"Lại làm bài tập a!" Trong lớp truyền đến tiếng than vãn không thôi, bởi vì Ngàn Thảo nhưng đã để cho bọn hắn một tuần liền làm bài tập a...
Hiệu trưởng nếu biết nàng tàn phá mầm non Tổ quốc như vậy tuyệt đối sẽ giết nàng a! Ngàn Thảo lẩm nhẩm trong lòng.
Tuy rằng ban ngày lên lớp nàng sẽ không giảng cái gì, nhưng là đến buổi tối ở lớp dạy thêm hiệu quả lại vẫn là vô cùng tốt, tất cả đều nhờ công của Tân Xuyên suy nghĩ cho nàng cách giải đề, ngày hôm trước Tân Xuyên nói cho nàng như thế nào, hôm sau nàng cũng sẽ truyền thụ lại cho học sinh giống vậy. Bất quá Ngàn Thảo cũng không truyền lại y chang lời nói của Tân Xuyên, mà Tân Xuyên đã giải thích cho nàng hiểu rõ vấn đề, khiến nàng dù không cần nhìn vào ghi chép cũng có thể giảng lại được
Điều này đối với cái người luôn thất bại trong lĩnh vực toán học là cỡ nào chuyển biến, cỡ nào vĩ đại a!
"Ngàn Thảo lão sư, hôm nay không cùng đi massage sao?" Hữu Lệ hỏi. Đứa nhỏ này không hiểu sao trong túi luôn có thể xuất ra vô số phiếu spa miễn phí, phiếu massage miễn phí rồi thì thẻ VIP gì gì đó. = =
"A, ta hôm nay có hẹn mất rồi" Ngàn Thảo trên cố choàng một cái khăn lụa dài màu xanh
"Hẹn với bạn trai sao?" Hữu Lệ chế nhạo sau lại hướng cái khăn lụa trên cổ Ngàn Thảo chộp tới "Mua ở đậu vậy? Rất đẹp a"
"Đừng động vào" Ngàn Thảo nghiêng người né tránh, một bộ rất nghiêm túc " Mua ở bách hóa. Nếu như ngươi thích thì để hôm nay ta dùng xong sẽ tặng cho ngươi"
"Dùng xong?..."Hữu Lệ lẩm bẩm, chẳng lẽ quần áo gì đó từ bao giờ đã trở thành đồ dùng dùng một lần duy nhất sao?
Chia tay với Hữu Lệ, Ngàn Thảo đi xe đạp đến một cái khách sạn, không sai! Chính là nơi mà có thể xảy ra rất nhiều chuyện tà ác, ví dụ như chồng hẹn hò cùng ŧıểυ tam, lão sư hẹn hò cùng học sinh, lão bản hẹn hò cũng thư kí.... Nói tóm lại đây chính là cái nơi thường xuyên xảy ra những chuyện vụng trộm, bí mật.
Mà mục đích của Ngàn Thảo đến đây hôm nay chính là gặp Lí Vũ, nàng và hắn đã thương lượng qua, cuối cùng quyết định lấy cách hòa bình nhất để giải quyết vấn đề ảnh chụp và vấn đề....sinh lý.., cũng ước định ở cái địa phương này gặp mặt
"Ngươi đã đến rồi Ngàn Thảo" Lí Vũ mở cửa, trong tay cầm ly rượu, lấy dáng vẻ ngà ngà nhìn xem nàng, hắn cũng rất lịch sự kéo cửa ra mời nàng vào trong, nhưng Ngàn Thảo biết đây bất quá chỉ là giả bộ mà thôi! Trên thực tế hắn là cái biến thái, cực kỳ biến thái!
"Không nghĩ tới ngươi lại quyết định nhanh như vậy, ngược lại làm cho ta có chút kinh ngạc đâu ~ hoặc là nói... Ngươi có vẻ thật chờ mong cùng ta..." Lí Vũ đột nhiên tiến sát đến mặt Ngàn Thảo, miệng ghé vào bên tai nàng nhẹ nhàng nói ra hai chữ "Làm... tình~"
Ngàn Thảo trong lòng thật muốn phỉ nhổ hắn nhưng vẫn là một bộ dạng nhận mệnh ngồi lên ghế sofa "Chỉ cần ngươi đem ảnh chụp đưa cho ta, bảo ta làm cái gì đều có thể, bất quá... sau hôm nay không được phép quấy rầy ta thêm nữa"
"Có thể" Ngàn Thảo lấy một cái ly, liền rót rượu từ ly của hắn vào ly của mình "Uống một chút rượu trước đi"
Ngàn Thảo cũng là nháy mắt ở trong lòng đối hắn khinh bỉ, hắn hiện tại nói thì dễ nghe, nhưng là theo như nàng suy luận từ đoạn ngắn AV kia, hắn căn bản không có buông tha cho việc uy hiếp nhân vật chính mà hết lần này đến lần khác bức bách nàng cùng bản thân--- tạp giao.
