Xuyên Đến Thú Thế: Thú Phu Quấn Lấy Xin Buông Tha

Chương 26

Trước Sau

break
Khoé môi khẽ cong lên, như cười nhạo chính bản thân mình.

Chỉ một cái lắc mình, thân ảnh tóc bạc ấy liền tan vào hư không.

"Tiểu Lam Tâm, đừng sợ. Về sau ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi thật tốt."

Rick lúc này đã tiêu hoá hơn phân nửa, biến thành dáng nửa thú. Cái đầu rắn nay đã hoá thành khuôn mặt một nam nhân tuấn tú, đôi tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt nàng, rồi siết chặt nàng vào lòng.

"Rick, ngươi giết nhiều sói như vậy… có bị nhốt tù không?"

Diệp Lam Tâm nghiêm túc ngẩng đầu hỏi.

"Hả?"

Tuy Rick đã quen dần với việc nàng không thuộc về Thú Thế, nhưng nhiều lời nàng nói, hắn vẫn chẳng thể hiểu nổi.

"Ý ta là… dã lang ấy, chẳng phải là động vật quý hiếm được quốc gia bảo vệ sao? Ở chỗ chúng ta, giết hại động vật quý hiếm là phạm pháp đó."

Diệp Lam Tâm kiên nhẫn giải thích.

Còn nhớ trước khi xuyên đến Thú Thế, bản tin từng đưa một vụ việc — một người đàn ông bị bắt chỉ vì giết một con cá phong thủy quý hiếm. Đủ để thấy hiểu luật và giữ luật quan trọng thế nào.

Rick nghe xong, bật cười, ngân mi dài khẽ cong, ánh mắt đầy sủng nịch: "Ngốc ạ, ở Thú Thế của bọn ta… chính ngươi mới là loài động vật quý hiếm nhất đang có nguy cơ tuyệt chủng đấy."

Hắn vừa nói vừa ôm nàng chặt hơn — giống cái của hắn, thật là vừa ngốc nghếch, vừa đáng yêu đến mức chỉ muốn giữ mãi bên mình.

Dù suýt bị ăn thịt rồi, nàng vẫn còn lo cho mấy con sói kia…


Diệp Lam Tâm ngẫm lại thấy cũng đúng — cả Thú Thế rộng lớn này chỉ có mỗi nàng là nhân loại, không phải động vật sắp tuyệt chủng thì là gì chứ?

Chỉ là… vì sao lại không có luật bảo vệ nàng cơ chứ?

Hu hu, nàng cũng muốn được hưởng chế độ pháp luật ưu tiên như mấy loài quý hiếm khác!

Trời đã nhá nhem tối, hơn nữa phụ thân nàng — Phật Lôi Đức — hiện cũng đang ở chỗ Rick, thế nên Diệp Lam Tâm quyết định theo Rick về thẳng nhà hắn luôn.

Trên đường đi, Rick kể cho nàng nghe toàn bộ sự việc đã xảy ra trong ngày.

Diệp Lam Tâm nghe xong, càng lúc càng thấy khó hiểu trước thái độ của mẫu thân, còn đối với hành vi của con báo đốm kia thì vô cùng phẫn nộ.

Một người một thú lặng lẽ trở về căn nhà gỗ nhỏ nằm yên bình trên đỉnh núi phủ đầy cảnh sắc hữu tình.

Mỗi thú nhân giống đực sau khi trưởng thành sẽ được bộ lạc cấp cho một phần đất riêng, có thể tự mình dựng nhà trên đó.

Rick vốn là kẻ ưa tĩnh lặng nên đã chọn sống ở nơi yên ắng này.

Có lẽ vì hắn là rắn, yêu thích nước, nên trước nhà gỗ khoảng năm trăm mét còn có một ngọn thác đổ từ đỉnh núi xuống, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.

Diệp Lam Tâm trượt xuống khỏi thân rắn, Rick cũng hoá thành hình người.

"Đây là nhà của chúng ta."

Đôi mắt xanh nhạt của Rick ánh lên nụ cười dịu dàng, trong giọng nói chứa đầy ấm áp — cuối cùng, mái nhà này cũng đã có giống cái.

Nhưng gương mặt nhỏ nhắn của Diệp Lam Tâm vẫn còn lộ vẻ giận dỗi: "Rồi sẽ đến một ngày, Phật Lôi Đức sẽ trở mình làm đại anh hùng, cưỡi mây bảy sắc trở về, đạp lên cái con báo đốm kia cho mà xem!"

Rick bật cười bất đắc dĩ, đưa tay xoa đầu nàng: "Không thể bảo vệ giống cái của mình, giống đực đó vốn chẳng còn giá trị gì nữa. Thật ra cách Alicia xử lý cũng chưa phải tàn nhẫn. Bà ấy không đuổi hắn ra khỏi nhà, còn để hắn làm Phó Thú — thế đã là nhân nhượng lắm rồi."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc