Trong lúc hệ thống còn đang rối rắm, Cố Ly Ly đã đến phòng thi.
“Reng reng reng~”
Vừa ngồi xuống ghế, chuông báo bắt đầu kỳ thi vang lên.
Đột nhiên, một bóng dáng quen thuộc lọt vào tầm mắt của Cố Ly Ly.
Cô nhướng mày đầy ngạc nhiên.
Xì! Tốc độ này, chắc là đua xe từ nhà đến đây luôn rồi! Ghê thật đấy (⊙o⊙)
Tần Thân Hỗ thở hổn hển chạy vào phòng thi, chưa kịp lấy hơi thì vừa ngẩng đầu đã đối diện với một đôi mắt đẹp đến mức quá đáng.
“Khụ khụ khụ!”
Tần Thân Hỗ bị nước bọt của chính mình làm sặc.
Chết tiệt! Sao cậu ta lại thi cùng phòng với người phụ nữ khiến mình suýt trễ thi thế này?!
Sao kỳ thi trước cậu ta không thấy cô?!
Cố Ly Ly khẽ giật khóe môi. Gì đây? Nhìn thấy cô mà kích động đến mức sặc nước bọt? Đừng để lát nữa cậu ta ngất ra đấy, ba mẹ cô không có nhà, cô mà phải đến nhà cậu ta ăn đám tang thì phiền lắm.
Hệ thống: “...” Ký chủ này đúng là có độc...
Đúng lúc đó, giáo viên bước vào với một chồng đề thi dày cộp, đôi giày cao gót nện xuống sàn vang lên từng tiếng rõ ràng.
Cả phòng thi lập tức im phăng phắc, tiếng giày cao gót trở nên nổi bật.
Tần Thân Hỗ thu lại ánh mắt nhìn Cố Ly Ly, hít sâu một hơi, ngồi vào chỗ.
Trên bục giảng, cô giáo tô son đỏ chót đọc xong quy chế thi, bắt đầu phát đề.
Cố Ly Ly nhận đề, liếc qua một lượt. Với cô, mấy câu hỏi này đơn giản đến mức nhàm chán. Một chữ: chán.
Chỉ mất thời gian bằng một tách trà, Cố Ly Ly đã làm xong bài. Quá rảnh rỗi, cô bắt đầu trò chuyện với hệ thống.
Cố Ly Ly: [Lần trước ngươi nói ngươi tên gì nhỉ?]
Hệ thống: [626.]
Cố Ly Ly: [Tại sao lại là 626?]
Hệ thống: [Là chủ hệ thống đặt cho ta.]
Cố Ly Ly: [Ồ, chủ hệ thống của ngươi cũng thật qua loa.]
Hệ thống: “...” Không biết phản bác thế nào...
Hệ thống nghĩ kỹ lại, càng nghĩ càng thấy ký chủ nói đúng.
Thế là nó mặc kệ Cố Ly Ly, chạy đi tìm chủ hệ thống để bàn chuyện đổi tên.
Cố Ly Ly: “...” Đúng là đồ ngốc.
Vì không rời phòng thi sớm, nên đến giữa buổi, Cố Ly Ly với độ cảnh giác max level, phát hiện có vài bóng người lén lút ngoài cửa sổ đang nhìn trộm cô.
Cô nhíu mày, quay đầu lại, lập tức đối diện với vài ánh mắt đầy kinh ngạc.
Cố Ly Ly giật nhẹ khóe môi. Gì đây?
Hiệu trưởng, trưởng phòng giáo vụ và giáo viên giám thị hôm qua sao lại ở đây? Lúc này họ không nên ngồi uống trà trong văn phòng à?
Bị ánh mắt của Cố Ly Ly bắt gặp bất ngờ, ba người kia lập tức cười gượng, kiểu cười bị bắt quả tang.
“Khụ khụ khụ, lão Lý, tiểu Từ à, đi văn phòng tôi uống trà nào.” Hiệu trưởng ho nhẹ, nói lảng đi.
Trưởng phòng giáo vụ lão Lý: “...”
Giám thị tiểu Từ: “...”
Sao nghe câu này quen thế nhỉ...
Thế là Cố Ly Ly thấy ba bóng người biến mất khỏi cửa sổ với tốc độ ánh sáng.
Cố Ly Ly: “...” Ba tên này định giở trò gì đây?