Di? Vì sao muốn dùng từ "tạp giao"? Căn bản là vì trong lòng nàng đã đem Lí Vũ phân vào loại cầm thú.
Mà vừa rồi nàng rót rượu cho Lí Vũ cũng là có cái ŧıểυ xảo, ly kia của nàng là rượu vang bình thường mà trong chén của hắn lại có thêm một ít thứ gì đó...
Ngàn Thảo cầm lấy chén của mình ngửa đầu uống hết sau đó lại hướng về ly rượu của Lí Vũ "Ngươi không uống sao?"
Lí Vũ giật mình sau đó tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng "Nếu ngươi muốn uống nữa, cả bình rượu bên kia đều cho ngươi"
"Tốt" Ngàn Thảo đem ly rượu đưa lại cho Lí Vũ, sau đó cầm lấy bình rượu trên bàn, lại thấy Lí Vũ bên kia cầm ly rượu nhưng không động.
"Chúng ta cạn ly" Ngàn Thảo nâng chén chạm vào ly của Lí Vũ, ai biết hắn vẫn là bộ dáng tựa tiếu phi tiếu, nhìn chằm chằm nàng, giống như soi đến từng lỗ chân lông khiến nàng trong lòng sợ hãi.
"Ta biết. Ngươi bỏ này nọ vào ly rượu này" Lí Vũ đem ly rượu đổ đi, trong ly rượu viên thuốc đã tan nhìn không sai biệt lắm.
Hắn lại nhìn sắc mặt tái nhợt của Ngàn Thảo, đôi mắt trừng lên giống như không thể tin, Lí Vũ lại càng trở nên vui vẻ. Hắn đến ngăn kéo lấy ra cái bình thuốc nhỏ đổ vào trong miệng, sau đó kéo lấy Ngàn Thảo, giữ đầu nàng bắt nàng phải nhìn đến cái thứ trong ngăn kéo kia "Tưởng tính kế ta sao? Lá gan xem ra rất lớn ~ Xem đi a, đây đều là ta chuẩn bị cho ngươi, hôm nay nhất định sẽ cho ngươi một đêm khó quên"
Ngàn Thảo nhìn vào ngăn kéo, quả thật Lí Vũ này biến thái ghê tởm không thể chịu được, bên trong có còng tay, có ngọn nến, có XX chạy bằng điện còn có dây thừng, vòng điện gì gì đó, cái tên Lí Vũ này là tên biến thái ham thích SM đi?
Hắn hôn lên môi Ngàn Thảo, nàng giãy giụa, hắn liền thật thô bạo xé mở quần áo của nàng cùng liếʍ cắn nàng ngực, cảm thụ được tay nhỏ bé của Ngàn Thảo đặt lên ngực mình, Lí Vũ âm trầm cười lạnh "Ngoan một chút, bằng không ngươi sẽ rất đau"
Lúc này dược hiệu của Lí Vũ đã phát tác, hắn cả người nóng lên, cái bộ phận kia cũng dựng thẳng, hô hấp trở nên dồn dập. Đúng lúc này hắn cảm giác Ngàn Thảo hai tay buông lỏng đặt xuống, không phản kháng sao? Như vậy thật không có ý nghĩa, hắn nghĩ.
Bởi vì dược tính của mê dược rất ngắn, Ngàn Thảo sợ Lí Vũ khôi phục vội vàng dùng còng tay trong ngắn kéo đem Lí Vũ khóa vào, cũng dùng dây thừng cột hắn vào thành giường. Nàng vừa rồi làm hai cái chuẩn bị, bởi vì nghĩ đến trong một bộ AV nam cầm thú dùng mê dược này hãm hại nữa chính, Ngàn Thảo liền trộm học theo, đi mua một chiếc khăn lụa sau đó đến toilet của khách sạn liền đem cái mê dược này tẩm lên trên khăn
Nếu không phải là vừa rồi Lí Vũ uống cái tráng dương dược khiến cho bản thân hô hấp dồn dập sau đó lại hít vào thuốc mê, Ngàn Thảo tin tưởng hắn sẽ không té xỉu nhanh như vậy, muốn trách thì trách hắn rất biến thái đi....
Cũng có thể bởi vì tác dụng của dương dược, Lí Vũ rất mau tỉnh lại, hắn cả người ửng hồng, hạ thân đã hoàn toàn cứng rắn, lại có cảm giác cơ khát khó nhịn, hắn dùng sức lôi kéo xiềng xích trên tay và dây thừng, lại phát hiện đều vô dụng không thể tránh thoát
"Ảnh chụp của ta ngươi để chỗ nào rồi?" Thấy Lí Vũ tỉnh lại, Ngàn Thảo liền lấy bộ dáng lão đại kéo cái ghế ngồi trước mặt hắn
Lí Vũ nhanh mím môi, trên mặt bộ dáng kiềm chế hết sức thống khổ. Ngàn Thảo cười thầm, đây là tự làm bậy không thể sống a.
"Giúp ta cởi quần ra, cầu ngươi... A ân~" Lí Vũ phát ra một tiếng thân ngâm thống khổ nhưng Ngàn Thảo vẫn là một bộ biểu cảm ngồi xem diễn "Ta hỏi ngươi mau trả lời, ảnh chụp ngươi để chỗ nào rồi?"
"Ngươi giúp ta ta liền nói cho ngươi"
"Được, nói lời giữ lời" Ngàn Thảo đem quần Lí Vũ kéo xuống, một cái quái vật lớn nháy mắt thoát quần mà ra
"Bộ dạng thật xấu. Hiện tại ngươi có thể nói đi?" Ngàn Thảo trong lòng thầm chế nhạo, cư nhiên là cái màu đỏ hồng, không giống như của Tân Xuyên màu sắc thanh thuần...
"Lại.. lại dùng tay..." Lí Vũ giọng điệu nói không thành tiếng, mỗi lần đều phát ra tiếng thân ngâm nỉ non ngắt quãng
"Muốn cho lão nương dùng đòn sát thủ có phải không?" Ngàn Thảo thật sự hết chỗ nói với tên biến thái này rồi, từ túi xách lấy ra cái máy ảnh nhắm ngay Lí Vũ mà chụp "Làm cái tư thế.. đúng đúng.. biểu cảm của ngươi thật xuất sắc a... Nga, tốt nhất cười một cái.... Ta bắt đầu muốn chụp đặc tả một chút, Lí Vũ lão sư a, thỉnh đem hai chân ngươi mở ra..."
Nửa giờ sau Ngàn Thảo kết thúc công việc nhiếp ảnh gia, mà Lí Vũ đã trở nên hữu khí vô lực, thân thể còn dính một bãi chất lỏng màu đục, cổ họng giọng nói đứt quãng, vô thức thân ngâm lên.
Ngàn Thảo bước tới phía trước đem còng tay của Lí Vũ cởi bỏ, nhưng vẫn để nguyên dây thừng trói buộc
"Lí Vũ lão sư, dây thừng đợi khi nào ngươi có khí lực thì tự mình cởi đi, ta phải đi trước. Đúng rồi, hiện tại thần chí của ngươi không rõ, ta sợ ngươi quên mất chuyện này đi? Để ta nhắc lại một chút, ảnh lõa thể của Lí Vũ lão sư.... Không tuyệt đối không phải đơn giản là lõa thể, mà là ảnh nhạy cảm, động dục, dâm uế đến không chịu nổi của Lí Vũ lão sư đều đang ở trong tay ta, nếu ngươi dám đem ảnh chụp của ta truyền đi, tin tưởng ảnh của ngươi sẽ lại càng được truyền đi càng xa, hơn nữa"
Tuy rằng không biết Lí Vũ hiện tại là mang cái tâm tình gì nhưng Ngàn Thảo tin tưởng hắn nhất định là rất thống khổ, chỉ có điều cái này đã tính là gì? Thời điểm ác giả ác báo còn chưa có tới đâu!!!
Nhặt lên khăn lụa vừa bị ném xuống đất, suy nghĩ giặt sạch rồi đem tặng cho Hữu Lệ, Ngàn Thảo mang nó vào trong toilet tẩy, dù sao Hữu Lệ là trọng khẩu vị, nàng ta sẽ không để ý!
Bởi vì lúc này đã tương đối muộn, khi Ngàn Thảo bước ra khỏi khách sạn thì trời đã tối rồi, nàng bước lên xe đạp thẳng hướng đi về nhà, đi ngang qua góc cua nàng bỗng phát hiện có hai cái xe đạp đang lặng lẽ ở phía sau đi theo mình, không hổ là thể chất của nữ nhân vật chính AV, ra đường cái cũng đều có thể bị người theo dõi a...!
Ngay khi Ngàn Thảo đang muốn đi vòng qua công trường rẽ tắt sang đường bên kia, hai cái xe đạp phía sau chợt tăng tốc độ một trước một sau vượt lên xe nàng, đem nàng chặn lại ở giữa. Ngàn Thảo trong lòng thầm kêu không ổn, nơi này tuy rằng ngẫu nhiên sẽ có xe đi qua, công trường cũng có công nhân lui tới rải rác, nhưng nếu nàng kêu lên sợ rằng không chắc xe cộ đi qua có thể nghe được hay không, hoặc là nói liệu có người nào đó nguyện ý quan tâm cái người lạ mặt qua đường, thậm chí người kia còn có khả năng cùng "góp vui" một tay, cùng hai cái tên chặn đường này tạo thành thế NP đâu, dù sao đây là thế giới AV, chuyện gì cũng không thể suy nghĩ theo phương hướng bình thường được, không có biến thái nhất, chỉ có càng biến thái đi!!!!