_Thôi hai đệ lui về lo việc đi, : dạ chúng đệ xin phép cáo từ.
_ Hai thân ảnh rời khỏi cung điện, giờ phút này chỉ còn lại Vĩnh Phúc trong điện, tướng mạo uy nghiêm hắn ngồi trên bệ rồng, nét mặt tối sầm, hai tay nắm lại thành quyền, miệng nói thầm: Lý Trấn ơi!... Lý Trấn! Ngươi bức trung, thì đừng trách sao ta đây ra tay đọc ác, ngươi dám cả gan đụng tới huyết mạch dòng họ Trần của ta,thì cả nhà các người phải xuống dưới hầu hạ cho đứa cháu bảo bối của ta. Đôi mục quan đỏ ngầu vì tức giận, hắn lớn tiếng gọi : người đâu ! Dứt lời từ bốn phía xuất hiện một toáng người áo đen, hai tay ôm quyền họ quỳ xuống trước mặt hắn thi lễ : tham kiến chủ nhân,:các người đứng lên đi !.
_ :Ta giao nhiệm vụ cho các người, ngay lập tức đến phủ thừa tướng, đem cả nhà Lý Trấn giết ! Nhưng làm trong êm đềm, không kinh động đến gia nhân, những người đó tha cho họ, chỉ trừ gia đình Lý Trấn không được chừa lại mầm mống về sau ,các người đã hiểu chứ, giải quyết trước khi các biểu đệ của ta đến, các người rõ chưa? : Dạ chúng tiểu nhân đã rõ thưa chủ nhân. : Vậy các người lui ra đi làm đi ,: dạ chúng tiểu nhân xin phép lui ra, cánh tay Vĩnh Phúc phất nhẹ ra hiệu họ lui ra.
_ Toàn bộ các y vệ lúc này đã rời khỏi, tâm tình của Vĩnh Phúc sau khi phân phó giải quyết xong vấn đề làm hắn đầu bao nhiêu năm, giờ phút này hắn thật nhẹ lòng, hắn nghĩ : nếu như Lý Trấn không tiếp tay với giặc, mưu đồ soáng ngôi vua,và không làm chết hài nhi của nhị đệ mà hắn yêu quý nhất, thì hắn sẵn lòng tha thứ hết cho Lý Trấn, nhưng ông ta đã chạm đến giới hạn cuối cùng của hắn rồi, thì đừng mong sống sót.
_Bước chân an ổn hắn đi về phía cung của nữ nhân mà hắn yêu thương sâu sắc, và hắn chỉ có mỗi mình nàng mà thôi, Uyễn Ngọc hoàng hậu của hắn ,Vĩnh Phúc cũng như các biểu đệ trong tim chỉ có thể dung nạp được một người, và hắn khác hẳn với các vua khác, trong hoàng cung này hắn không có tam cung lục diện ,chỉ có một hoàng hậu là nữ nhân của hắn,cùng với mẫu hậu,và các quận chúa mà thôi, phụ hoàng của hắn chỉ có mỗi hắn là nam,còn những người phi của phụ hoàng hạ sanh toàn nữ nhi ,nên khi truyền ngôi cũng không có gì ầm ĩ, còn hai biểu đệ kia chơi với hắn từ nhỏ ,một người thì lo học chữa bệnh không màn danh tước, còn người kia thì từ nhỏ đã theo xác bên hắn, bảo vệ cho hắn, vì vậy phải nói rằng cuộc sống của hắn thật khá là hạnh phúc ,so với các triều đại khác.Đối với hắn như vậy đã là an ổn rồi,nên hắn rất chú trọng chăm lo đến cuộc sống của bá tánh, không để họ phải chịu lầm than khổ sở, đó là lý tưởng sống của hắn.