Tô.
Về đến nơi, Cố Ly Ly nghĩ một lúc, lấy từ túi ra một thẻ ngân hàng, nhét vào tay chú Vương đang đầy tâm sự.
Dù cô không phải người tốt, nhưng cũng không đến mức thấy người thân của người bên cạnh gặp nạn mà không làm gì.
Chú Vương nhìn thẻ trong tay, mặt đầy nghi hoặc: “Tiểu thư, cái này là...”
Cố Ly Ly “ồ” một tiếng: “Sắp Quốc khánh rồi mà, mai chú nghỉ phép.”
Chú Vương nhìn thẻ, hỏi lại: “Cái này...”
Không lẽ tiểu thư thấy ông lái xe chậm quá, định sa thải ông? Thẻ này... chẳng lẽ là tiền lương cuối cùng?
Giờ nhà ông đang gặp chuyện lớn, thiếu tiền trầm trọng, ông không thể mất việc được! Nghĩ vậy, chú Vương vội gọi cô lại: “Tiểu thư, cái này tôi không thể nhận! Tôi...”
Cố Ly Ly nhướng mày, cắt ngang: “Hửm? Sao lại không nhận? Đây là lì xì Quốc khánh đó! Ai cũng có phần.”
Chú Vương: “...”
Cố Ly Ly tiếp lời: “Thôi được rồi, giờ cũng không có việc gì, chú đi chuẩn bị đồ, mai về thăm cô nhà đi!”
Một người đàn ông cao lớn như chú Vương, vậy mà bị mấy lời này làm xúc động đến rơi nước mắt, cầm thẻ đi mất.
Hệ thống trong không gian nhìn Cố Ly Ly đầy ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên nó gặp kiểu ký chủ như vậy, nhất thời chưa quen nổi.
Đang nhìn thì... hệ thống bất ngờ đối diện với ánh mắt nửa cười nửa không của cô.
Hệ thống: “...” Suýt nữa thì treo máy tại chỗ.
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc