Nội tâm hệ thống lúc này: hoảng loạn cấp độ cao.
Bị nhốt trong phòng giam, nó hoàn toàn không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì. Nhưng có một điều nó chắc chắn: ký chủ bá đạo của nó đang chuẩn bị làm chuyện lớn.
Nếu nó đoán không sai... nam nữ chính sắp gặp họa rồi.
Và đúng là không sai.
Lúc này, Cố Ly Ly điên cuồng xách kiếm lao về phía nam chính.
“RẦM!” Cố Ly Ly đá bay cổng lớn nhà họ Giang, xách kiếm xông thẳng vào, hoàn toàn phớt lờ ánh mắt kinh hoàng của đám người hầu.
Kích hoạt chế độ định vị tự động, cô lên thẳng tầng hai, lại là một cú đá “RẦM!” mở tung cửa thư phòng. Vừa thấy Giang Yến, cô vung kiếm đâm thẳng xuyên người hắn, máu bắn tung tóe lên mặt cô và Giang Thịnh Quốc đang ngơ ngác bên cạnh.
Hai giây sau.
Giang Thịnh Quốc tự nhận đã trải qua sóng gió cuộc đời, lập tức tăng huyết áp, ngất xỉu tại chỗ.
Cố Ly Ly giơ tay, dùng ngón cái lau vết máu nơi khóe môi.
Nhìn Giang Yến nằm trong vũng máu, cô nhướng mày: Xong rồi đấy chứ?
Chuyện đơn giản thế này, hệ thống còn bắt cô đi vòng vèo làm nhiệm vụ, đúng là đầu óc có vấn đề.
Khóe môi cô cong lên đầy giễu cợt. Đang định xử lý nữ chính thì sau lưng cô đột nhiên xuất hiện một khe nứt không gian, kéo cô vào.
Cố Ly Ly: “...” Gì đây?!
Mở mắt ra lần nữa, cô lại thấy mình đang ở nhà họ Tô.
Điều kỳ lạ là...
Cô liếc nhìn xung quanh, phát hiện Giang Yến vẫn sống khỏe mạnh.
Cố Ly Ly: “...” Gì thế này?
Không cam tâm, cô lại rút kiếm, xé rách không gian, lần nữa xuất hiện trong thư phòng nhà họ Giang.
Nhìn thấy cô đột ngột xuất hiện, hai ba con nhà họ Giang đang bàn kế hoạch hạ bệ nhà họ Tô lập tức ngơ ngác. Không ai biết cô vào đây bằng cách nào.
Giang Yến nhíu mày: “Ly Ly? Sao em lại ở đây? Em vào bằng cách nào? Em đến làm gì?”
Nhìn người phụ nữ trước mặt, hai ba con họ Giang không hiểu sao lại thấy... sợ.
Cố Ly Ly nghĩ một lúc: mình là phản diện đúng không? Mà phản diện thì chết vì nói nhiều. Cô biết điều đó.
Thế là, không nói một lời, cô lại rút kiếm ra hành động.
Lại một nhát xuyên người Giang Yến, máu lại bắn lên mặt cô và Giang Thịnh Quốc.
Giang Thịnh Quốc lại lật mắt ngất xỉu.
Cố Ly Ly: “...” Sao tình tiết cứ lặp lại thế này?
Nghĩ đến đây, cô nhíu mày, quay đầu lại thì thấy khe nứt không gian lại xuất hiện.
Lại một luồng sức mạnh kéo cô đi. Lần này, cô đã chuẩn bị, cố gắng chống lại.
Kết quả: sức mạnh của cô mới hồi phục được chút xíu, không đủ để chống đỡ. Cuối cùng, cô vẫn bị kéo về nhà họ Tô.
Cố Ly Ly: “...” Chết tiệt! Tên Thao Thiết đáng ghét! Làm cô mất hết sức mạnh! Đợi cô hồi phục, nhất định sẽ nướng nó lên!
Nhìn thanh kiếm trong tay, Cố Ly Ly vẫn không cam tâm.
Nam chính không xử được, vậy thử xử nữ chính xem?