Cố Sâm chỉ khàn khàn mà che giấu, nói mình chỉ là đau đầu, có thể là do uống đến quá say.
Thiếu nữ dưới thân sắc mặt xuân tình, toàn thân trên dưới phiếm nộn mềm mại, ấm áp như nước trong hồ mùa xuân, thuần khiết no đủ, hiện giờ lại bị hắn lấy xâm phạm.
Bên tai Cố Sâm còn có thể nghe thấy Hạ Vi Vi đang nói: “Vậy đầu của cậu có còn choáng váng…” Cô ta căn bản không biết, chỉ trong một đêm ngắn ngủn, Cố Sâm và Kiều Mạt đã xảy ra chuyện gì.
Cố Sâm nhìn thiếu nữ quyến rũ đang vặn vẹo như rắn nước dưới thân mình, gương mặt bởi vì du͙© vọиɠ mà trở nên càng thêm vũ mị động lòng người.
Cằm căng chặt, trên cánh tay cơ bắp phát lực, hắn nhắm mắt lại bắt đầu tự lừa gạt mình.
Hạ Vi Vi lúc này mới xin lỗi mà nhắc tới “Trò đùa dai” của bạn thân, giải thích nói rằng Trần ŧıểυ Giai mang rượu có nồng độ cao, hỏi Cố Sâm có uống hay không.
Cố Sâm trợn mắt, nhìn Kiều Mạt người đầy vết đỏ, biết được tối hôm qua vì sao lại phát sinh ra chuyện này.
Trong nhất thời, trong lòng liền sinh ra áy náy.
Sau khi tắt điện thoại, trong phòng là khoảng thời gian ngắn yên tĩnh không một tiếng động.
Cố Sâm dừng một chút, cảm nhận được ŧıểυ huyệt đã đủ ướt, liền kiên định mà rút dươиɠ ѵậŧ ra.
“Ba” một tiếng, nguyên cây liền rút ra ngoài.
Theo sau dươиɠ ѵậŧ rời đi, ŧıểυ huyệt của Kiều Mạt chậm rãi hình thành một khe hở, từ trong khe hở chảy ra một hỗn hợp màu trắng đục, dâm mĩ mà ái muội.
Hốc mắt Kiều Mạt ửng đỏ, kéo góc chăn trốn tránh che khuất mặt, giấu tiếng kêu rên ở trong miệng, nhũ thịt bị cánh tay đè lên mà hơi tràn ra.
Yết hầu Cố Sâm lăn lộn, mày kiếm mắt sáng trên mặt tràn đầy áy náy, vì hắn vẫn luôn xem Kiều Mạt là em gái…
“ŧıểυ Mạt, em yên tâm, anh sẽ…” Nhưng đã xảy ra loại sự tình này, hắn cần thiết phải chịu trách nhiệm vì hành vi của mình.
Cô duỗi tay che ở trên môi Cố Sâm, Kiều Mạt quay đầu đi chỗ khác, hàm răng khẽ cắn, biết rõ hắn định nói gì đó: “Em không cần.”
“Nhưng mà…” Cố Sâm không đồng ý mà nhíu nhíu mày.
Kiều Mạt bị thiếu niên khi dễ sắc mặt hồng nhuận, mặt mày đầy sắc xuân, đôi mắt ngập nước, càng nhìn càng câu dẫn người khác.
Cô khóc như hoa lê ướt mưa, chỉ cầu Cố Sâm không để lộ ra: “Em nói rồi… Em đã có người trong lòng.”
Cố Sâm nhắm mắt, chỉ có thể thỏa hiệp mà đồng ý nói: “Được, anh đồng ý với em.”
Kiều Mạt biết rõ, nếu cô thật sự đồng ý để cho Cố Sâm chịu trách nhiệm, dựa vào lần “Ngoài ý muốn” này cùng hắn ở bên nhau cũng là vô dụng.
Nam chủ và nữ chủ, vốn chính là một cặp trời sinh, người cuối cùng Cố Sâm bên nhau cũng sẽ là Hạ Vi Vi.
Huống hồ, nếu như vậy thì sẽ không có biện pháp nào để cô tiếp tục chơi đùa.
Áo của cô bị xé hỏng rồi vứt trên mặt đất, nhăn nhúm không nhìn nổi, không thể nào mặc được nữa.
“Anh Cố Sâm… Em muốn tắm rửa trước” Kiều Mạt toàn thân dính nhớp nháp rất khó chịu, đặc biệt là giữa hai chân.
Cố Sâm đần ra: “Được… trước tiên em tắm ở đây đi, anh tìm quần áo giúp em.”
Chỉ chốc lát sau, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, Cố Sâm không dám quá để ý, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng nước đầm đìa.